Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngại Gì Lên Giường

Ngại Gì Lên Giường

Tác giả: Lưu Tam Tam

Ngày cập nhật: 04:15 22/12/2015

Lượt xem: 1341623

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1623 lượt.

ời khỏi đây không tới nửa ngày, sao cô ấy lại có bản lĩnh đem chính mình làm thành cái bộ dạng này chứ.
"Bị sao vậy?"
"Không có sao, chỉ là tấm kính rớt xuống."
"Sao không cẩn thận như vậy!"
"Tôi nói xong rồi, cậu không cần phải nói gì nữa, chúng ta hãy như trước đây không tốt sao, hay là cậu muốn cả đời này không gặp tôi nữa, tôi có thể phối hợp." Hứa Tử Ngư nhìn hắn, đem cái gối ôm đang cầm trong tay ném lên ghế sa lon.
"Người đàn ông lúc nãy là ai thế?"
Lời nói của Tống Lương Thần khiến cho cô có chút sửng sốt, sau đó giận quá nên chỉ biết cười :"Có cần thiết nói cho cậu biết không? Lớp trưởng!" Hai chữ lớp trưởng kia từ từ được nhả ra, nhẹ nhàng nhưng lại một lần nữa phân rõ quan hệ hai người.
"Tôi sẽ , chúng ta. . . . . ."
"Tống Lương Thần cậu hãy nhìn tôi đây" Hứa Tử Ngư đứng dậy chắn ở trước mặt của hắn, hai con mắt sáng lấp lánh :"Chúng ta hãy là bạn học bình thường đi, quá khứ như thế nào, thì bây giờ sẽ như vậy, tương lai cũng thế thôi. Tôi không muốn cậu phụ trách, tôi có cuộc đời của tôi."
Tống Lương Thần nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của người con gái trước mặt, hiện tại cô là cực kỳ nhếch nhác, trên người mặc bộ đồ ngủ nhiều nếp nhăn, trên áo còn dính vết máu đỏ sậm, tay trái thì bao băng gạc, bộ mặt mệt mỏi không có chút thần sắc nào, nhưng ánh mắt của cô vẫn sáng ngời cùng kiêu ngạo như vậy, thần thái này hắn chưa từng trông thấy qua.
Tống Lương Thần gật đầu một cái, vẫn kiên trì thu dọn xong mảnh thủy tinh trong phòng vệ sinh mới đi. Hắn cúi đầu cẩn thận đem mọi ngóc ngách nhìn một lần nữa, nhưng lại không trông thấy người phụ nữ đang ôm cánh tay, nước mắt trong con mắt quật cường đảo quanh. ( diepdiep: Chị Ngư nhà ta đang kìm nén cảm xúc đó mà.)
Ngày hôm sau, có thợ đến nhà cô lắp gương, kích thước giống y hệt như tấm kính trước một ly cũng không sai. Mà Tống Lương Thần cũng như trước đây vậy*, không có chút tin tức gì nữa. ( * Làm đúng như yêu cầu của chị Ngư đó, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả đó mà.)
Đây mới chính là tác phong của Tống Lương Thần.






Người phụ nữ độc thân của ngày tận thế . . .
"Tiểu Ngư tôi nói cho cậu nghe, tôi mới phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ." Người đang huyên thuyên chính là Tiểu Bạch ngồi làm việc sát vách với cô, với gương mặt thần bí cô ấy đưa cái đầu qua ranh giới mà nói :"Tuyệt đối là kiểu kình bạo."
Hứa Tử Ngư trợn mắt :"Cậu nói kiểu kình bạo cái gì chứ?"
"Ai da, hôm nay chính là kình bạo, cậu qua đây mà xem."
Tiểu Bạch đem hệ thống thời gian bên góc phải của máy vi tính mở ra, chỉ vào kim đồng hồ đang chạy mà nói :"Cậu nhìn cho kỹ."
Lý luận phóng đại của Tiểu Bạch khiến cho Hứa Tử Ngư trợn mắt, cô tin tưởng vũ trụ và quan điểm cá nhân không thể nào ở chung một chỗ, trừ Tiểu Bạch ra không có người nào còn có thể làm được. Vì vậy Hứa Tử Ngư quyết định kể cho Tiểu Bạch nghe một câu chuyện xưa.
"Tiểu Bạch, tôi hỏi cậu một ít vấn đề. Nếu nói có một phú ông muốn lấy vợ, có ba người ứng tuyển, phú ông đưa cho ba người phụ nữ mỗi người 1000 đồng, muốn ba người đó trang trí khắp cả gian phòng. Cô gái thứ nhất mua rất nhiều hoa, trang trí được 1/2 gian phòng. Cô gái thứ hai mua rất nhiều bong bóng, trang trí được 3/4 gian phòng. Cô gái thứ ba mua đèn cầy, khiến cho ánh sáng tràn ngập gian phòng. Cậu đoán xem phú ông sẽ chọn người nào?"
Tiểu Bạch suy nghĩ một chút liền nói :"Người thứ ba."
"Không đúng."
"Vậy đó là ai?"
"Cô gái có bộ ngực lớn nhất." Hứa Tử Ngư ưỡn cao hai ngọn núi hùng vĩ của mình ra mà nói :"Điều này chứng tỏ, cho dù là ngày tận thế của Trái Đất, cậu cũng không phải là người phụ nữ độc thân cuối cùng đâu."
"Áh, Tiểu Ngư, cậu thật là hư nha!"
"Cứu mạng a, đừng lấy ngực mà ép tôi như vậy chứ, tôi sẽ không thở được." Mỗi lần bị Tiểu Ngư trêu chọc, mặt của Tiểu Bạch đều đỏ bừng, không ngừng đấm lấy bả vai gầy yếu của Hứa Tử Ngư.
"Ai u, được rồi được rồi." Hứa Tử Ngư vội vàng tránh né, lại đột nhiên thấy Tiểu Bạch mang bộ mặt phớt tỉnh ngồi về vị trí làm việc. Vui vẻ quay đầu lại nhìn, đây không chẳng phải là thần tượng mới của cô, tổng giám phụ trách kinh doanh tiêu thụ của trang wed sao?
Ranh mãnh xông đến bên Tiểu Bạch cười cười, Hứa Tử Ngư lớn tiếng chào :"Xin chào Lăng Tổng ."
Người đàn ông đi ngang qua rất lịch sự cười cười mà nói :"Chào cô." Tiếp theo liền đi thẳng đến phòng làm việc.
"Ai da, hết hồn." Hứa Tử Ngư nhìn Tiểu Bạch nói :"Thích thì cứ theo đuổi đi, nghe nói Lăng Tổng vẫn chưa có bạn gái."
"Ghét" Tiểu Bạch chỉ trán của Tử Ngư :"Nói đến chuyện này, mấy ngày trước cậu đi xem mắt như thế nào rồi?"
"Đừng nhắc nữa." Bả vai của Hứa Tử Ngư sụp xuống nói :"Cực kỳ không đáng tin cậy."
"Sao?"
"Giây phút đầu tiên khi chúng tôi bắt đầu ăn cơm, anh ta đã không ngừng giới thiệu về công việc của chính mình. Đầu tiên là nói đến công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp đại học, chuyển qua công việc thứ hai, sau đó gầy dựng sự nghiệp bán điện thoại di động, rồi đến khi tìm được công