Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mùa Hè Nóng Bỏng

Mùa Hè Nóng Bỏng

Tác giả: Mạn Ni

Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015

Lượt xem: 134576

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/576 lượt.

ình, lúc này cô mới có thể thả lỏng sự phòng bị.
Thấy ánh mắt khinh bỉ quá mức rõ ràng của cô, anh lại đánh vào mông cô một cái.
“Trương Nghiên đã nhận ra, chị ta tò mò đi làm quen với cô gái đó, sau đó hai người bọn họ trở thành bạn tốt.” Anh hơi ngừng lại một chút, dường như là đang nghĩ xem phải nên kể tiếp như thế nào. “Khi đó Trương Nghiên vẫn chưa thành thục và từng trải nhiểu như bây giờ, chỉ là có chút thủ đoạn của đám con gái, cứ hay đâm chọt giữa bọn anh, nếu không thì luôn cợt nhả với anh trước mặt cô ấy, da mặt cô ấy lại mỏng, sau vài lần thì không chịu được bị chị ta đùa giỡn, vậy nên quay sang tức giận với anh.”
Vương Tuệ Hân kinh ngạc nhìn anh. Không ngờ Trương Nghiên mới có mười mấy tuổi mà đã có tâm cơ như vậy.
“Anh cũng đã từng thử nói chuyện rõ ràng với Trương Nghiên, muốn chị ta đừng có làm mấy cái chuyện như vậy nữa, nhưng chị ta nói là mình chỉ đùa giỡn, làm sao biết mọi chuyện lại trở nên như vậy, còn nói lời xin lỗi với anh, anh cũng không tiện nói nặng lời với chị ta, lúc đó anh và chị ta cũng coi như là bạn tốt, mặc dù có đôi lúc anh cũng hoài nghi lòng dạ của chị ta, nhưng người ta cũng đã có bạn trai, anh không thể mặt dày tự cho rằng bởi vì người ta thích mình nên mới cố tình chen vào phá hoại. Sau này có lần anh gặp được một nữ sinh, cô ấy là bạn học của Trương Nghiên, sau khi biết chuyện của anh thì đã đặc biệt nói với anh, Trương Nghiên là người lòng dạ khó lường, bảo anh nên cẩn thận một chút.”
Tạ Kính dừng lại vài giây rồi lại nói tiếp: “Có đôi khi anh thật sự không hiểu nổi lòng dạ hẹp hòi của phụ nữ, càng không hiểu bọn họ làm vậy để làm gì?”
Cô trợn trắng mắt: “Chị ta thích anh đấy, em không tin là anh không biết.”
Anh mỉm cười: “Kỳ thực anh cảm thấy nghi ngờ, không biết là chị ta thật sự thích anh hay chỉ cảm thấy thú vị, sau mấy lần tình cảm bị tổn thương thì chị ta trở nên có chút quái lạ, nói tóm lại, anh và chị ta tuyệt đối không có khả năng, anh không thích tác phong làm việc của chị ta, lại càng chán ghét loại phụ nữ có nhiều tâm cơ như vậy. Kỳ thực thì em cũng không cần phải để ý đến chị ta, lần nào chị ta lảm nhảm, anh cũng chỉ nghe từ tai này qua tai kia, vả lại anh và chị ta cũng không thường xuyên gặp mặt, bình thường anh không ở đây, chỉ khi nào trở về thì mới gặp chị ta.”
Vương Tuệ Hân nghi ngờ nói: “Nếu chị ta thật sự thích anh thì tại sao lại không nói với anh? Chị ta có vẻ như không phải loại người hay thẹn thùng mắc cỡ.”
Anh trầm mặc một chút rồi mới nói: “Kỳ thực chị ta cũng đã từng để lại ám hiệu, khi đó chị ta đang cãi nhau với chồng, lại chạy đến tìm anh, anh cũng giúp chị ta giải quyết chuyện này, có lẽ là bởi vì cảm kích, cũng có thể là bởi vì vừa mất đi chỗ dựa, muốn tìm một người đàn ông để nương tựa, nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì thì chị ta ra ám hiệu, còn anh thì cự tuyệt.”
Vương Tuệ Hân hiếu kỳ hỏi tiếp: “Chị ta ám hiệu thế nào?”
Anh có chút xấu hổ.
Cô khẳng định trong này có điều mờ ám: “Nói mau, bây giờ đến lượt em tra hỏi anh, thẳng thắn được khoan hồng.”
Anh cười nói: “Bắt chước nhanh như vậy sao?”
“Đương nhiên, mau lên, đừng có đánh trống lảng.” Cô vỗ vỗ vai anh, vẻ mặt đắc ý.
Cô như vậy trông thật đáng yêu, sau khi khẽ cắn nhẹ lên môi cô, anh có chút không được tự nhiên, nói: “Chị ta dùng thân thể để ám hiệu.”
Vương Tuệ Hân kinh ngạc, nhưng phải công nhận một điều, tác phong như vậy mới đúng là Trương Nghiên, xem như cô ta rất hiểu Tạ Kính, mồi câu này có vẻ là rất hợp ý anh.
“Anh nói với chị ta rằng, chị ta chỉ là đang thiếu cảm giác an toàn mà thôi, sau đó chị ta ngượng ngùng lấp liếm cho qua chuyện, anh cũng giả vờ xem như chuyện này chưa từng xảy ra, dựa vào tính cách của chị ta thì sẽ không thử lại một lần nữa, chị ta rất sĩ diện, không muốn bị người khác cự tuyệt. Giữa con người với nhau có nhiều chuyện rất vi diệu, tuy anh không nói rõ nhưng chắc hẳn là chị ta hiểu được anh không có cảm giác gì với chị ta.”
Tuy lời giải thích của anh khiến cô an tâm hơn không ít, nhưng cô vẫn cảm thấy hơi sợ, sợ anh và Trương Nghiên sẽ trở thành Bành Ngạn Kỳ và Phương Khải Lỵ thứ hai.
Thấy cô thoáng chốc vừa vui vẻ, thoáng chốc lại ủ rũ, Tạ Kính hỏi: “Vẫn không yên tâm sao?”
Cô cười khổ: “Không yên tâm thì thế nào? Em cũng không phải là người cứ thích lấy một vấn đề ra để kiếm chuyện với người khác, huống hồ vấn đề đó cũng không phải từ phía anh, chỉ là em đang nghĩ tới Bành Ngạn Kỳ cũng đã từng cam đoan hứa hẹn với em như vậy, kết quả lại. . . .”
Anh chạm vào môi cô: “Đừng so sánh anh với anh ta.”
“Thật xin lỗi, em không cố ý.” Cô hiểu, đem bạn trai cũ ra để so sánh với bạn trai hiện tại là điều tối kỵ nhất.
“Dù cho tình huống giống nhau, thế nhưng tính cách khác nhau thì sẽ có cách giải quyết khác nhau, nói một câu khó nghe, nếu có người phụ nữ no giở trò với anh, cho dù mang thai thì anh cũng sẽ không kết hôn với cô ta.” Anh lắc đầu, nói tiếp: “Kỳ thực bây giờ, cho dù anh có nói nhiều hơn nữa thì đều vô dụng, cũng chỉ là lời nói suông, vậy nên anh cũng không muốn nói nữa, c