Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ly Hôn Không Chia Tay

Ly Hôn Không Chia Tay

Tác giả: Quan Dĩnh

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 134707

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/707 lượt.

Dĩ Du vẻ mặt kinh ngạc, dù thế no cũng khng nghĩ ra Địch Tử Uy lại xut hiện tại nơi ny, "Cc ngời biết nhau sao?"
"Cô ấy không ăn trứng tôm." Địch Tử Uy từ bên này nhận lấy trứng tôm, vẻ mặt có chút háo hức.
"Không ăn trứng tôm? Không thích sao?" Kim Duẫn Xán buồn bực hỏi.
"Không phải." Đỗ Dĩ Du lắc đầu "Tôi bị dị ứng với tôm."
Đúng vậy, đừng nói trứng tôm, chỉ cần ăn hải sản da sẽ ngứa, phát ban, hải sản là bất khả xâm phạm.
"Vậy tất cả bánh tôm không phải. . . . . ." Kim Duẫn Xán nhìn một chút bánh tôm, vẻ mặt tiếc nuối.
"Không thể ăn rồi, chúng ta giúp cô ấy ăn đi." Địch Tử Uy thay cô trả lời, chính là không để cho Kim Duẫn Xán thành công lấy lòng Đỗ Dĩ Du.
"Vậy còn món sườn heo rán, có thể không?" Kim Duẫn Xán không buông tha, mỉm cười khuyến khích.
"Phía trên có ớt đỏ cùng tỏi mùi vị quá cay, cũng không thể ăn." Người khác lại thay cô trả lời.
Hả? Cái này cũng không thể ăn! Kim Duẫn Xán lại hỏi: "Cô Đỗ không phải ăn cay sao?"
"Tương đối ít, bởi vì. . . . . ." Đỗ Dĩ Du thừa nhận.
"Bởi vì cô ấy dạ dày không tốt lắm, không thể ăn thức ăn cay, sẽ đau bụng." Một người khác trả lời thay.
Cô đã từng có tiền sử loét dạ dày, và không thể ăn quá nhiều thực phẩm kích thích, cà phê cùng rượu cũng không thể, điểm này hắn rõ ràng hơn bất cứ ai hết.
Đỗ Dĩ Du nhìn Địch Tử Uy, mặt kinh ngạc lại buồn bực không hiểu.
Còn tưởng rằng hắn không quan tâm cô, trong mắt chỉ có sự nghiệp mà thôi, không ngờ hắn đều nhớ các sở thích của mình cùng các vấn đề vật lý, điều đó nằm ngoài ý muốn, ngoài dự đoán làm cô sâu trong nội tâm cuồn cuộn ấm áp cùng vui sướng.
Ấm áp vui sướng? Cô tại sao lại cảm thấy vui sướng? Không phải nói muốn thoát khỏi Địch Tử Uy, không để cho hắn đi vào lòng của cô sao?
Tại sao chỉ một ánh mắt dịu dàng của hắn, một câu che chở, một động tác quan tâm, là có thể khiến lòng của cô rộn ràng hạnh phúc đến như vậy.
Quá không tầm thường. Huống chi, hắn cần gì phải ở trước mặt người đàn ông khác biểu hiện giống như cùng cô tựa như rất quen, luôn luôn bảo vệ cô, đây là ý gì?
Tại sao vậy? Kim Duẫn Xán thấy Đỗ Dĩ Du không phản đối, hai người đối diện nhìn nhau, tròng mắt thoáng qua cái nhìn phức tạp không thể thăm dò, giống như giữa hai người cất dấu bí mật gì.
Hắn nhớ Địch Tử Uy từng nói bà chủ “Ba Đóa Hoa” là bạn bè của hắn, nhưng về sở thích cùng vật lý của Đỗ Dĩ Du, Địch Tử Uy lại rõ như bàn tay, hắn hoài nghi bọn họ không chỉ đơn thuần quan hệ bạn bè?
"Anh Địch, anh cùng cô Đỗ là quan hệ như thế nào?" Kim Duẫn Xán nghi hoặc hỏi.
"Chúng ta. . . . . ." Địch Tử Uy đang muốn nói ra khỏi miệng.
"Chúng ta chỉ là bạn bè." Đỗ Dĩ Du vội vã cắt đứt lời của hắn, cô chỉ muốn cùng Địch Tử Uy vạch rõ giới hạn, không muốn dính dấp đến hắn.
"Chỉ là bạn bè? Cảm giác các người thật giống như biết đã lâu rồi." Kim Duẫn Xán mặt tò mò quan sát bọn họ.
Kỳ lạ. . . . . . Địch Tử Uy tối nay xuất hiện rất đột ngột, cộng thêm đối với Đỗ Dĩ Du rõ ràng rất quan tâm. Thôi đi, tình huống hình như không phải đơn thuần như vậy, chẳng lẽ Địch Tử Uy cũng thích Đỗ Dĩ Du giống như hắn?
Trên bàn ăn, ba người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, không có cùng ý tưởng.
Địch Tử Uy còn lại là nhìn chằm chằm Đỗ Dĩ Du, tại sao không dám thừa nhận cô là vợ trước của hắn?
Cô cố ý dấu giếm, là hy vọng có thể cùng Kim Duẫn Xán chính thức lui tới, trở thành bạn bè trai gái sao?
Không —— hắn đã hối hận ba năm trước đây để cô đi, và bỏ lỡ ba năm của mình, hắn không hy vọng cô ngã vào vòng tay của những người đàn ông khác, hắn không thể chịu đựng nỗi đau mất cô một lần nữa.
"Chúng tôi là bạn bè thân thiết trong nhiều năm rồi, chỉ là tôi đi làm việc tại Trung Quốc, một thời gian dài không có gặp lại cô ấy." Địch Tử Uy thuận miệng giải thích, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Đỗ Dĩ Du, trong lòng mơ hồ dâng lên một tia lửa ghen tị.
"Hoá ra là như vậy." Kim Duẫn Xán gật đầu.






Còn chưa đuổi kịp Đỗ Dĩ Du, thì lại có một sự cạnh tranh mạnh mẽ khác, điều kiện so với hắn còn vượt trội hơn, càng ngày càng có tính khiêu chiến.
"Tổng giám đốc Kim, thật xin lỗi tôi tới muộn, đây là hợp đồng." Thư ký Kim Duẫn Xán tiến vào phòng ăn, đi tới bên cạnh hắn, từ trong túi công văn lấy ra hợp đồng.
"C Đỗ, đy l hợp đồng của chúng ta, mời c xem qua một chút, xem c vn đ hay khng?" Kim Duẫn Xn đem hiệp c đa cho Đỗ Dĩ Du.
Đỗ Dỉ Du đại khi nhn một chút, chỉ đơn giản l nội dung phiếu giảm gi, cửa hng phải phi hợp vi cng ty thực hiện m thi, khng c g băn khoăn, "Khng c."
"Nh vậy, đng du vo l đợc."
Hắn chở cô đến của hàng xe mua một chiếc xe cũ, trên xe luôn có những thức ăn cả hai cùng thích, sữa đặc phô mai, lạp xưởng, bia, rau quả, hoa hồng tương, bánh bao, bánh bích quy. . . . . . Cũng chở tiếng cười sung sướng và hạnh phúc ấm áp chỉ thuộc về hai người.
Mặc dù lúc đó hắn không có tiền, cũng không có địa vị xã hội cao, nhưng hắn yêu cô, làm cho cô cảm thấy rằng hạnh phúc lúc nào cũng vây quanh mình, trên


Lamborghini Huracán LP 610-4 t