
Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa
Ngày cập nhật: 03:23 22/12/2015
Lượt xem: 1342249
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2249 lượt.
tim đập dồn dập, đi tới trước mặt Trình Du Nhiên, mở miệng nói: "Tôi họ Tần, tên Tử Duệ."
Anh ta nói tiếng Trung rất hay, sau khi rửa mặt sạch sẽ xem thế nào cũng không giống thổ phỉ trong núi hoặc là hải tặc hoành hành trên biển.
Trình Du Nhiên xoay người, quan sát anh ta, khóe miệng giương nhẹ, hời hợt nói: "Trình Du Nhiên."
Đứng không đổi tên ngồi không đổi họ, cô sợ cái gì, Trình Du Nhiên, người quả nhiên như tên.
Nụ cười khóe miệng Tần Tử Duệ càng thêm sâu, nhìn cử động của cô vốn là muốn lên giường: "Cô định ngủ."
"Sớm như vậy, ngủ cái quái gì." Trình Du Nhiên liếc anh ta một cái, dù hiện tại cô mệt mỏi như muốn gục xuống, cũng sẽ không thừa nhận mình muốn đi ngủ, mới sẽ không cho anh ta nói một câu: vậy thì ngủ chung cùng tôi nhé, hừ, coi Trình Du Nhiên cô dửng mỡ sao?
"Đi đường xa thế, không mệt mỏi à?" Tần Tử Duệ nhíu mày hỏi tiếp.
Người này thật rắc rối, Trình Du Nhiên tức giận trả lời: "Không mệt, tôi vô cùng có tinh thần, tôi còn có thể chạy Marathon."
"Vậy rất tốt!" Tần Tử Duệ một phát bắt được cổ tay cô, Trình Du Nhiên cả kinh trong lòng, "Tôi đã nói rồi, tôi không mệt, tôi ——"
"Cô đã có tinh thần như vậy, hãy cùng tôi tham gia bữa tiệc tối nay đi." Tần Tử Duệ lôi kéo cô đi ra bên ngoài, Trình Du Nhiên muốn tránh thoát, nhưng sức lực của người đàn ông này quá lớn, không thể làm gì khác hơn là bị anh ta kéo ra phía ngoài, ai ngờ, Tần Tử Duệ thuận tay nắm thắt lưng cô.
Người xung quanh nhìn bọn họ lôi kéo, còn tưởng rằng bọn họ đang liếc mắt đưa tình, không khỏi lộ ra nụ cười mập mờ.
"Nếu như cô không muốn làm phụ nữ của tôi, vậy thì là của bọn họ thôi." Tần Tử Duệ nhỏ giọng mà nói ra ở bên tai cô.
Lúc này, Tần Vi đi tới, "Hai người dù là liếc mắt đưa tình cũng nên trở về phòng chứ."
Trình Du Nhiên hung hăng trợn mắt nhìn Tần Vi, anh ta đi mà liếc mắt đưa tình, Tần Tử Duệ cười cười, nói: "Nơi này dường như còn có tình cảm hơn."
Tần Vi rất kinh ngạc, không quên nói: "Chớ tình cảm, nhị ca, Lục gia cũng trở về, còn dẫn theo một người trở lại, bảo chúng ta cùng đi đến đại sảnh, các anh em tụ họp."
Thịnh yến
Nói xong, Tần Viễn lại gần bên tai nhị ca hỏi cợt nhả: "Nhị ca, cô nàng này có tư vị thế nào?"
Tần Tử Duệ chỉ cười không đáp, xoay người, nhếch miệng lên cười gian, đưa tay nắm bên eo cô nói: "Bảo bối, đi thôi, dẫn em đi mở mang kiến thức, thịnh yến của đám hải tặc chúng tôi."
Trình Du Nhiên thiếu chút nữa bị hai chữ bảo bối buồn nôn của anh ta làm cho phun ra, nhưng tiếp đó, cô cũng thật sự là tăng thêm không ít kiến thức, cũng rõ ràng, mình bị người đàn ông này nắm đi, vẫn tính là an toàn, một đường đi tới vườn hoa tiệc rượu, những anh em kia đều kinh ngạc huýt sáo, một hai đều hướng cô quăng tới ánh mắt mập mờ, Trình Du Nhiên nhìn một chút đám bọn họ có cực ít bọn con gái, thịnh yến hải tặc, vĩnh viễn giống như là một tiệc rượu mê hoặc.
Vườn hoa, bốn phía đều dấy lên đống lửa, chiếu lên một mảnh sáng trưng như ban ngày, mấy chục cái bàn tròn sắp xếp ngay ngắn, phía trên để thịt cá, trong ao bên cạnh, một đám đàn ông vây quanh mấy người phụ nữ đang tiến hành trò chơi thân thiết.
Nhìn cảnh phồn hoa, sống đến hai mươi sáu tuổi, Trình Du Nhiên cô không thể không cảm khái trong lòng.
Đây chính là Lục gia mà bọn họ vừa nói, có thể nhận thấy, ông ta là nhân vật lớn nhất ở nơi này, lúc Trình Du Nhiên nhìn Lục gia, Lục gia nhìn thẳng vào cô, vỗ vỗ bả vai Tần Tử Duệ nói: "Tử Duệ, cô gái này dáng dấp ngược lại không tệ."
"Đa tạ Lục gia khích lệ, nhặt được trên đường." Tần Tử Duệ hời hợt, giống như là thật không cẩn thận đi ngang qua nhìn thấy cô gái lưu lạc.
Trình Du Nhiên khẽ hừ lạnh trong lòng, cũng không có phủ nhận, tình huống hiện tại, im lặng là vàng, bảo vệ tính mạng rơm rạ.
Lục gia cười cười, lại không nhìn ra ông ta đang nghĩ cái gì, nói: "Được rồi, mọi người vào chỗ đi."
Tần Tử Duệ mang theo Trình Du Nhiên ngồi xuống chỗ chủ bàn, tất cả mọi người vào chỗ, duy chỉ không thấy Tần Vi, nghe nói có một vị khách tới, anh ta phải đi đón người.
Lúc này, Lục gia bưng một ly rượu đứng lên, hướng các anh em lớn tiếng nói: "Mọi người lần này làm rất tốt, cũng làm cho Viêm bang xem rõ thực lực của chúng ta, tôi cạn các anh em một ly, rất nhanh, chúng ta có thể chân chính thành đất nước của mình."
Lục gia nói một câu, làm cho các anh em hoan hô, rối rít giơ cao ly rượu, sảng khoái uống cạn.
"Lục gia, mấy năm này chúng tôi khổ đủ rồi, thế nào cũng phải trả lại cho Viêm bang một sắc mặt tốt để xem chút!"
"Đúng vậy, Viêm bang tính là gì? !"
Trình Du Nhiên nghe bọn họ nói, hóa ra bọn họ muốn đối phó với Viêm bang, giữa bọn họ rốt cuộc có thù gì, mặc kệ thù gì, những người trong đạo này, không phải là có vô số kẻ thù đếm không hết sao? Đang ở thời điểm suy tư, Trình Du Nhiên liếc mắt nhìn Tần Tử Duệ, chỉ thấy anh ta cũng đang nhìn mình, nhếch miệng lên cười, hướng Lục gia nói: "Lục gia, Tử Duệ cũng kính cha một ly."
"Tốt! Đều là anh em tốt." Lục gia cười hét lớn, khoát