
Tác giả: Cố Thất Hề
Ngày cập nhật: 03:12 22/12/2015
Lượt xem: 134962
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/962 lượt.
phản bội xếp xuống hàng thứ hai, vì thế cô bỗng quên hết nỗi đau trong lòng, lo lắng hỏi: “Sao cậu lại không biết cha của đứa bé là ai nhỉ?” Cho dù là một đêm tình, thì dù gì cũng có đối tượng để tìm chứ?
“Mình cũng không biết, mình có đi chơi với Cố Xuyên một lần, bảy, tám người cùng uống say, sau đó cùng tỉnh dậy trong một phòng VIP!”
An Hạ Dao sửng sốt nhìn Thất Hề: “Bảy, tám người đều là đàn ông?”
Thất Hề gật đầu, “Mình thực sự không nhớ nổi là mình đã làm những gì, nhưng tháng này mình đã chậm mất nửa tháng rồi mà vẫn chưa có kinh nguyệt!”
Một phần của bảy hoặc tám, đúng là khiến người ta rất đau đầu, An Hạ Dao nhìn Thất Hề: “Đã thử chưa?”
Thất Hề lắc đầu: “Mình sợ!” Nếu có thật thì Thất Hề không dám bỏ cái thai đó mà cũng không dám để đẻ, hơn nữa cũng không thể nào tìm ra cha của đứa trẻ, cô như phát điên lên, không thử, không xác định, như thế ít ra cũng còn có được hy vọng một phần trăm may mắn, rằng kinh nguyệt ra chậm, cho dù muộn nửa tháng là không bình thường.
“Sợ gì? Đi, mình đưa cậu tới hiệu thuốc, mua một que thử.” Chuyện này không thể nào kéo dài hay né tránh được. An Hạ Dao kéo Thất Hề đến hiệu thuốc, mua một lúc mấy chiếc que thử thai đủ các nhãn hiệu và ép cô phải thử.
“Gì thế này?” Khi nghe Thất Hề kêu thất thanh trong nhà tắm, An Hạ Dao giật thót mình, vội đẩy cửa bước vào, cuống quýt hỏi: “Thế nào? Thế nào?” Trong đầu lóe lên ý nghĩ, nếu Thất Hề có thai thật thì làm thế nào?
Thất Hề cầm cả ba que thử thai lên nói với An Hạ Dao: “Những que này có phải là quá đát không còn hiệu nghiệm nữa không nhỉ? Còn cả cái này nữa, cậu thử mà xem, có phải chỉ có một que là có kết quả không?” Nói rồi không đợi An Hạ Dao tiếp lời, bèn chuyển giọng rất đáng thương: “Không những kinh nguyệt của mình bị chậm nửa tháng mà sáng nào mình cũng buồn nôn, tinh thần lúc nào cũng mệt mỏi, và rõ nhất là ngực của mình đau đau! Mình đã tra rồi, tất cả là những hiện tượng có thai.”
An Hạ Dao nhìn mấy chiếc que thử thai với vẻ nghi ngờ: “Thôi được, mình cũng thử xem sao, có đúng là đã quá đát rồi không thì chỉ cần một que là biết ngay.”
Khi An Hạ Dao cầm chiếc que thử thai có hai vạch đỏ lên thì mắt cô không khỏi trợn trừng, miệng thì nói: “Thất Hề, những chiếc que thử thai này dứt khoát là có vấn đề, hay là chúng ta tới bệnh viện xét nghiệm xem sao đi.”
Thất Hề ghé sát lại, nhìn lên chiếc que thử thai của An Hạ Dao, trên đó có hai vạch đỏ, gật đầu nói: “Ừ, chúng ta đi bệnh viện đi!”
Đến Bệnh viện Chăm sóc sức khỏe bà mẹ và trẻ em mới thấy cảnh tượng đông đúc như thế nào, An Hạ Dao nhìn dòng người xếp hàng thành hàng dài, trong bụng thầm nghĩ, chờ đến lượt thì không khéo hết giờ làm mất rồi, chi bằng chạy cửa sau, tuy rằng cách làm ấy sẽ bị người ta khinh ghét, nhưng vì đã quá sốt ruột nên cô quyết định gọi điện thoại cầu cứu Diệp Ca. Mặc dù anh làm việc ở khoa nhi, song dù gì cũng là Chủ nhiệm khoa và hẳn cũng sẽ có quan hệ với người ở Khoa phụ sản.
Quả nhiên, chỉ một lúc sau, Diệp Ca đưa An Hạ Dao và Thất Hề tới gặp thẳng một bác sĩ giỏi nổi tiếng của Khoa phụ sản để làm xét nghiệm có thai sớm. Nhưng hai người vẫn chưa thấy yên tâm mà còn xét nghiệm cả máu và kiểm tra tổng thể toàn thân.
Trong khi chờ đợi kết quả xét nghiệm, bác sĩ xem kết quả của que thử. Kết quả lần này giống hệt như ở nhà, Thất Hề không có vạch đỏ, còn An Hạ Dao thì có hai vạch đỏ.
Nữ bác sĩ hiền từ gật đầu lịch sự với Diệp Ca, sau đó chậm rãi nói: “Thất Hề, cô vẫn còn trinh, hoàn toàn không có thai!”
An Hạ Dao sửng sốt tới mức bật thành tiếng, nhìn Thất Hề ngượng ngùng tới mức như muốn chui xuống lỗ nẻ đang nghe lời dặn dò ân cần của bác sĩ: “Có lẽ vì cô thường xuyên thức đêm, sinh hoạt không điều độ, hoặc do sử dụng chất có cồn nên kinh nguyệt không đều. Tôi sẽ kê cho cô một đơn thuốc, cô nhớ uống cho đúng, chứ sức khỏe của cô không có vấn đề gì.”
“Cảm ơn bác sĩ.”
An Hạ Dao cũng làm ra vẻ của một người bề trên, giáo huấn Thất Hề: “Cậu nhớ là sau này đừng có thức đêm để viết nữa, ngủ sớm, dậy sớm, ăn uống cho đúng giờ, đừng có đùa cợt với sức khỏe của mình.”
Thất Hề gật đầu lia lịa, “Ừ, biết rồi, biết rồi!” Mặt tươi tỉnh trở lại, mối lo lắng có thai như một tảng đá lớn đè nặng trong lòng suốt mấy ngày qua, cuối cùng đã được cắt bỏ, khiến cô thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Nữ bác sĩ đeo kính, nhìn sang An Hạ Dao: “An Hạ Dao, theo kết quả xét nghiệm nước tiểu thì cô đã có thai, nhưng để cho chính xác thì chúng ta phải chờ kết quả xét nghiệm máu đã.”
Thất Hề lập tức chúc mừng An Hạ Dao: “Dao Dao, chúc mừng cậu, cậu sắp được làm mẹ rồi!” Rồi ôm lấy bạn mà lắc lấy lắc để, điệu bộ vui mừng còn hơn là mình được làm mẹ.
An Hạ Dao thì không biết phải dùng lời lẽ nào để miêu tả tâm trạng mình lúc đó, mà thận trọng đưa tay lên bụng, khẽ vuốt ve, nếu kết quả cuối cùng là có thai thì cô sẽ phải làm gì đây?
Ấn tượng về chuyện giữa Lộ Ngữ Nhụy và Diệp Trí Viễn ngày hôm nay còn quá sâu đối với cô.
Thất Hề lập tức đoán ngay được những suy nghĩ trong lòng An Hạ Dao, cô dịu dàng ôm lấy bạn, ghé sát và