Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mùa Hạ Chung Tình

Mùa Hạ Chung Tình

Tác giả: Diệp Tử

Ngày cập nhật: 04:01 22/12/2015

Lượt xem: 1341659

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1659 lượt.

g Khải đón lấy rất tự nhiên, mặt rầu rĩ nói: “Cho thêm ít nữa đi”.
“Hết rồi.” Hạ Dương không hề khách khí.
“Quá bất công!” Chung Khải liếc bát Chung Lăng bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
“Đợi đến khi nào cậu làm sếp của tôi rồi tính sau.” Hạ Dương gắp nốt chỗ mì còn lại vào bát mình.
“Hả!” Chung Khải trợn tròn mắt, như gặp ma giữa ban ngày.
Chung Lăng lấy đũa gõ vào đầu cậu ta: “Chị mày chính là nhân vật Diệt Tuyệt sư thái mà mày nhắc đến đó”.
Chung Khải tái mặt, ôm đầu cãi bay: “Em có nói gì đâu”.
Hạ Dương vừa húp mì vừa nhìn hai chị em họ cãi nhau lòng vui rộn ràng.
Ba người ăn xong mì liền vứt bát đũa vào bồn rửa.
“Cơm no rượu say rồi, ta đi ngủ đây”.
Hạ Dương bèn đá cậu ta nói: “Đã nói là tôi nấu mì, cậu rửa bát rồi mà!”
“Để tôi rửa.” Chung Lăng bình thản nói, Hạ Dương cũng không nói gì thêm.
“Anh cũng đi ngủ đi.” Chung Lăng giục.
“Vừa ăn xong đã đi ngủ để mà thành con gì à.”
Chung Lăng ngẫm nghĩ hồi lâu mới bật cười.
Hạ Dương tựa người vào khung cửa trông rất mất hình tượng, miệng mỉm cười nhìn cô chằm chằm.
Chung Lăng khẽ hắng giọng, tìm chủ đề để nói: “Tối đến hai người cũng không ăn no à?”
“Chung Lăng và dì của cô cãi nhau mấy câu, mọi người chẳng ai muốn ăn.”
“Anh nghe cho rõ đây, cô ta không phải là dì của tôi.” Chung Lăng ngắt lời Hạ Dương với vẻ rất khiêu khích.
Sau một hồi im lặng khó xử, Hạ Dương bèn xoa dịu bầu không khí: “À, từ lâu tôi đã muốn hỏi cô một chuyện, tên cô là Chung Lăng, có phải vì ba cô rất thích đọc Thiên Long bát bộ không?”
Chung Lăng ngơ ngác ngẩng đầu lên: “Thiên Long bát bộ là cái gì?” Cái tên này hình như nghe có vẻ rất quen.
“…” Trong tích tắc, Hạ Dương không biết phải dùng từ gì để đáp lại.
Chung Lăng đặt chồng bát đũa đã tráng nước nóng bàn, Hạ Dương vội lấy khăn sạch lau khô rồi úp vào tủ bát.
“Xem ra anh còn thành thạo việc nhà tôi hơn cả tôi” Giọng Chung Lăng lộ rõ ý mỉa mai.
Hạ Dương vờ như không hiểu ẩn ý trong câu nói của Chung Lăng mà đáp lại rất nghiêm túc: “Đến nhiều lần thì quen thôi”.
“Tôi về phòng đây” Chung Lăng nói như một cái máy.
“See you tomorrow.” Giọng Hạ Dương bình thản.
“See you tomorrow.”
Về đến phòng, vừa nằm xuống giường Chung Lăng đã ngủ thiếp luôn, cả đêm không có giấc mơ nào.
Ai ngờ, ngay sáng sớm hôm sau, Chung Lăng đã bị bàn tay nhỏ mềm mại véo mũi đánh thức.
“Chị ơi, chị sâu lười ai, mau dậy đi thôi.” 1
