Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mở To Đôi Mắt Xinh Đẹp Của Em

Mở To Đôi Mắt Xinh Đẹp Của Em

Tác giả: Liêu Uyển Hồng

Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015

Lượt xem: 1341170

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1170 lượt.

vợ chồng yêu thương nhau. Tuyết Nhung nghĩ đây không phải là tình yêu “bên nhau trọn đời, bách niên giai lão” mà người ta vẫn nhắc đến đó hay sao?
Vì vậy, bây giờ, khi gấp lại lá thư của Lancer, Tuyết Nhung hoàn toàn không tin vào câu “đàn ông suy nghĩ bằng nửa người phía dưới” mà anh ta viết. Cô chỉ tin rằng, dù hôn nhân của mình có thất bại thì thế gian này vẫn luôn có những tình yêu chân thật, những người đàn ông tốt và những cuộc hôn nhân mãi mãi không bao giờ rạn nứt. Nhưng tại sao cô đã cố gắng và nỗ lực rất nhiều, mà vẫn chỉ là một kẻ thất bại đáng thương? Người ta vẫn nói “những kẻ đáng thương tất có chỗ đáng trách”, vậy điểm đáng trách của cô rốt cuộc ở chỗ nào? Liệu cô có cần suy xét lại bản thân mình một cách nghiêm túc không?
Lúc này, Tuyết Nhung lại nhớ đến câu chuyện của một người phụ nữ khác. Đó là nữ giáo sư người Hoa dạy piano ở khoa nhạc đại học Mi-chi-gân. Mặc dù đã sắp đến tuổi về hưu rồi, nhưng vẻ đẹp quý phái của bà vẫn thu hút mọi ánh nhìn. Bà ăn nói có duyên, trên cổ luôn thắt một chiếc khăn lụa hợp với màu váy. Những học sinh Trung Quốc học trong khoa âm nhạc thường được nghe nhiều giai thoại về bà. Nghe nói, khi còn học ở Đài Loan, vì bà giỏi giang xinh đẹp hơn người nên có rất nhiều người theo đuổi, trong số đó có một người là học trưởng của khoa chính trị. Người đó phong độ ngời ngời, tài hoa vượt trội, cả giáo viên lẫn bạn bè đều cho rằng tương lai anh ta sẽ ngồi lên ghế tổng thống danh giá. Khi cặp kim đồng ngọc nữ, nam tài nữ sắc này bắt đầu qua lại với nhau, cả trường xôn xao. Đây công nhận đúng là một chuyện chấn động trong trường. Nhưng chỉ ba tháng sau, cặp đôi này bỗng dưng đường ai nấy đi. Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, không hiểu vì sao, sau đó hỏi thăm mới biết, thực ra giữa hai người chẳng xảy ra chuyện gì to tát, mà họ chia tay chỉ vì một chuyện hết sức nhỏ nhặt. Một ngày nọ, khi cùng dạo bước trên con đường rợp bóng cây xanh, cô giáo dạy piano hỏi viên học trưởng: “Trong số các ca sĩ Đài Loan bây giờ, anh thích ai?” “Bạch Gia Thảo”, anh chàng học trưởng buột miệng trả lời. Vừa nghe xong câu nói đó, cô giáo liền quay đầu bỏ đi, từ đó không bao giờ quay trở lại nữa. Khi biết được câu chuyện này, ai nấy đều ngơ ngác không hiểu: thích Bạch Gia Thảo thì sao chứ? Đó cũng có thể thành một lí do để chia tay sao? Tất cả mọi người đều lấy làm lạ. Kết quả bốn mươi năm sau, khi gặp nhau vào ngày hội trường, cô giáo dạy piano là người có cuộc hôn nhân hạnh phúc và mĩ mãn nhất. Trong khi đó vị học trưởng kia không chỉ không leo lên được ghế tổng thống, mà đã kết hôn rồi lại ly hôn đến ba lần. Quả thực không biết đã có biết bao cô gái vì ông ta mà phải đau đớn rơi lệ.
Nhẹ nhàng bay đến bên anh
Bên gốc cây bình yên
Người yêu ơi em đang đợi anh
Ánh trăng sáng trong chiếu rọi khắp không gian
Những ngọn cây đang than thở
Những ngọn cây đang than thở
Sẽ chẳng có ai đợi chúng ta
...
Mắt Tim ngấn lệ. Trong màn đêm huyền ảo ngào ngạt hương hoa, hình ảnh người con gái kéo đàn vĩ cầm thật xinh đẹp biết bao, lộng lẫy biết bao. Cô ấy là cô gái đáng được đàn ông trên toàn thế giới này yêu thương và trân trọng. Từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy trong phòng tập đàn của khoa nhạc, cô ấy vẫn luôn ở trong trái tim anh. Thời gian trôi qua, ấn tượng về cô mỗi ngày một khắc sâu trong anh. Lúc vừa mới bắt đầu, anh cũng không hiểu tình cảm mà mình dành cho Tuyết Nhung là gì? Là bạn diễn? Là bạn? Hay là huynh trưởng? Nói tóm lại, anh không hiểu tại sao mình luôn thích ở bên cô. Cho dù cô đã có Lancer, có Ngô Vũ và có rất nhiều vệ tinh xung quanh, nhưng anh vẫn cố chấp, vẫn âm thầm gắn bó với cô như hình với bóng với danh nghĩa một người bạn diễn, một người bạn thân.
Khi gần ba mươi tuổi, Tim đã gặp rất nhiều phụ nữ, cũng đã yêu không biết bao nhiêu lần, trong số đó có cả các cô gái người Mĩ, Ấn Độ, Trung Quốc, nhưng Tuyết Nhung không hề giống họ. Vẻ đẹp bề ngoài của phụ nữ có thể dùng mắt để nhìn, dùng ngũ quan bình thường của một người đàn ông để cảm nhận. Nhưng vẻ đẹp đặc biệt của Tuyết Nhung không thể nhìn thấy và cảm nhận bằng mắt mũi và ngũ quan thông thường, mà chỉ có những người đàn ông có tâm hồn đồng điệu mới cảm nhận được và biết trân trọng vẻ đẹp đó. Nhìn cô ấy từ một cô gái bé nhỏ kéo vĩ cầm, trải qua những đau đớn của cuộc đời mới có được ngày hôm nay, lòng Tim bỗng rạo rực. Anh không muốn tiếp tục kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh không muốn tiếp tục chỉ là bạn diễn trong cuộc đời cô, cũng không muốn bận tâm đến những suy nghĩ của Ngô Vũ. Anh muốn ngắm nhìn cô, cầm tay cô cùng đi hết cuộc đời này.
Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm lay động những khóm hoa trước mặt. Phía xa xa, lá cây xào xạc, đất trời dường như đang trút tiếng thở dài.
Sau khi Tuyết Nhung kéo xong bản nhạc, Tim vẫn ngồi im bất động, ánh mắt nhìn về phía xa xăm. Cô đi đến bên, cúi người gọi anh thật khẽ: “Tim.” Nhưng Tim vẫn nhìn ra xa, dường như không nghe thấy tiếng gọi của cô. “Tim, chúng ta đi thôi.” Tuyết Nhung lại khe khẽ nói.
“Tối nay cho anh nắm tay em bước đi