Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Máu Đọng

Máu Đọng

Tác giả: Phong Tử Tam Tam

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341254

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1254 lượt.

quanh người hắn, trong phòng im lặng như tờ.
Cố An Ninh nằm một bên, nửa mặt úp vào đệm giường mềm mại, tư thế này khiến cô không thể nhìn rõ động tác của Thiệu Đình ngồi ở đuôi giường, sự tra tấn cô đoán trước chưa lập tức diễn ra, chắc chắn là một kiểu giày vò tâm lý với cô.
Thiệu Đình suy nghĩ cái gì Cố An Ninh không thể phỏng đoán, loại trầm mặc này như lăng trì phòng tuyến tâm lý cuối cùng của cô.
Cố An Ninh không làm cho Thiệu Đình thất vọng, rốt cục cũng cầu xin ra tiếng, cúi đầu rên rỉ: “Không, xin anh đấy…”
Cô nín thở, trong đầu vô cùng hỗn loạn, hồi lâu mới dùng sức gật đầu: “…Đau, mở ra được không?”
Thiệu Đình cũng không trả lời ngay, Cố An Ninh vô cùng bất an. Hắn chỉ nằm úp sấp trên người cô, đôi chân dài nửa quỳ hai bên người cô, cô chỉ có thể nhìn thấy bàn tay to lớn đẹp đẽ của hắn, lại không thể đoán được biểu tình của hắn vào giờ phút này.
Cảm giác được hắn đứng lên khỏi người mình, Cố An Ninh thở phào, sau đó lại bị hành động của hắn làm cho hoảng sợ!
Bàn tay đàn ông cầm lấy cổ chân cô, đôi môi hơi lạnh lẽo lại hôn lên, cảm giác được bộ phận mềm mại ẩm ướt kia liếm lên nơi bị còng, giống như là dọc theo vết bầm do bị chèn ép……
Cố An Ninh mờ mịt mở to mắt, lý trí không sót lại chút nào.
Tên này điên rồi à? Lại dùng đầu lưỡi đi liếm…
Sau đó cô lại nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Thiệu Đình: “Tôi đã nói rồi, tôi không làm ăn lỗ vốn, lúc tôi bị đau, tự nhiên sẽ không thể để người khác thoải mái được.”
Cố An Ninh còn chưa kịp phân tích ý tứ trong lời nói của hắn, cổ chân đã truyền đến một trận đau đớn, thân thể bị lôi kéo rất mạnh, một trận thiên toàn địa chuyển, hắn cứ như vậy nắm lấy hai chân cô lôi cô bật dậy đối mặt với chính mình.
Tuy rằng cô gầy yếu, nhưng lại kinh ngạc trước sức lực của hắn, đáy lòng bắt đầu hơi sợ hãi, nếu Thiệu Đình muốn giết chết cô thật đúng là dễ như trở bàn tay.
Tư thế đối diện nhau khiến Cố An Ninh không thể không nhìn chăm chú vào đôi mắt đen của hắn, bên trong đó là sự âm trầm lạnh lẽo, giống như không có bất kỳ tình cảm gì với ai vậy.
Trên người Thiệu Đình vẫn còn mặc quần áo, ngoài lồng ngực rắn chắc bị lộ ra ngoài, ở những chỗ khác có thể xem như chỉnh tề, điều này làm cho sự sợ hãi của Cố An Ninh thoáng cái giảm đi không ít, ít nhất không cần phải xấu hổ đối diện với cơ thể trần trụi của hắn.
Không muốn nhìn hắn, lại bị hắn nắm lấy cằm ép quay trở lại.
Trong mắt Thiệu Đình đã hiện lên sự tức giận, khóe miệng nhếch cười thản nhiên như trước: “Nhớ tới Bạch Thuật Bắc sao? Em nói xem, hiện tại tôi có năng lực động đến hắn ta không?”
Cố An Ninh bất khả tư nghị mở to đôi mắt, đôi môi hơi run rẩy, sắc mặt càng trở nên tái nhợt: “Thiệu Đình!”
Thiệu Đình vẫn cười như không cười nhìn cô chăm chú, thấy phản ứng của cô càng kịch liệt, ánh mắt càng thêm thâm thúy. Gương mặt đẹp đẽ cách cô gần hơn một ít, nụ cười mang theo sự khát máu tàn nhẫn: “Không muốn tôi động đến hắn? Như vậy hãy mở to mắt ra, nhìn kỹ xem người đàn ông bây giờ là ai.”
Hắn kề sát tai cô, ngữ khí ái muội, đôi môi hoàn mỹ gằn từng chữ: “Nhìn xem tôi thượng em như thế nào, bảo bối.”

Trước kia Cố An Ninh còn ôm hy vọng xa vời rằng Thiệu Đình vẫn còn có lương tâm, dù sao qua nhiều năm như vậy cô vẫn còn giữ thói quen với một Thiệu Đình ôn hòa vô hại. Đời này tuy rằng cô găp một vài chuyện đáng buồn, nhưng tóm lại vẫn chưa từng gặp qua người nào quá xấu xa cả, cho nên trong tiềm thức vẫn nguyện ý tin tưởng – bản tính của con người vốn lương thiện.
Có lẽ là do bố cô che chở kỹ càng quá? Lúc này Cố An Ninh mới được sự hiểm ác này chính là được ẩn giấu phía sau mà thôi, tựa như Thiệu Đình giờ phút này, hắn khiến cô chứng kiến được tất cả mọi thứ dơ bẩn mà cả đời này bố cô đã khổ tâm che giấu.
Hơi thở của Thiệu Đình phảng phất quanh chóp mũi cô, mang đến một loại hương vị tuyệt vọng, âm thanh mơ hồ như đến từ địa ngục: “Có lẽ do trước kia tôi đối với em quá tốt, Cố An Ninh, em vĩnh viễn không chịu học cách ngoan ngoãn nghe lời. Một khi đã như vậy, chúng ta đổi loại phương thức ở chung đi.”
Cố An Ninh vặn vẹo thân mình muốn tránh né môi lưỡi của hắn, cảm giác được ngón tay hắn vuốt ve những đường cong trên đôi chân trần, cảm giác khác thường kia giống như bị thứ nhơ nhớp chạm vào người.
Vì không thể tránh được, sự liếm mút giống như hút trọn sinh lực mạng sống của cô.
Sự tồn tại của Thiệu Đình dường như là để phá hủy ý chí của cô tận cùng.
Thân hình cường tráng của hắn áp chế cô, quần dài bên dưới đã bị kéo ra và ném sang một bên một cách thô bạo, cô bất lực, ở dưới thân hắn như một con rối không có suy nghĩ, vải quần tây ma sát làn da non mịn của cô, cảm xúc lẫn lộn khiến cho lỗ chân lông trên toàn thân cô như giãn nở ra.
Thiệu Đình gập người cô lên, hai chân ép đến ngực, cô có thể cảm thấy được chỗ đó lạnh lẽo trưng ra trước mặt hắn. Nơi đó màu sắc rất đẹp, hắn biết cô rất trẻ trung, nhưng hơn hết là biết tư vị của cô rất mê người.
Tựa như giờ phút này, nơi đó nụ hoa chớm nở, như thẹn


XtGem Forum catalog