Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mối Tình Đầu Của Thiên Kim

Mối Tình Đầu Của Thiên Kim

Tác giả: Đường Quả

Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015

Lượt xem: 134609

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/609 lượt.

vừa lòng (nguyên văn là lấy khách vi tôn), dĩ nhiên sẽ không đổ cái tội này lên trên người khách rồi.
"Về sau cô đừng đi hỗ trợ trong tiệm nữa, tôi gọi điện thoại xin Trưởng ca tìm người khác thay tôi."
Cách ngày anh đi tháo bột chỉ còn một tuần, thứ tư anh đi tái khám rồi nếu tình hình khôi phục tốt mà nói, là có thể tháo bột trước được! Cứ như vậy, thì thứ bảy tuần sau anh có thể tự mình đi làm rồi.
"Không được!" Lê Chương Vi nóng nảy, vội vàng rút tay bị anh cầm về. "Cũng không có gì nghiêm trọng cả, anh không chơi xấu như vậy. . . . . ."
"Tôi chơi xấu cái gì?" Ngô Hiếu Thiên nhìn cô chằm chằm, là anh đang lo lắng cho cô mà!
"Em kiên trì một tuần lễ nữa, tay phải của anh có thể tháo bột rồi, đến lúc đó là em thắng vụ đánh cuộc đó rồi (nếu không biết là đánh cuộc gì mời xem lại chương 3), bây giờ anh không cho em tiếp tục, không phải là chơi xấu thì là cái gì?"
"Đánh cuộc cái gì, tôi không đồng ý với cô mà."
"Làm sao anh có thể như vậy?!" Lê Chương Vi vừa nóng vừa giận, cô rốt cuộc là vì cái gì mà cố gắng như vậy?" Em mặc kệ, nếu lúc đầu anh không ngăn cản em, liền đại biểu anh đồng ý, nhất định em sẽ kiên trì đến cuối cùng, đến lúc đó. . . . . . Đến lúc đó liền. . . . . ."






Nói tới đây, đột nhiên cảm thấy rất bất đắc dĩ, nếu Ngô Hiếu Thiên quyết định giả vờ không biết, vậy thì coi như cô có kiên trì đến cuối cùng cũng không được gì, vốn tất cả là cô áp đặt cho anh, mà anh thật sự không đồng ý với cô, cho nên, cô căn bản không có tư cách cưỡng cầu anh phối hợp.
"Thì như thế nào?" Ngô Hiếu Thiên đang muốn biết một chút về da mặt cô có thể dày tới trình độ nào, không ngờ đầu cô cúi thấp rồi khóc.
Anh giật mình, bởi vì thấy một giọt một giọt nước mắt rơi trên mặt đất, da đầu anh tóc tê dại kéo tay của cô, hỏi "Này, tại sao lại khóc?"
Nếu như là bình thường, cô bị Ngô Hiếu Thiên kéo tay như vậy nhất định sẽ vui mừng đến nhảy dựng lên, nhưng hiện tại Lê Chương Vi chỉ muốn né tránh người xảo quyệt này thôi.
"Không cần anh quan tâm. . . . . ."
"Không cần." Lê Chương Vi đã trước mặt anh khóc rồi, đã mất thể diện rồi thì cô cũng không sợ cái gì nữa, vì vậy tính khí đùa bỡn của cô bắt đầu tới.
"Tôi đi đây, cô thích chờ ở chỗ này bao lâu thì cừ đợi." Ngô Hiếu Thiên uy hiếp cô.
"Không được!" Lê Chương Vi bảo vệ xe đạp không chịu giao cho anh.
Nếu cứ như vậy mà tách ra, cô cảm giác được mối quan hệ này sẽ nhất đao lưỡng đoạn (cắt đứt), cô cảm thấy rất sợ, nói gì thì nói cô cũng không nghe lời rời đi.
Ngô Hiếu Thiên tức giận hung ác với cô, "Cô đến cùng là muốn thế nào?"
Anh thật ra cũng có chút hốt hoảng, rốt cuộc phải làm thế nào với Lê Chương Vi đây, hiện tại anh đã không có biện pháp nào làm bộ như vô tình bỏ mặc cô rồi.
Lê Chương Vi bị giọng nói của anh dọa sững cả người, ngây ngẩn cả người một lúc lâu, sau đó giống như đột nhiên hiểu được là gì, bất chấp tất cả mà nhào tới anh.
"Em muốn ở chung một chỗ với anh." Ôm lấy anh, ôm anh thật chặt, nếu như ôm có thể truyền đạt tình cảm, nhất định là anh có thể hiểu cô đối với anh tràn đầy quyến luyến thâm tình.
Ngô Hiếu Thiên bất đắc dĩ than thở, cô thật sự là một cô gái đáng ghét, hơn nữa, còn rất bám người.
"Nghe lời, cô trước về nghỉ đi, những chuyện khác sau này hãy nói. . . . . ."
"Không cần, hiện tại phải nói rõ ràng." Lê Chương Vi nghe trong giọng điệu của anh có vẻ thối lui, nhưng cô là người có lòng tham! "Em muốn ở chung một chỗ với anh."
Mặc kệ anh nói gì cô đều sẽ đáp ứng, nhưng chỉ có việc này là cô tuyệt đối sẽ không lùi bước.
"Khuya lắm rồi, hôm nay cô hãy đi về trước đi!" Ngô Hiếu Thiên cảm giác mình cần phải có thời gian mà suy nghĩ kỹ một chút. Dĩ nhiên, ba tuần lễ trước anh đã phiền não vô số lần, rốt cuộc muốn thế nào với Lê Chương Vi đây? Vậy mà cho tới bây giờ, anh đều không có đáp án.
Cùng cô lui tới, đồng ý yêu cầu này rất dễ dàng, nhưng là anh thật sự có biện pháp nào mà cùng cô lui tới sao? Anh đối với mình một chút lòng tin cũng không có.
"Không...không cần!" Lê Chương Vi vẫn còn cáu kỉnh.
Không biết được tại sao, tối nay cô đặc biệt không muốn
Cùng anh tách ra, bởi vì thấy cô bị thương, thái độ của anh giống như có một chút mềm rồi, không thừa cơ hội này cùng anh nói rõ ràng, lúc nào thì mới có thể gặp được thời khắc may mắn này?
“ Được, vậy cô đưa tôi về trước, sau đó lập tức bảo tài xế tới đón cô trở về.”
“ Không được!”
“ Vậy cô rốt cuộc muốn thế nào?” Ngô Hiếu Thiên không còn nhẫn nại được nữa, vừa rồi cũng đã hung dữ với cô như vậy, mà cô căn bản không sợ!
“ Em muốn ở chung một chỗ với anh…” Lê Chương Vi giống như đĩa nhạc nói lui nói tới câu này.
“ Cô chính là muốn tôi cho cô một hứa hẹn đúng không?” Ngô Hiếu Thiên phiền não đỡ đầu, nghĩ thầm cô thật sự có bản lãnh bức điên người khác, “ Được, tôi đồng ý.”
Lê Chương Vi vừa nghe, vui mừng nhảy lên tại chỗ.
“ Có thật không? Có thật không? Anh thật đống ý muốn cùng em lui tới rồi hả?”
Ngô Hiếu Thiên lung túng đỏ mặ


The Soda Pop