Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mời Tân Lang Lên Kiệu Hoa

Mời Tân Lang Lên Kiệu Hoa

Tác giả: Mai Bối Nhĩ

Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015

Lượt xem: 134852

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/852 lượt.

n ở cửa. "Ngươi muốn hỏi ta cái gì?"






Tình địch gặp mặt, hết sức tức giận.
Đuôi mắt Đường Nhụy nhếch lên, "Ngươi yêu nữ này tới đúng lúc lắm, ngươi rốt cuộc đã cho tam sư huynh ta ăn cái gì?"
"Yên tâm, ta sẽ không độc chết hắn, bởi vì ta không nở." Bạch Linh Chi lấy ra bình thuốc nhỏ, đổ ra ba viên thuốc từ bên trong.
"Hoắc đại ca, đem chúng nó nuốt vào sẽ không có chuyện."
Tưởng Kỳ hung ác nói: "Này! Nếu ngươi không nói, thì đừng mơ tưởng tam sư đệ ta sẽ nghe theo ngươi."
Tưởng Kỳ nhất thời ngẩn ngơ, "Tam sư đệ, ngươi điên ư!"
"Tam sư huynh, nếu huynh ăn, từ nay về sau sẽ phải chịu sự chi phối của nàng ta. . . . . ." Hai mắt Đường Nhụy đẫm lệ kêu. Vạn nhất hắn thật sự yêu yêu nữ kia, vậy mình nên làm cái gì bây giờ mới tốt?
"Các ngươi đừng nói nữa!" Hoắc Húc Dương trầm giọng quát: "Chỉ cần có thể giúp sư phụ lấy được giải dược, cho dù là muốn khoét tim của ta, ta vẫn sẽ làm theo." Nói xong, đưa tay về phía Bạch Linh Chi, đợi nàng đặt viên thuốc lên, liền tiến đến bên môi, một hơi nuốt vào trong bụng.
Bạch Linh Chi nghiêng trán cười duyên, "Ngươi thật là một đồ đệ tốt, vì sư phụ, ngay cả mạng cũng không cần, nam nhân như ngươi thật là hiếm thấy."
"Không cần chế giễu Hoắc mỗ." Hoắc Húc Dương đạm mạt hỏi, "Lệnh đường tính khi nào gặp chúng ta?"
Nàng cười đến uốn cong đôi mắt đẹp, "Ngày mai."
Thoáng chốc, sắc mặt Đường Nhụy đỏ lên lớn tiếng chất vấn,
"Ngươi là cố ý đúng không? Nương vốn tính gặp chúng ta, nhưng ngươi lại có ý định làm khó dễ, ép Tam sư huynh ta uống ba viên thuốc quỷ quái kia, rõ ràng không có ý tốt."
"Thì ra là ngươi vẫn còn ngu sao!" Bạch Linh Chi nói giọng chế giễu.
Đường Nhụy bỗng nhiên rút kiếm, "Ta muốn giết ngươi yêu nữ này!"
"Võ công của ngươi thua ta, không để mất mặt nữa." Vẻ mặt nàng đùa bỡn nói tiếp, "Ta nể tình ngươi là sư muội của Hoắc đại ca, nếu không sớm đã gọi người ngươi xuống núi rồi."
Đường Nhụy hơi bị nổi đóa. "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . ."
Tưởng Kỳ lấy cùi chỏ húc nàng một cái, nháy mắt, "Được rồi, sư muội, chúng ta là xuất thân danh môn chính phái, không cần chấp nhặt với yêu nữ này, tránh cho việc làm thấp đi phẩm chất của chúng ta, huống hồ tam sư đệ căn bản sẽ không thích loại nữ nhân giống như nàng vậy, ngay cả chuyện nữ nhân nên có chút e thẹn nàng ta cũng không có, ta tin tưởng chính xác không sai."
Cơn giận dữ hơi hơi lắng xuống, nhưng vẫn không cam lòng trừng mắt nhìn Bạch Linh Chi.
Bạch Linh Chi làm như không thấy sự ghen ghét trong mắt của nàng ta, trong con ngươi nàng chỉ chứa đựng một hình ảnh ngược là tuấn dung lạnh lùng của Hoắc Húc Dương. "Hoắc đại ca, vì ngươi, ta sẽ xin nương ta giao ra giải dược, cho ngươi đi cứu sư phụ."
"Hừ! Ngươi cho là chúng ta sẽ tin tưởng ngươi?" Đường Nhụy thình lình nói chen vào.
"Nếu như là các ngươi, đương nhiên là không thể nào, nhưng là nếu vì Hoắc đại ca, thì sẽ phải khác." Vì người trong lòng, nàng có thể ngay cả mạng cũng không cần!
Trên mặt Hoắc Húc Dương không hề có bất kì thay đổi nào, chính là kiếm chế quyết tâm đọ sức với nàng đến cùng, hắn không muốn quá nhanh trở mặt với nàng, để tránh hỏng đại sự. "Đa tạ cô nương, Hoắc mỗ vĩnh viễn không quên."
"Hi vọng những lời này của ngươi là xuất phát từ thật lòng." Nàng cười xảo trá đáp.
*****
"Ngươi nói cái gì?" Ngưc Bạch Linh Chi nghẹn lại, muốn từ trong mắt đối phương nhìn ra có nói dối hay không." Ta nhớ rõ ràng trong kho thuốc còn dư lại một viên thuốc giải Huyền Âm chưởng, làm sao có thể không có chứ?"
Nhương Hà như có điều khó nói. "Tiểu thư, vốn là có ... không sai, nhưng trước đó vài ngày, phu nhân đã cầm đi tất cả chúng nó. . . . . ."
Tim nàng đập mạnh và loạn nhịp.
"Nương bà. . . . . . Thật sự đem đi?" Vốn là tưởng rằng có thể lén đến đó lấy, đưa cho Hoắc Húc Dương cứu người, không nghĩ tới chậm một bước, nương dường như sớm đoán được mình sẽ làm như vậy.
"Đúng vậy, tiểu thư."
Bạch Linh Chi che giấu sự âm u trong đôi mắt đẹp.
"Nương đúng là muốn mạng Sở Vân Cao, tuyệt nhiên không thể giao ra giải dược, nếu Hoắc đại ca biết, nhất định sẽ hận chết ta, cho là ta cố ý lừa gạt hắn. . . . . ."
"Tiểu thư, người không cần vì người nam nhân kia mà hao tổn tinh thần, hắn căn bản sẽ không cảm kích." Nhương Hà không đành lòng thấy nàng khổ sở vì tình.
Nàng hé mở đôi môi đỏ mọng cười khổ.
"Nhương Hà, nếu ngươi đã từng thật sự thích một người, sẽ hiểu được tâm trạng của ta bây giờ, có lẽ ta không cần phải quan tâm đến cách nhìn của người đời, nhưng mà ta quan tâm đến Hoắc đại ca."
Nhương Hà phúc chốc nghẹn lời.
"Ta không biết mình tại sao phải thích hắn như vậy, trong mắt hắn, ta chỉ là một yêu nữ xấu xa. Mặc dù ta không chấp nhận hành động của bọn người chính đạo kia, nhưng ta không cách nào có thể vứt bỏ nó, có lẽ bởi vì giữa chúng ta là bất đồng như vậy, mới có thể bị hắn hấp dẫn khắp mọi nơi chứ!" Trong miệng Bạch Linh Chi thì thầm nói.
"Nhưng, hiện tại không có thuốc giải rồi, tiểu thư địn