XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mạnh Có Kiếp Thiên Thiên

Mạnh Có Kiếp Thiên Thiên

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 1341050

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1050 lượt.

n, bọn họ không biết đi nơi nào, tựa như bọn họ không biết tương lai mình ra sao, nhưng ít nhất bọn họ hiểu được tương lai của những người không liên quan.
Nghê Thiên Ngữ nửa tựa vào người Mạnh Diên Châu, mắt nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Bên ngoài đa số đều là đồi núi, bên ngoài có gắn tầng xi măng, hình thành một lớp mỏng để tránh mưa, có nhiều ống dẫn, hẳn là ống nước…. Thời gian chắc cũng lâu, đã có không ít thực vật ở nơi này sinh trưởng, phần nhiều là cây leo, nở ra nhiều hoa…..
Một tay của Mạnh Diên Châu ôm cô, cũng không nói lời nào, nhưng anh biết, lòng mình rất kiên định. Anh tới giờ không biết sao mình vẫn còn sống,anh không có năng lực báo thù cho mẹ mình, chỉ có dùng một chút hành động buồn cười đi chọc giận Mạnh Vĩ Đình, nhưng trên thực tế không có chút tổn thất nào, chỉ có chính anh không vui. Nhìn người trong ngực anh, cô khiến anh có cảm giác mình lớn lên trong một đêm, phải đảm đương, phụ trách cô, cũng nên phụ trách tương lai của bọn họ.
Sau khi xuống xe, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, sau này bọn họ muốn ở chỗ nào ở lâu. Cho nên lựa chọn nơi này, nghe nói chỗ nhỏ Hữu Giang, kết nối với Trường Giang, sẽ có thuyền đi qua.
Mạnh Diên Châu uống mấy chén bia, cảm thấy chưa đã, trực tiếp cầm bình lên uống, “Lần đầu tiên em thấy anh thì cảm giác thế nào?”
Nghê Thiên Ngữ bị anh hỏi như vậy, thật sự nghiêm túc nhớ lại, “À….. giống như một cây mía.”
“Cái gì?”
Cô cười đến mức không thục nữ tí nào. Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh, cũng không phải là lúc gia sư này, mà buổi sáng của tiết thứ ba đi xuống, tất cả học sinh bị gọi xuống tập thể dục theo đài, khi đó bạn học lôi kéo cô nhìn thấy người đứng bất động ở giữa Mạnh Diên Châu. Cô nhìn qua, quả nhiên thấy được đó là bạn học nam đặc biệt nhất, tất cả mọi người nghe loa tập thể dục, anh một mình đứng đó, trong lòng cô khinh bỉ, nếu cho anh ta một cây gậy, đứng không nhúc nhích có vẻ giống cây mía.
Mạnh Diên Châu nghe xong cười cười, “Em không cảm thấy tập thể dục rất ngu sao? Nhất là cái gì toát ra mồ hôi, từng cái một như kẻ ngu nhảy về phía trước, cũng không phải là con khỉ.”
“Một mình anh đứng ở nơi đó không phải ngu hơn sao?” Nghê Thiên Ngữ liếc anh một cái.
Mạnh Diên Châu kiêu căng hất cằm, nhưng anh là người duy nhất được thầy hiệu trưởng cho miễn tập thể dục, anh cảm thấy đặc biệt vinh quang.
“Em nói xem thầy giáo chúng ta có thể nhớ tới anh như một học sinh có thành tích học tập tốt không?” Mạnh Diên Châu có chút đắc chí, anh được chủ nhiệm lớp khen ngợi nhiều lần, khoe tới mức anh ngượng ngùng.
Nghê Thiên Ngữ hừ lạnh hai tiếng, “Em đoán thầy giáo của anh nằm mơ cũng sẽ cười, học sinh phiền toái này cuối cùng đã đi.”
Gương mặt Mạnh Diên Châu nịnh hót, “Phải cám ơn em, là em đã chịu chứa chấp đại phiền toái như anh đây.”
Cô nhìn anh, chỉ một câu nói đơn giản, cô lại cảm thấy lòng ấm áp, đáy lòng đau buồn cũng hoàn toàn biến mất, “Người nào chịu chứa chấp anh chứ, rõ ràng là chính anh bám em không thả.”
“Anh bám em như thế nào?”
“Anh còn đắc chí.” Cô cầm chiếc đũa liền đánh vào trán anh một cái.
Mạnh Diên Châu ra vẻ đầu hàng, “Không dám nữa, vợ à.”
Nghê Thiên Ngữ cũng không nhịn được nữa, nhẹ nhàng nở nụ cười, Mạnh Diên Châu nhìn cô, cảm thấy có cô vợ này, anh ăn cơm cũng có ăn được hơn hai bát….. Tăng thêm phần ngon miệng, được rồi, anh lại tìm ra một ưu điểm nữa của cô.
Ăn tối xong, bọn họ đi bộ bên bờ sông, tinh thần sảng khoái, vẫn có thuyền ở trên sông, nhưng thuyền rất nhỏ, đi qua cắt đứt mặt sông yên ả, dòng nước lên xuống mãnh liệt, muôn vàn ánh sao phản chiếu trên mặt sông.
Mạnh Diên Châu vén tóc cô ra sau tai vì gió thổi, ánh trăng chiếu vào, anh chỉ cảm thấy ánh mắt cô như quyến rũ tâm hồn anh, để cho anh không kiềm chế được liền hôn lên môi cô. Nghê Thiên Ngữ bất ngờ, đông cứng một chút mới đáp lại anh.
“Anh à, bọn họ đang làm gì vậy?” Có âm thanh của một cô bé nhỏ truyền tới.
“Bọn họ đang làm chuyện mà người lớn có thể làm.”
“Vậy chuyện của người lớn là chuyện gì?” Âm thanh vẫn phát lên ở chỗ đó, không sợ phiền toái.
“Chuyện của người lớn, trẻ con đừng hỏi.”
Mạnh Diên Châu với Nghê Thiên Ngữ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhìn người bạn nhỏ, hình như chuyện này cấm trẻ nhỏ rồi. Mạnh Diên Châu lôi kéo Nghê Thiên Ngữ chạy về phòng trọ, vừa chạy vừa cười, giống như đã làm chuyện gì xấu xa mà chạy trốn vậy, cho đến khi đến “ nhà” của bọn họ, Nghê Thiên Ngữ vừa thở vừa nhìn anh, “Chúng ta sao phải chạy?”
Mạnh Diên Châu cũng nghi ngờ trừng mắt nhìn, “Chân dài mà, thử chạy xem thế nào.”
Anh vừa nói xong thì Nghê Thiên Ngữ liền vỗ vào đầu anh một cái, “Anh cho rằng anh là Lưu Tường* à!”
*Lưu Tường là VĐV điền kinh đầu tiên của Trung Quốc từng giành 3 danh hiệu: kỷ lục gia thế giới, vô địch thế giới và vô địch Olympic. Anh có lối sống nghiêm túc, có tinh thần nhân ái, vì thế anh được xem là “biểu tượng văn hóa” của Trung Quốc.
“Thôi đi, Lưu Tường mà chạy được như anh, đã sớm cầm huy chương Olympic lần 2 rồi…..”
Nghê Thiên Ngữ, “……”
Lúc nằm ở trên giường, bọ