XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa!

Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa!

Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa

Ngày cập nhật: 03:23 22/12/2015

Lượt xem: 1342255

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2255 lượt.

br>Nói xong, đem Trình Du Nhiên lên xe của mình, một đường đi hướng biệt thự màu xám tro, Lục Hạo nhìn cô gái này, sờ sờ cằm nói: "Thật đáng tiếc cho một người đẹp."
Lúc này, xe đến biệt thự, Trình Du Nhiên bị áp giải đi vào một gian phòng đen nhánh, một thuộc hạ lập tức tiến lên, nhỏ giọng nói: "Anh Hạo, không xong rồi, nửa đường A Tạp chạy mất!"
"Đám rác rưởi này! Trông chừng chỗ này." Sắc mặt Lục Hạo trầm xuống, cầm súng đi ra bên ngoài.
Trong lúc anh ta đi không được bao lâu, Lục gia đi vào, trên mặt vẫn cười như cũ, chẳng qua là nụ cười vào lúc này xem ra nhiều ác độc hơn, nhìn người bị trói chặt.
Trình Du Nhiên không giãy giụa, chỉ hơi hơi giương con mắt, chỉ thấy ông ta phát ra một tràng cười âm trầm: "Quả nhiên là ‘Vua Y’, mặc dù cô từng cứu mạng tôi, nhưng cũng không đại biểu tôi sẽ không cần mạng cô."
Cái lão hồ ly giảo hoạt này, Trình Du Nhiên khẽ hừ lạnh trong lòng, nếu ngay cả con nuôi của ông ta mà cũng lừa gạt, tất cả chuyện làm tối ngày hôm qua, xem ra cũng chỉ là di trò.
"Lão Kim, cô gái này giao cho ông, tùy ông xử trí!"
Dứt lời, chỉ thấy cửa mở ra lần nữa, Kim Vạn đi vào, Lục Tường xoay người, vỗ vỗ bả vai Kim Vạn, sau đó đi ra ngoài.
Trong lòng Trình Du Nhiên ngẩn ra, xem ra lần này trốn không thoát hang hùm rồi ư?
Lúc này, đến gần cái đảo, hết sức bình tĩnh, mặt trời mới vừa lộ ra một tia sáng từ đám mây.
Chợt, pằng pằng pằng ——
Tiếng súng nặng nề trong nháy mắt vang lên, mỗi một viên đạn đều không lãng phí, thủ vệ tuần tra không ngừng ngã xuống, hải tặc ở cửa mới vừa phản ứng kịp, đang muốn rút khẩu súng bên hông ra thì đã ngã xuống đất.
Một tay chống trên mép thuyền, nghiêm chỉnh huấn luyện nhảy lên thuyền, một phát giải quyết người còn lại, nâng tay giơ lên cao, làm một tư thế OK.
"Rốt cuộc cũng đến chúng ta! Đi!"
Bôn Lang nhận được ám hiệu, tiện tay ném ống nhòm, ca nô nhanh chóng tiếp ứng, tiếp đó, bọn họ rõ ràng thấy, chiến đội cực mạnh lợi hại của Viêm bang!



Ranh giới sống chết


Theo mặt trời chậm rãi lên cao, máu tươi đúng là đưa cho sáng sớm vui mừng lớn nhất, chém giết, giết hại tàn nhẫn bắt đầu trong nháy mắt!
Không nghe được tiếng súng, trạm gác ngầm ở bến tàu trong nháy mắt đổ xuống, vô số tia tử ngoại lóe lên, thời điểm đang muốn ra tay ở cửa trạm gác ngầm, bỗng nhiên bị người xuất hiện phía sau che miệng lại, cổ ngẹo, ngã xuống ——
Thời gian ngắn ngủi, Bôn Lang mang người bên ngoài xông lên đảo, để cho kẻ địch ứng phó không kịp, 33 người mang tuyệt kỹ như sứ giả của địa ngục, xuyên qua rừng súng mưa đạn, từng bước tiến tới gần khu trung tâm, mang theo sát khí nồng nặc.
Cửa mở ra, hải tặc đếm không hết bừng lên từ bốn phương tám hướng, Đan Hùng mai phục đội bắn tỉa đã sớm hướng ngay mỗi kẻ, người vừa ra tới cửa đã bị chặn lại, vậy mà Bôn Lang mang theo thuộc hạ, dưới sự yểm trợ của Đan Hùng, nhanh chóng giết tới bên trong, trong nháy mắt làm rối loạn tầng phòng ngự của bọn họ.
Lúc này, bầu trời cuồn cuộn gió biển nổi lên, máy bay trực thăng chia làm ba đội xuất hiện trên bầu trời, ở giữa có Phi Ưng điều khiển máy bay trực thăng dừng ở vị trí bọn Bôn Lang đã chiếm lĩnh, vạch ra tầng tầng cát bay, thân thể cao lớn của Viêm Dạ Tước đi ra từ máy bay trực thăng, thẳng tắp đi tới hướng lầu gác.
Bôn Lang cùng Đan Hùng nhìn thẳng vào mắt nhau một giây, gật đầu một cái, nhất thời đem người mang tới chia làm hai đội, Bôn Lang dẫn một đội người bảo vệ lão đại, Đan Hùng đi theo sát mình.
Cả hành động có hiệu suất hỏa tốc, nhìn người của đối phương càng tới càng nhiều, Bôn Lang đã sớm không còn là mặt nhí nhố lúc trước, khôi phục vẻ nghiêm túc, mang theo một đội người tấn công.
Lúc này, trong thư phòng lầu ba, Lục Tường ngồi ở trên ghế sa lon, chợt nghe tiếng nổ bên ngoài, Lục Hạo vốn đi bắt A Tạp cũng trở lại, khẩn trương nói: "Cha, người của Viêm bang tấn công tới, hỏa lực quá lớn, sợ rằng không chống nổi!"
Lục Tường chợt đứng lên từ trên ghế salon, sắc mặt càng ngày càng tối, trên mặt mang một tia đùa giỡn.
Dù sao cũng là địa bàn của mình, dáng vẻ Lục Hạo kích động, tiếp tục nói: "Đã đến nước này, cũng đừng nghĩ rời đi! Con đi tập hợp người của chúng ta!"
"Đi tập hợp người của chúng ta, chuẩn bị rút lui, bọn họ rất nhanh đi tới biệt thự, mở cơ quan ra, đưa bọn họ nhốt vào bên trong!" Lục Tường luôn luôn nhìn xa trông rộng, mặc dù nói không biết tình cảnh bên ngoài, nhưng Viêm bang có thể trực tiếp công lên đảo, vậy thì nhất định có không ít người, dù sao ban đầu bọn họ định vận chuyển hàng hóa xong thì đi, bỏ cái hòn đảo này, hiện tại hàng hóa đã ra khỏi đảo, cho nên, cũng không thích hợp đối đầu, không bằng thừa cơ hội rút lui.
"Cha, vậy không phải là nói chúng ta sợ bọn họ rồi!"
Mặt Lục Tường nghiêm túc, "Hiện tại, con chỉ cần làm theo lời cha nói! Nhanh đi!"
Lục Hạo không thể làm gì khác hơn là đáp một tiếng, xoay người đi ra ngoài, nhưng trên mặt tất cả đều là không phục, cơ hội tốt như vậy, tại sao không cho bọn chúng xem thực lực của bọn họ!