
Tác giả: Cổ Hạnh Linh
Ngày cập nhật: 04:29 22/12/2015
Lượt xem: 134839
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/839 lượt.
át tiết xong, Ma vương cũng không thèm liếc mắt một cái tới Ngọc San, xuống giường sửa sang lại quần áo, rời Thừa ân điện.
Chuyện còn lại để Nội phủ xử lý.
Trở lại Thiên cung, đã là nửa đêm.
Không thấy Hứa Tử ngủ trong thư phòng, hắn có hơi tức giận đành phải đi tìm, nàng lại ngủ ở gian phòng nào đây. Hắn đã nói với nàng hắn muốn nàng ngủ tại thư phòng của hắn, muốn ngủ ở chỗ khác phải được hắn cho phép. Nha đầu kia lại xem lời hắn nói như gió thổi bên tai.
Tìm được nhân nhi đang ngủ say, Ma vương phát hiện tim mình mới có thể an tâm một chút. Nhìn đôi môi đỏ mọng đầy cám dỗ, hôm nay hắn chưa hôn nàng. Nhẹ nhàng vén chăn lên, ngắm nghía dáng người xinh xắn nhỏ nhắn của nàng, ánh mắt nóng rực, cho dù đã sủng hạnh ba nữ nhân nhưng hắn vẫn như cũ muốn có nàng, nhưng nàng lại không muốn, nàng sợ! Hắn không nỡ thấy dáng vẻ sợ hãi đến run lên của nàng.
Hôn lên cái trán trơn mịn của nàng sau đó mới ôm tiểu nhân nhi vào lòng, đem đến thư phòng của hắn.
Ban đêm ở Ma giới rất lạnh, trong lúc Hứa Tử ngủ say luôn tìm kiếm chỗ ấm ápưng mỗi lần ở cùng Ma vương ngủ đều như nằm trong tủ lạnh. Vốn ngủ rất ấm, nhưng bây giờ lại có cảm giác như nằm trong tủ lạnh. Nàng mở mắt mơ màng, phát hiện mình đang bị giữ tại trong lòng ngực lạnh như băng. Không cần đoán cũng biết là Đại băng sơn rồi. Nàng lấy làm lạ, cho dù nàng trốn ngủ ở nơi nào, hắn đều có biện pháp tìm được nàng.
Cái tên bá đạo vô tình đang nằm bên cạnh đã sớm đi cùng chu công đấu pháp rồi [ngủ say'>. Nghiêng người nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn. Trong lúc ngủ say, hắn không có ánh mắt lạnh như băng, không có giọng điệu lạnh lùng. Đưa tay xoa xoa khuôn mặt tuấn tú, nếu hắn không lạnh lùng vô tình, sẽ trở thành người trong mộng của tất cả nữ nhân.
Len lén xuống giường, chuẩn bị đi phòng khác ngủ, nàng vẫn không quen cùng chung giường chung gối với hắn.
Thình lình, một đôi tay ôm nàng từ sau lưng, dùng chút sức đem nàng kéo lại lên giường. Âm thanh lạnh như băng có nồng đậm yêu chiều, "Lại muốn đi nơi nào?" Từ sau khi bắt nàng cùng giường cùng gối với hắn, hắn đều ôm lấy nàng, cảm nhận nhiệt độ ấm áp trong cơ thể nàng hắn mới có thể an tâm đi vào giấc ngủ, chỉ cần nàng vừa rời đi, hắn lập tức sẽ tỉnh lại.
Bất đắc dĩ thở dài, Hứa Tử nhỏ giọng nói thầm: "Ma quỷ chính là ma quỷ." Cái gì cũng không lừa được hắn.
Đem tiểu nhân nhi áp đảo trên giường, Ma vương buông tay nàng ra, yêu thương chạm vào mặt nàng, "ha đầu, ngươi thật sự rất xinh xắn đáng yêu. Cho ta hôn một chút." Nói xong cúi đầu ngăn miệng nàng lại bằng nụ hôn.
Hắn cũng không biết vì cái gì hắn đối nàng càng ngày càng mê luyến, tuy hắn vẫn không ngừng sủng hạnh hậu cung ma nữ, nhưng trái tim của hắn dần dần toàn là hình bóng của nàng. Bởi vì không chiếm được nàng, trong lòng vừa bực bội vừa bất đắc dĩ, chỉ có thể phát tiết trên các ma nữ hậu cung. Hắn luôn nghĩ rằng nàng là con người, có nhiệt độ cơ thể bình thường, có thể làm ấm áp trái tim lạnh như băng của hắn. Kỳ thật nàng không phải rất đẹp, nhưng nàng lại có ngũ quan thanh tú, dáng người xinh xắn nhỏ nhắn đáng yêu, dám coi thường uy nghiêm của hắn, sự can đảm đó đã hấp dẫn hắn rất sâu rồi.
Chỉ là trái tim của tiểu nhân nhi vẫn muốn rời khỏi Ma giới như cũ.
Hắn định một thời gian sau sẽ đi Bồng lai tiên đảo trộm trường sinh thảo.
Hắn sẽ không buông tha nàng, hắn muốn nàng cùng hắn ở chung một chỗ.
"Nha đầu, muốn có một người bạn hay không?" Thoáng dời môi, thở hổn hển thỏa mãn hỏi khuôn mặt đang đỏ bừng. Đã hôn nàng rất nhiều lần, nàng vẫn hay đỏ mặt.
"Đã có Lam Y, Lam Nguyệt rồi." Nàng không muốn có nhiều người hầu hạ.
"Các nàng chỉ là người hầu." Nhìn thấy tóc của nàng hỗn độn rối tung ở trên gối, vẻ mặt đỏ bừng, say mê gợi cảm. Ma vương nhịn không được lại hôn lên đôi môi mềm mại, thơm ngon, ướt át đỏ mọng, mặc sức hấp thu sự ngọt ngào của nàng. Dần dần nhận thấy dưới thân nhân nhi đang không ngừng thở gấp, không có lý trí như lúc trước, cũng không đẩy hắn ra. Mắt phượng chợt hiện quỷ dị mưu kế, khẩn trương hôn lên môi nàng, thừa dịp Hứa Tử đang lúc ý loạn tình mê thì tay hắn lén kéo váy của nàng ra.
Môi hắn càng không ngừng dời xuống cổ, tai của Hứa tử, hôn khắp cơ thể nàng.
"Uhm..." Hứa Tử bỡ ngỡ cảm thấy khắp người như thiêu đốt, cái gì cũng không nhớ rõ, trong đầu trống rỗng.
Ma vương rất thiết tha muốn nàng, nhưng hắn không thô lỗ với nàng như những nữ nhân khác, đối với nàng rất dịu dàng rất mềm mại, làm cho nàng cái gì cũng không biết, không nhớ rõ.
Khi hắn thật sự ở trong nàng một khắc nọ, bởi vì đau đớn, nàng như bừng tỉnh, hắn lập tức hôn lên môi nàng, không cho phép nàng kháng cự hắn vào lúc này.
Trong phòng, tiếng thở dốc không ngừng, kết hợp như thiên địa không gian ban sơ.
Tình cảm mãnh liệt trôi qua, Hứa Tử ngủ say trong lòng Ma vương.
Đạt được ý nguyện, Ma vương thỏa mãn ôm tiểu nhân nhi nhưng không cách nào đi vào giấc ngủ. Hắn còn đang rung động vì nàng là́n vui sướng. Trong lòng nhân nhi mặt ngày càng đỏ, hoan ái trôi qua càng lộ vẻ mê người. Hắn đưa tay nhẹ nhà