
Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm
Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015
Lượt xem: 1342289
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2289 lượt.
Vì thế, Lăng Lăng chống người ngồi dậy, ôm lấy vai anh, quỳ gối ngồi lên chân anh, để thân dưới tiếp hợp càng sít sao.
Dùng môi lưỡi của cô kể ra những hận, những oán, những đợi chờ, cùng những nhớ mong của mình.
Lưu lại những dấu hôn nhỏ vụn của cô trên thân hình rắn chắc của anh…
Khi Lăng Lăng nếm thấy vị mặn chát, cô mới phát hiện trên mặt mình toàn nước mắt.
Anh dường như cũng cảm nhận được nước mắt của cô, dùng hai tay nâng mặt cô, hôn đi những giọt lệ trên đó. “Còn hận anh sao?”
Nhưng cô cứ nghĩ với nỗi bi thương đã khổ sở chống đỡ hơn bốn trăm ngày, ít ra cô cũng có thể duy trì bốn ngày “kiêu ngạo”, đáng tiếc, chỉ mới một ngày… cô liền gỡ bõ mọi lớp ngụy trang, cùng anh mây mưa lăn lộn trên giường…
Hết thảy diễn ra nhanh đến nỗi khiến Lăng Lăng cảm thấy có chút khó tin.
Có lẽ… Đây chính là “kiếp số” đã được định sẵn trong đời!
Có thể vì hơi nhột, Dương Lam Hàng khẽ cười ra tiếng, hơi chồm người lên, ôm Lăng Lăng vào lòng.
Anh còn đoạt lấy đuôi tóc rồi cù vào hõm cổ cô.
Lăng Lăng cười khúc khích tránh đi, thân thể đắm chìm trong cảm giác tê ngứa, hô hấp càng lúc càng rối loạn.
Nhiệt độ vừa mới hạ xuống, lại bắt đầu tăng lên.
Từng nụ hôn nóng bỏng bất tận, nhỏ mịn dày đặc như những giọt mưa thấm ướt toàn thân.
“Anh…” Lăng Lăng cười hỏi: “Làm một thầy giáo, anh không ở trường dạy chữ dạy người cho tốt mà đến Nhật Bản tìm hoan mua vui, anh không sợ làm hư thế hệ trẻ sao?”
“Anh tới đây kiểm tra giữa kỳ theo lệ thường, xem sinh viên của mình ở Nhật Bản liệu có phụ sự bồi dưỡng của đất nước không.”
Lăng Lăng hung hăng trừng anh một cái: “Có kiểu kiểm tra như anh vậy á? Kiểm tra tới trên giường luôn?!”
“Thời gian có hạn.” Anh đột nhiên xoay người đè Lăng Lăng xuống giường, mỉm cười nhìn cô: “Chi bằng nâng cao hiệu suất một chút, tranh thủ thời hạn visa ba tháng này đã…”
“Anh muốn gì?”
“Đương nhiên là kiểm tra một lần nữa…”
Lời nói sau đó biến mất trong miệng cô, biến mất trong màn đêm yêu kiều…
…
Có người nói mặt trăng ở Nhật còn tròn hơn cả ở Trung Quốc, Lăng Lăng trước giờ không phân biệt được.
Hôm nay, mặt trăng ngoài cửa sổ quả thực vừa tròn, vừa sáng, xuyên qua bức màn cửa dày nặng mà rải xuống một vầng sáng nhàn nhạt…
Thầm tính toán thời gian, không phải kỳ an toàn…
Lăng Lăng rốt cuộc hiểu ra anh muốn tranh thủ thời gian để làm gì!
Chỉ số thông minh của người này tại sao không thể xài đúng chỗ vậy trời!
…
*******************
Trong ký ức, họ cùng nhau tắm rửa, này bẽn lẽn, này cười vui, này đùa giỡn, thoáng qua tựa như ở kiếp trước…
Còn giờ đây, trong phòng tắm, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên từng dấu hôn trên người Lăng Lăng, những tia nước man mát tẩy rửa thân hình gầy gò, tẩy rửa đi lửa nóng sau yêu đương nồng cháy.
Không rõ là đau, hay ngọt?
Lăng Lăng khẽ nâng hàng mi ẩm ướt, nhìn về phía anh đang ở gần trong gang tấc, những tia nước bắn xuống từ trên người anh, anh giữa làn hơi nước mờ mịt cứ mơ hồ tựa ảo giác.
Dương Lam Hàng vén mái tóc ướt đẫm của cô lên, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, giọng nói dịu dàng mềm mại tưởng như bị tiếng nước che lấp: “Có phải anh đến quá muộn không?”
“Đúng là quá muộn… muộn đến mức em cứ tưởng anh sẽ không đến.” Lăng Lăng tựa vào vai anh, chất lỏng chua xót dâng đầy hốc mắt. Vài tháng sau khi vừa chia tay, cô những tưởng Dương Lam Hàng sẽ không thực sự từ bỏ, nguôi ngoai vài ngày, hết giận rồi sẽ đi tìm cô giải thích, sau đó họ lại có thể “đắm say như trước”, nhưng anh hoàn toàn biến mất.
“Vậy tại sao em không tìm anh? Một cú điện thoại hỏi thăm, cho dù chỉ một tin nhắn cũng được.” Anh hỏi lại.
Lăng Lăng tắt nước, chậm rãi ngồi lên thành bồn tắm.
Cô đương nhiên muốn, nếu trên mạng không liên tiếp tuôn ra những tin đồn tình ái của Lý Phi Phi. Tiêu đề của những xì-căng-đan kia cái nào cái nấy đều bắt mắt, nội dung thì tin nào tin nấy đều ly kỳ.
“Lý Phi Phi vì bạn trai yêu đương say đắm mà từ chối lời mời chân thành của đạo diễn…”
“Bạn trai bí ẩn bất ngờ xuất hiện tại phim trường chúc mừng sinh nhật Lý Phi Phi, Lý Phi Phi cảm động đến rơi nước mắt, một cảnh động lòng người…”
Cô đọc đi đọc lại nội dung tin tức, nhưng vẫn không muốn tin.
Nửa năm sau, Lăng Lăng đọc được một tin khiến cô hoàn toàn tuyệt vọng – “Lý Phi Phi thừa nhận ngày kết hôn đã được định! Sau khi kết hôn muốn ra khỏi giới điện ảnh, an tâm làm bà chủ gia đình, giúp chồng dạy con!”
Ngày đó, cô thực sự muốn gọi điện cho Dương Lam Hàng, hung hăng mắng anh một trận, đem mọi oán giận trong lòng mắng ra hết.
Số điện thoại bấm nửa chừng, cô rã rời buông di động.
Lúc trước là cô kiên trì muốn ra đi, sau khi chia tay nửa năm, cô lấy tư cách gì, đứng trên lập trường gì mà đi chỉ trích sự bội bạc của anh.
Tốt hơn là nên tôn trọng lựa chọn của anh, chúc phúc cho anh cuối cùng đã tìm được một người phụ nữ vì anh mà bằng lòng từ bỏ cái tôi của mình.
Lăng Lăng hít vào một hơi, không thể xua tan màn sương ngờ vực ghen tuông trong lòng. “Em từng muốn tìm anh, tuy nhiên an