Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Tác giả: Đinh Mặc

Ngày cập nhật: 04:38 22/12/2015

Lượt xem: 1341978

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1978 lượt.

nhận định lộn xộn này là gì vậy?”
“Là đặc điểm cơ bản của tội phạm ‘rối loạn nhân cách chống đối xã hội’. Hứa Hủ ngẩng đầu nhìn mấy tấm ảnh chụp lưỡi dao đính trên bảng trắng: “Về nhận định thủ phạm chưa từng có quan hệ yêu đương... em cảm thấy tuy hắn có khả năng quan sát và phán đoán không tồi, đầu óc khôn lỏi nhưng tâm lý không chín chắn... Xếp lưỡi dao thành sao năm cánh, đổ thêm nước sông, thậm chí nước canh tê cay vào sơn, càng giống hành động trả thù của một thiếu niên bất mãn với đời, không phải là việc làm thông minh.”
Hứa Hủ dứt lời, cả hai đều trầm mặc. Quý Bạch mở miệng trước: “Em nói xong chưa?”
“Xong rồi ạ.” Hứa Hủ nhìn đồng hồ, bổ sung thêm: “1 phút 58 giây.”
Mặc dù ngữ khí của cô bình thản, nhưng hơi thở trở nên gấp gáp.
Cô đang căng thẳng? Quý Bạch khép mi mắt, hít một hơi thuốc lá.
Những ngày qua, hai người nói chuyện qua điện thoại mấy lần, Hứa Hủ để lại ấn tượng cho Quý Bạch, là một con mọt sách xuất sắc, một học trò và cấp dưới đáng để gọt giũa, chỉ có vậy mà thôi.
Nhưng vào thời khắc này, theo tiếng thở nhè nhẹ ngày càng rõ ràng của cô, hình tượng của Hứa Hủ đột nhiên trở nên sống động. Đó là người con gái có mái tóc ngắn, gương mặt nhỏ nhắn, làn da trắng toát, biểu cảm nghiêm túc. Cô rất thông minh, cao ngạo và quật cường, nhưng cũng có phần non nớt.
Đúng vậy, đối với nghề cảnh sát hình sự thường xuyên đối mặt với máu tanh nhân tính thối nát xấu xa, cô gái trẻ này rất có tài năng, đồng thời cũng quá non nớt.
Quý Bạch không hề do dự, lên tiếng đả kích Hứa Hủ: “Hứa Hủ, có phải em quen thói suy đoán theo kiểu trời ơi đất hỡi, dựa vào thứ gọi là ‘cảm giác’ đoán mò vụ án?”
Hứa Hủ lập tức nhíu mày, trả lời cứng nhắc: “Nếu anh lý giải hành vi phân tích tâm lý này là ‘đoán mò’, vậy thì em không còn gì để nói.”
Quý Bạch nhếch miệng: “Em vẫn không phục?”
“Em xin lỗi, em không phục.”
“Vậy tại sao không bắt được kẻ tình nghi?” Quý Bạch lạnh lùng hỏi.
Hứa Hủ không thể trả lời.
Hai người lại im lặng, trong điện thoại chỉ có tiếng thở của đối phương. Một lúc sau, Hứa Hủ cất giọng nhàn nhạt: “Anh còn việc gì không ạ? Nếu không em cúp máy đây.”
“Em vội gì chứ?” Quý Bạch nói.
Trong lòng Hứa Hủ dội lên cảm giác sốt ruột hiếm thấy.
Quý Bạch cất giọng từ tốn: “Tại sao không tìm ra kẻ tình nghi? Rất đơn giản. Giả dụ kết luận của em là chính xác, như vậy trong quá trình điều tra đã xảy ra vấn đề, tức là xuất hiện độ sai lệch mà chúng ta không thể biết trước, mới khiến tội phạm thoát khỏi sự lùng bắt của chúng ta.”
Hứa Hủ ngẩn người, nghe anh nói tiếp: “Em hãy nghe cho rõ, ngày mai em hãy bảo Triệu Hàn dẫn em đi điều tra một lượt. Em hãy tự mình đi quan sát, đi điều tra, đi gặp mỗi con người. Em phải đích thân động chân động tay, chứ không phải trốn trong văn phòng phân tích suông.
Thủ phạm chắc chắn nằm trong đám người chúng ta đã từng gặp. Em hiểu hắn như vậy, cho dù không có chứng cứ, khi hắn đứng trước mặt em, em cũng phải nhận diện hắn cho tôi.
Chiều mai tôi quay về thành phố Lâm. Sáng sớm ngày kia, tôi sẽ nghe báo cáo mới nhất của em.”
Hứa Hủ hoàn toàn sững sờ. Cho đến bây giờ, cô mới xác nhận, Quý Bạch ủng hộ cô.
Câu nói ‘Cho dù không có chứng cứ, khi hắn đứng trước mặt em, em cũng phải nhận diện hắn cho tôi’ của anh khiến cô cảm thấy rất bất ngờ.
Bởi vì thầy giáo hướng dẫn của Hứa Hủ, giáo sư Thôi Diệc Hoa, nhà tâm lý tội phạm nổi tiếng cả nước từng nói riêng với cô một câu tương tự: “Một chuyên gia tâm lý tội phạm xuất sắc, cho dù không tìm thấy chứng cứ trực tiếp, cũng có thể nhìn thấu kẻ tình nghi.” Tất nhiên, giáo sư không công khai quan điểm này, bởi vì nó quá tuyệt đối, quá chủ quan, gần như ở trạng thái lý tưởng. Ngay cả giáo sư cũng không đảm bảo bản thân ông làm được điều đó.
Một cảnh sát hình sự không tốt nghiệp ngành tâm lý tội phạm như Quý Bạch có thể nói ra câu này sau khi nghe cô báo cáo, chứng tỏ anh có năng lực quan sát và năng lực lý giải đáng kinh ngạc. Anh thật sự hiểu, rốt cuộc cô đang làm gì.
Một người thích suy xét và phân tích như Hứa Hủ, gặp được tiếng nói chung về tư tưởng còn hơn bất cứ sự khen thưởng nào. Vì vậy, bất kể Quý Bạch nói những câu nặng lời trước đó, cô đều không để ý. Việc anh thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về tâm lý học tội phạm và việc anh mạnh dạn tin tưởng cô, khiến cô vui mừng pha lẫn cảm động.
“Cám ơn anh.” Hứa Hủ dừng lại trong giây lát: “Em...”
Quý Bạch nghe ra sự xúc động trong thanh âm của Hứa Hủ. Anh tưởng cô sẽ nói lời cám ơn gì đó, ai ngờ cô trầm mặc vài giây, rồi trịnh trọng nhắc lại ba từ: “Cám ơn anh.”
Đúng là người không giỏi ăn nói... Quý Bạch mỉm cười: “Được rồi, tôi cúp máy đây, em ngủ sớm đi.”
***
Sáng ngày hôm sau, Hứa Hủ đến Cục Cảnh sát, đề nghị Triệu Hàn đưa cô đi hiện trường. Hai người nhận được tin nhắn của Quý Bạch, bảo họ bắt đầu điều tra từ các nhân viên bảo vệ của công viên CBD, bởi vì thực chất công việc bảo vệ công viên cũng giống bảo vệ của các công ty, một ngày chia làm ba ca.
Hứa Hủ không tán đồng ý kiến của Quý Bạch. Môi trường làm


Teya Salat