
Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm
Ngày cập nhật: 04:18 22/12/2015
Lượt xem: 134639
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/639 lượt.
. Người là người chưởng quản sinh tử nhân gian, hỏi ngươi mà ngươi cũng không tra ra được sao? Vị trí Tàng Vương của người có phải là không làm được gì không?”
Tàng Vương cả kinh, vội vàng quỳ xuống – “Tiểu thần biết tội.”
Lúc này Mệnh Túc Tinh Quân mới vội vàng tới, hắn lặng lẽ nhìn qua Tàng Vương cung kính nói – “Tinh Quân, ngài tìm tiểu thần có chuyện gì?”
-“Ta chỉ muốn hỏi một chút chuyện của Nguyệt Nhân Nhân kiếp trước và kiếp này”.
-“Nguyệt Nhân Nhân kiếp trước kêu là Âu Ẩn Nguyệt, nàng cùng tỷ tỷ đều yêu thương một người nam nhâm, không nghĩ đến nam nhân kia cưới tỷ tỷ của nàng, nàng thì gả cho người khác làm thiếp. Nhưng nàng lại không biết kiểm điểm cùng tỷ phu của nàng thông dâm, làm hại tỷ tỷ nàng phải tự sát. Nên tiểu thần cho nàng kiếp này ở thanh lâu bán rẻ tiếng cười, đền lại tội nghiệt ở kiếp trước.”
-“Nếu tỷ phu của nàng kiếp trước không thích nàng thì vì sao lại cùng nàng thông dâm?”
Lời nói của Thanh Ngưng nhất thời làm cho hắn á khẩu không trả lời được, hồi lâu suy nghĩ liền nói – “Đây là an bài của Hồng Loan Tinh Quân, tiểu thần không hiểu được.”
-“Nguyệt Lão sao?” – Nghe đến hai chữ ấy, Thanh Ngưng nhanh chóng biến mất khỏi Diêm La Điện.
-“May mắn ngươi thông minh, đổ hết lên trên người Nguyệt Lão” – Tàng Vương thấy Thanh Ngưng vừa rời đi, gánh nặng liền được trút xuống.
-“Ngài không cần lo lắng, Tuế Tinh Quân cũng không đáng sợ”.
-“Ta nghe nói Tàng Vương nhiệm kì trước chỉ vì một câu nói của hắn liền mất đi ngàn năm tu hành” . -Nhớ rõ lúc hắn mới đến địa phủ, Phán Quan liền nói hắn vạn lần không được đắc tội với Tuế Tinh Quân.
Mệnh Túc Tinh Quân cười nói – “Không phải, Tàng Vương trước tự tiện sửa đổi sinh tử của phàm nhân, bị Tuế Tinh Quân phát hiện, mới biến hắn thành phàm nhân. Nếu ngài lấy việc thiện làm chủ trương, Tuế Tinh Quân sẽ không làm khó ngài”
“Nhưng là thất trách của ta, không thu hồi được hồn phách của phàm nhân kia.” – Tàng Vương lo lắng nói.
-“Không có việc gì, hắn luôn từ bi. Tuy rằng phụ trách đường đi của thần tiên trên Thiên Đình nhưng rất hay giải vây giúp người khác trên Thiên đình. Hắn nếu muốn trị tội ngài, sẽ không hỏi nhiều như vậy.”
-“Thật sự sẽ không có việc gì sao?”
-“Nếu có việc hắn cũng sẽ giúp ngài giải quyết, yên tâm đi.” –Mệnh Túc Tinh Quân nhìn đống hỗn độn trong Diêm La Điện một phen đánh giá nói – “Lần sau nếu ngài có phát giận cũng đừng làm lộn xộn như vậy, hắn rất ghét lộn xộn này nọ ….”.
Qúa Yêu
Trong Hồng Loan Cung, Nguyệt Lão nhìn hai cái tên nữa lại biến mất trên vách tường thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đảo mắt qua vài cái tên nữa lại cảm thấy phát sầu , Nguyệt lão xoa xoa nếp nhăn trên trán.
-“Lại phát sầu sao?” – Thanh âm tao nhã vang lên.
-“Thanh Ngưng? Như thế nào lại đến đây?” – Nguyệt lão vừa nghe thấy lập tức kinh hỉ.
-“Đến xem coi ngài có lại hồ đồ nữa hay không.”
-“Như vậy thì Tinh Phàm củng Ẩn Nguyệt tình cảm nhất định là rất tốt.” – Thanh Ngưng hỏi.
-“Đây là điều dĩ nhiên, Tinh Phàm đối với vị muội muội này đều hết lòng che chở ….”
-“Nga, nói như vậy Tinh Phàm nảy sinh tình cảm huynh muội đối với nàng ta nên mới gây ra bi kịch đáng tiếc này sao.”
-“Nếu là như thế cũng không có gì tiếc nuối. Tinh Phàm xem muội muội của mình là người quan trọng nhất, tất cả đều suy nghĩ vì nàng, tránh cho mọi việc gây thương tổn cho nàng. Ta vốn dĩ định thành toàn cho bọn họ, chỉ là thân thế của bọn họ sẽ vĩnh viễn trở thành một bí mật.”
-“Bọn họ nếu đã là thân nhân của nhau thì chuyện nhân duyên cũng rất khó có thể xảy ra” – Thanh Ngưng ngẫm lại cũng thấy đây cũng không phải là một biện pháp tốt.
-“Đúng vậy, cho nên ta cũng không dám lỗ mãng, nên đã tạm hoãn chuyện nhân duyên ấy lại. Khi bọn họ lớn lên thì thay đổi rất nhiều, Tinh Phàm rất ít khi về nhà, suốt ngày chỉ lưu luyến nơi lầu xanh phong nguyệt. Ẩn Nguyệt mỗi ngày đều chỉ ngồi ở nhà, đêm cũng không ngủ mà mong ngóng hắn trở về…. haiz , cuối cùng đến lúc hắn trở về lại mang theo một nữ tử tên Hương Tuyết…”
-“Chắc chắn là hắn đang trốn tránh tình cảm của chính mình.”
Nguyệt Lão khi nghe những lời ấy, lông mày bỗng chau lại –“Cũng không đúng a, ta suy nghĩ lại chỉ thấy hắn là loại người bạc tình, liền đem Âu Ẩn Nguyệt trao cho một nhân duyên khác tốt hơn.Nhưng quả là tạo hóa trêu ngươi, mẫu thân của Hương Tuyết lại chính là người nữ nhân trong sơn động năm ấy.”
-“Sao lại có chuyện như thế?”
-“Không phải là trùng hợp, bởi Hương Tuyết là tỷ tỷ của Âu Ẩn Nguyệt nên hai người có thần thái khá giống nhau.”
-“Nói vậy cái Tinh Phàm thích chính là thần thái giống nhau đó sao?” – Thanh Ngưng thống khổ nhắm mắt lại…… sao lại có kết cục ai oán đến thế?
-“Đúng vậy! Bi kịch cũng từ đấy mà thành. Cứ nghĩ rằng thân sinh cốt nhục như vậy cũng tốt ai ngờ lại làm cho bọn họ ruột gan như đứt ra từng khúc… Bọn họ vốn chính là trốn tránh tình cảm của nhau, nhưng lại ngẫu nhiên gặp một cơ hội nên cuối cùng mới trở thành sai lầm như thế này….”
-“Cuối cùng thì cũng hiểu, ngà