
Tác giả: Dạ Chi Dạ
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 134967
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/967 lượt.
đớn. Ông còn tưởng nha đầu của ông đã trưởng thành rồi, đã hiểu biết lễ nghi rồi nhưng chính ông cũng không ngờ được, đó có lẽ đều là bởi sự kiện kia. Hết thảy tội lỗi đều do tự ông tạo thành, báo ứng hôm nay ông nhận được là xứng đáng. Sau khi ông chết, ông cũng không muốn hại Thấm Nhi cho nên mỗi ngày ông đều cố gắng uống thuốc. Dù sao ông cũng nhất định phải nhìn thấy Thấm Nhi thành hôn, đến lúc đó ông mới có thể an tâm ra đi. Còn có một mối họa lớn trong lòng Kính Nhân đế chính là lão thất phu Chu thái sư đã được người cứu ra, nghĩ một chút là có thể biết ai làm việc này. Nếu Chu gia chỉ vì muốn cứu một mạng Chu thái sư, ông cũng không keo kiệt mà tha cho lão ta nhưng nếu đó là để bọn chúng ngóc đầu trở lại, Kính Nhân đế nhất định sẽ không nể tình cảm phụ tử thêm nữa.
“Quốc sư đại nhân, mọi chuyện đều chuẩn bị tốt rồi chứ? Bản cung đã nghe theo đề nghị của khanh, nếu không thể nhổ bọn chúng đến tận gốc, bản cung sẽ tổn thất rất lớn.” Thanh âm nữ tử ngồi bên trên có chút trong trẻo mà lạnh lùng, trong điện mờ tối, bóng dáng của bà như ẩn vào chiếc ghế tím vàng, thoạt nhìn trông thực cô đơn.
Mộc Tử Ảnh cười, “Hoàng hậu nương nương lo lắng nhiều rồi, theo tính tình của Chu thái sư, lão làm sao có thể cam chịu ở dưới người khác, trong vòng hai tháng thôi, nhất định lão ta sẽ xúi giục Bình Võ vương khởi binh tạo phản.”
người ngồi trên trầm mặc một lát mới lên tiếng, “Như thế thì không còn gì tốt hơn, chỉ có trừ khử được đảng của Chu quý phi và Bình Võ vương, ngôi vị hoàng đế của Nhất Nhi mới vững chắc được. Mấy năm nay vất vả cho quốc sư rồi.”
Mộc Tử Ảnh không quan tâm, “Hoàng hậu nương nương khách khí rồi, nếu không phải nhờ hoàng hậu nương nương năm năm trước hủy chứng cớ thay thần thì nay thân phận của thần đã sớm bại lộ. Chuyện của Thấm Nhi cũng phải đa tạ người, cũng may nương nương đã báo trước cho thần biết, thái tử đã biết được chân tướng nếu không thần sao có thể nhân lúc Thấm Nhi chưa tức giận mà tiếp đãi, khiến nàng quay lại.”
nghe thấy lời ấy, Tiết hoàng hậu hừ một tiếng, “Nếu sau này không thể đối xử tốt với Thấm Nhi, bản cung sẽ khiến con bé hận ngươi.”
“Hoàng hậu nương nương sẽ không có cơ hội này đâu.” Khuôn mặt Mộc Tử Ảnh giãn ra, nghĩ tới Lê Thấm, vẻ mặt chợt dịu lại.
Tiết hoàng hậu mệt mỏi chống đỡ cái trán, “Mộc Tử Ảnh, thực ra bản cung vẫn không đồng ý để Thấm Nhi gả cho khanh, nhưng đứa nhỏ kia quá cố chấp, lại rất đơn thuần, bản cung không muốn con bé bị bất kì tổn thương nào, khanh có hiểu không?”
Mộc Tử Ảnh ngẩng đầu, hai mắt tối lại, “Về điểm này nương nương cứ yên tâm, trên đời này người không muốn nàng tổn thương nhất chính là thần. Còn có, nương nương đồng ý sẽ làm cho thần ba việc. việc thứ nhất là giao Thấm Nhi cho thần, việc thứ hai là ra mặt để Đoan vương gia gả Hi quận chúa đi, việc thứ ba này thần đã nghĩ ra rồi.”
Tiết hoàng hậu nhìn hắn thản nhiên nói, “Quốc sư đại nhân có nhớ lầm hay không, bản cung nói là, ngày Chu gia bị diệt trừ tận gốc mới là ngày chuyện thứ ba được thực hiện.”
“Không sai đâu.” Khuôn mặt Mộc Tử Ảnh mang ý cười, “Nương nương cứ nghe trước một chút, để trong lòng có sự chuẩn bị. Chuyện thứ ba chính là, thần muốn sau khi đại hôn…sẽ đưa công chúa dạo chơi tứ hải.”
Đôi mắt đang vờ nhắm của Tiết hoàng hậu lặng lẽ mở to, một hồi lâu sau mới mệt mỏi đáp lại một câu: “Hứa với khanh cũng được…chỉ cần Thấm Nhi nguyện ý.”
“Thần tạ ân điển của hoàng hậu.”
Mộc Tử Ảnh cảm thấy Thấm Nhi của hắn có đôi khi thực sự rất ngốc nghếch, hắn nói cái gì nàng cũng tin. Hắn làm sao có thể dễ dàng buông bỏ mỗi huyết hải thâm thù trong lòng đây. Giết Chu thái sư căn bản không thể bù lấp mối hận của hắn, cho dù lão ta có bị ngàn đao chém xuống. Cái hắn muốn chính là toàn bộ Chu gia đều phải chết! Là hắn cố ý để hoàng hậu thả Chu thái sư ra, là hắn “vô tình” gặp gỡ Nhu phi, khơi dậy thù hận trong lòng bà ta, khiến bà ta hận Kính Nhân đế đến mức chỉ muốn cùng nhau chết đi. Hi quận chúa dám ám toán Thấm Nhi, hắn sẽ khiến cho nữ nhân này không sống nổi, Nhu phi khiến Thấm Nhi không thoải mái, hắn liền giúp nàng giải quyết bà ta, thuận tiện loại bỏ Kính Nhân đế là đầu sỏ gây nên mọi việc.
Đúng vậy, hắn hận Chu thái sư, nhưng lại càng hận Kính Nhân đế lúc trước chỉ khoanh tay đứng nhìn, ra vẻ nhân từ. Chỉ có khiến cho tất cả đều chết, thù hận trong lòng hắn mới có thể chấm dứt.
Tất cả cũng đều vì muốn sau này có thể hoàn toàn thoát khỏi thù hận, cũng để cho Thấm Nhi sẽ không hề do dự mà vẫn yêu hắn. Hắn tin một ngày đó sẽ nhanh đến thôi. Hắn muốn dẫn tiểu nha đầu của hắn rời xa nơi dơ bẩn này, sau đó đi đến tận cùng thiên hạ ngắm sông núi, cùng hắn thực hiện nguyện vọng từ thủa nhỏ.
___^^___^^___
Từ sau khi Kính Nhân đế lâm bệnh nặng, dù là đại thần trong triều hay phi tần trong hậu cung đều trở nên an phận, có lẽ trong lòng mọi người đều đã sớm đoán được một chuyện.
Loại bình ổn này vẫn tiếp tục cho đến ngày Lê Thấm cập kê. Tiết hoàng hậu đã sớm có khẩu dụ, ngày công chúa Lê Thấm cập kê cũng chính là ngày tổ chức đại hôn cho công c