Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mây Trên Đồng Bay Mãi

Mây Trên Đồng Bay Mãi

Tác giả: An Dĩ Mạch

Ngày cập nhật: 03:12 22/12/2015

Lượt xem: 1341196

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1196 lượt.

c mắt. Thiều Trì hiểu ra mình vừa bị cô nàng yêu quái này bẫy.
“Lần sau đừng lôi chuyện này ra đùa”. Giọng nói của Lục Thiều Trì lạnh te, dường như anh vẫn chưa thoát khỏi sự hoảng hốt vừa qua. Thấy anh giận, Dĩ Mạch lè lưỡi, ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh anh, lien tục liếc nhìn dò xét.
Thiều Trì không nhìn cô nữa, đứng dậy lấy sổ theo dõi tình hình tiến triển bên giường lật giở xem. Dĩ Mạch thầm than không ổn rồi, cái anh chàng lầm lì này cứ nổi giận là lại chơi trò chiến tranh lạnh.
Cô vội ngồi dậy, hấp tấp đến bên anh.
“Thiều Trì, em thấy dạo này mình khỏe ra nhiều rồi.” Dĩ Mạch cố tình nhảy như loi choi trước mặt anh để gây sự chú ý.
Thiều Trì liếc xéo cô một cái rồi quay lưng lại. Dĩ Mạch không chịu thua, cô nghiêng đầu sát vào mặt anh.
Thiều Trì giả vờ lờ cô đi, cắm cúi xem sổ theo dõi trong tay. Tình hình sức khỏe của Dĩ Mạch đã ổn, nhưng từ sau live show của Kim Eun Chae, tần suất lên cơn của cô có vẻ tăng lên.
Điều này khiến anh không khỏi lo lắng, anh không dám nghĩ đến cảnh một ngày Dĩ Mạch lên cơn mà anh không có mặt bên cô, hậu quả sẽ thế nào đây.
Ba mươi tuổi, lần đầu tiên yêu một cô gái, khi anh tưởng cả đời sẽ không bao giờ biết đến hương vị tình yêu, thì Dĩ Mạch đã đến bên anh. Sự ấm áp khi ở bên cô thật khó có thể cưỡng lại nổi.
Chết rồi, đốc tờ Lù chuyến này giận thật rồi! Dĩ Mạch cúi đầu, cọ cọ vào người anh như chú cún con tội nghiệp. “Này, này!” cô ngẩng đầu lên nở nụ cười nịnh nọt, Thiều Trì ngẩn ra, da mặt cô nàng này dày thật.
“Này, này, này” , Dĩ Mạch cười đến tê cứng cả cơ mặt, Thiều Trì lắc đầu ngán ngẩm, lần nào lấy lòng anh cũng chỉ có thế, cười giả tạo quá.
Mặc kệ mình à? Dĩ Mạch lôi Thiều Trì lại gần, gí sát mặt vào mũi anh mỉm cười. “Này, này, này!”. Lục Thiều Trì chợt lúng túng, thấy khuôn mặt xinh xắn tiến lại, tim anh bỗng đập rộn.
Dĩ Mạch không xinh đẹp như những cô gái anh quen trước đây, cũng không quý phái như những tiểu thư con nhà danh giá, nhưng cô có đôi mắt to tròn, trong veo không chút vẩn đục. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt cô, anh đều bị ánh mắt trong sáng đó hút hồn.
Đối với cô, không có gì quan trọng hơn là sự sống, chính khát vọng sống đó đã khiến anh khâm phục và yêu thương cô hơn. Giờ đây, Dĩ Mạch đang đứng trước mặt anh, chăm chú nhìn anh với đôi mẳt xinh đẹp ấy.
Hả, vẫn còn giận? Dĩ Mạch biết Thiều Trì thực ra rất mát tính, anh chỉ không chịu nổi việc cô lấy bệnh tình của mình ra làm trò đùa. Lần này cô đúng là đùa với lửa rồi, đang nghĩ bụng xem nên xin lỗi anh thế nào thì bỗng nhiên một sức mạnh lôi cô lại gần Thiều Trì.
Dĩ Mạch còn chưa hiểu ra chuyện gì thì một nụ hôn nóng bỏng đã đặt lên môi và cả người cô đã nằm gọn trong lòng anh. Dĩ Mạch hơi chóng mặt, cô định nói gì đó nhưng Thiều Trì đac khéo léo tranh thủ đưa sự nồng nàn vào khuôn miệng xinh xắn của cô.
Khác với vẻ nho nhã thường ngày, nụ hôn của Lục Thiều Trì có phần ngang tang, anh ngậm lấy đầu lưỡi mềm mại của cô, sự cuống quýt của anh khiến cô hơi đau, cô chầm chậm đón nhận hơi thở của anh.
Không biết từ lúc nào, cô đã được bế lên giường, cảm giác lạ lẫm dâng trào khiến cô lúng túng.
Lục Thiều Trì âu yếm nhìn cô gái trước mặt, sau cái hôn dài, cô thở gấp, mặt đỏ bừng, trong mắt có vẻ hiếu kỳ pha chút e ngại.
Lục Thiều Trì không thể không thừa nhận, đây là nụ hôn đầu của anh. Dù yêu Dĩ Mạch đã lâu nhưng anh chưa hề hôn cô, anh quen với những cái ôm và nắm tay dịu dàng, nhưng lúc này đây, anh nhận ra hương vị của cô thật tuyệt.
Dĩ Mạch bị Thiều Trì giữ chặt trên giường, lo lắng cựa người. Sự phản kháng yếu ớt của cô lại khiến cả cơ thể anh cuộn trào. Dĩ Mạch nhìn anh, trong đôi mắt sâu thẳm có điều gì đó khiến cô hơi hoảng loạn.
Có chậm hiểu mấy thì cô cũng không thể không nhận ra ý tứ trong đôi mắt của anh.
“Thiều Trì”. Giọng Dĩ Mạch có chút van xin, cô còn chưa nói hết thì một nụ hôn nữa lại tiếp tục rơi xuống, dịu dàng nồng ấm. Dù chỉ là nụ hôn thứ hai nhưng động tác của Thiều Trì cũng thành thạo hơn nhiều, hóa ra có những việc đàn ông không cần học cũng biết!
Nụ hôn của anh từ môi cô lướt lên sống mũi, chân mày, đặt lên vành tai khiến toàn than cô nóng bừng. Nụ hôn thiêu đốt cần cổ cô, khuy chiếc áo bệnh nhân rộng thùng thình bật mở, làn da trắng mịn bỗng mơn man chạm vào không khí, Dĩ Mạch bất giác run rẩy.






Kỳ Phùng Địch Thủ
An Dĩ Mạch những gì anh ta cho em, anh cũng cho em được!!!!!!
Căn phòng như ấm lên với sự nồng nàn của đôi tình nhân Thiều Trì khẽ đặt tay trên eo Dĩ Mạch, hơi ấm từ lòng bàn tay anh như hồi sinh trái tim yếu đuối của cô.
" Bệnh nhân phòng 1236 tối qua mới đến.... ...... .........". Ngoài cửa có tiếng chân vội vã bác sĩ trực ban đang rảo bước trên dãy hành lang vắng lặng. Lục Thiều Trì như sực tỉnh, anh vội buông cô ra, một chút hoảng loạn thoáng qua trong mắt. Dĩ Mạch thấy hơi hụt hẫng, cô đỏ mặt chỉnh lại quần áo trên người. Vừa đúng lúc cửa bật mở.
" Chủ nhiệm Lục, sao anh lại ở đây?". Bác sĩ trực ban ngạc nhiên nh