Chung Lăng gạt bàn tay đó ra, nhưng đối phương vẫn không chịu bỏ cuộc. Cô đành phải mở mắt ra, trước mắt là Lội Lội với nụ cười rạng rỡ.
“Chị mau dậy đi, ba gọi chị đi câu cá kìa.”
Chung Lăng liền vùi đầu vào gối, trò của mấy ông già, đâu có hợp với cô.
Lội Lội liền kéo chăn cô ra, hai tay chọc vào nách cô rồi đếm: “Một, hai, ba”.
Bị Lội Lội cù nhột quá, Chung Lăng vừa cười vừa xin tha mạng: “Chị dậy ngay đây!”
Lội Lội gật đầu như bà cụ non: “Hi hi, em đã nói với anh Hạ Dương rồi, giao cho em nhiệm vụ, chắc chắn em sẽ hoàn thành mà”.
Chung Lăng rủa thầm, tại sao lại dính líu đến con người ấy nhỉ.
Vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi xuống lầu, những người khác đã ăn xong, chỉ còn đợi cô.
Chung Lăng lườm Hạ Dương một cái, đánh nhanh gọn suất bánh mì và sữa rồi uể oải nói: “Đi thôi”.
Lội Lội hào hứng sà ngay vào lòng Chung Lăng, Hạ Dương thì tự giác vác cần câu, ông Chung rắn rỏi đi đầu tiên.
Chung Lăng cố tình đi chậm lại hỏi Hạ Dương: “Chung Khải đâu?”
“Còn đang ngủ.”
Chung Lăng tức lắm, nghiến răng liếc xéo: “Thế tại sao lại gọi tôi dậy?” Bình thường chưa đến bảy giờ cô đã phải dậy, tưởng cuối tuần được ngủ bù, không ngờ còn khổ hơn cả đi làm.
Đôi mày rậm của Hạ Dương liền cau tại: “Cô bị ba cô điểm mặt chỉ tên mà”.
” Hả…” Chung Lăng không nói được gì thêm.
Bên ngoài khu biệt thự trong hoa viên Thanh Thúy có một hồ nhân tạo phong cảnh rất đẹp. Chung Lăng còn nhớ hồi mới chuyển về đây, nước hồ vừa bẩn vừa hôi, xung quanh chất đầy gạch đá, giờ đây nước hồ trong vắt, mấy năm vừa rồi công tác cải tạo môi trường làm cũng không tệ.
Hạ Dương nhanh nhẹn chọn một địa điểm, dựng cần lên, ông Chung nhàn nhã tung lưỡi câu ra xa, ngoái đầu lại nói “Ta thi một hiệp nhé?”
Hạ Dương còn chưa đáp lời Lội Lội đã vỗ tay hoan hô: “Hay quá, hay quá”.
Chung Lăng cũng hào hứng nói: “Để con làm trọng tài”.
Trận đấu bắt đầu, thời gian thi đấu là hai tiếng đồng hồ.
Hạ Dương và ông Chung đều là người rất kiên nhẫn mấy lần rõ ràng Chung Lăng nhìn thấy lưỡi câu đã nhúc nhích, đó là dấu hiệu cho thấy cá đã đớp mồi, nhưng cả hai đều không vội vàng, đợi đến khi chắc chắn rồi mới nhấc cần, lên lần nào, được lần ấy.
Sau này được Hạ Dương giải thích, Chung Lăng mới biết trước đó lưỡi câu động nhẹ là do cá đang thăm dò, nếu lúc này nhấc cần lên thì gần như toi công.
Chung Lăng xem được một lát rồi uể oải ngáp ngắn ngáp dài.
Lội Lội thì vô cùng phấn khích, lúc thì chạy đến ghé sát tai ông Chung Đức Phúc thì thầm mấy câu, lúc lại hào hứng chạy sang chỗ Hạ Dương chỉ chỉ trỏ trỏ, hai má đỏ hồng miệng cười khúc kha khúc khích.
Rốt cuộ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t