XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nghe Nói Nhân Duyên Do Trời Định

Nghe Nói Nhân Duyên Do Trời Định

Tác giả: Sói Xám Mọc Cánh

Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015

Lượt xem: 1341021

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1021 lượt.

mái tóc, không rõ biểu cảm thế nào: “Bố mẹ yên tâm, con sẽ sống tốt với nhà họ!”
***
Buổi tối trời có gió nên không oi bức như ban ngày. Hàn Đình Đình tắm xong, mái tóc dài còn ẩm buông xõa, ngồi xếp bằng trên chiếc giường đơn cạnh cửa sổ có tấm lưới màu lục, gọi điện cho cô bạn thân.
Tư Đồ Từ Từ ở đầu dây bên kia cười mãi không dứt: “Thật ra cậu muốn lợi dụng cơ hội để đụng chạm Tần Tống nên mới cố tình giả vờ ngã chứ gì?”
“…” Hàn Đình Đình thật muốn vươn tay vào trong điện thoại nhéo má cô bạn: “Lễ phục phù dâu của cậu đã mua xong rồi, giày thì mang của tớ cũng được, nên lúc đến đừng mang thêm hành lý gì nữa!” Hai người dáng người hao hao, cỡ giày cũng như nhau, từ nhỏ thường hay đổi áo quần cho nhau. Cô lại hỏi: “Hôm nào cậu đến? Tớ đặt vé máy bay cho cậu.”
Thư ký của Tần Tống hôm nào cũng theo sau hỏi cô có việc gì cần giúp không, giờ muốn đặt vé máy bay cho phù dâu, chắc không đến nỗi quá đáng chứ nhỉ?
Cùng lắm… cùng lắm thì tiền vé máy bay cô lo là được rồi.
Đầu dây bên kia Tư Đồ Từ Từ “Oa” lên một tiếng khoa trương: “Rốt cuộc cũng được vào làm dâu nhà giàu rồi, ăn nói mạnh mồm mạnh miệng gớm!”
“Tư – Đồ – Từ – Từ!” Hàn Đình Đình bị cô bạn trêu đến phát bực: “Cậu mà còn trêu tớ nữa, tớ sẽ gọi tên cúng cơm của cậu đấy!”
Bị điểm trúng yếu huyệt, Từ Từ lập tức thôi không chọc ghẹo bạn nữa. Nói thêm vài ba việc lặt vặt của hôn lễ rồi hai người cùng chúc nhau ngủ ngon.
Điện thoại vừa tắt lại đổ chuông, liếc thấy tên Tần Tống trên màn hình điện thoại, Hàn Đình Đình lập tức bắt máy: “A lô?”
“Cô nói chuyện điện thoại với ai mà lâu thế!” Tần Tống hỏi, giọng có chút mất kiên nhẫn. Trong suốt thời gian quen biết ngắn ngủi giữa hai người, phần lớn anh đều hơi mất kiên nhẫn như vậy với cô. Dù gì cũng là người của hai tinh cầu khác nhau, chẳng có tiếng nói chung gì cả.
“Có chuyện gì vậy?” Hàn Đình Đình hỏi.
“Ngày mai bố tôi xuất viện, cô cùng tôi về nhà ăn cơm tối!” Tần Tống hạ mệnh lệnh.
Hàn Đình Đình thoáng chột dạ, “Ồ” một tiếng, bố chồng tương lai nổi tiếng yêu thương vợ, ngày mai chắc cô sẽ bị trừng trị thê thảm lắm đây!
“Còn nữa, tiểu thư Hàn Đình Đình, tôi không hy vọng sau này sẽ xảy ra sự việc như hôm nay. Tinh thần hợp tác của chúng ta, mong cô ghi nhớ cho!” Tần Tống nói mát: “Cho đến hôm nay, tôi chưa gây ra rắc rối gì cho cô cả.”
Lòng bàn tay Hàn Đình Đình lại đổ mồ hôi, cô có cảm giác áy náy như hồi đi học đến phiên trực nhật, thay vì lau dọn sạch sẽ cô lại làm cho lớp bẩn thêm, cô chậm chạp phản kích: “Hôm nay nếu không bắt gặp anh và bạn gái, tôi sẽ không chọn suất kem lớn nhất! Anh cũng có lỗi chứ không phải chỉ riêng mình tôi!”
“… Cô thân là giáo viên dạy chữ rèn người, có thể thành thật một chút được không? Tự mình gây ra lỗi còn đùn đẩy trách nhiệm cho người khác, cô dạy dỗ thế hệ tương lai của Tổ quốc ta như thế sao?” Tần Tống bực mình nói, anh thực sự không hiểu tại sao Hàn Đình Đình cứ luôn ăn nói ngược ngạo rằng tội lỗi này là do anh.
Hàn Đình Đình nghe Tần Tống nói vậy càng thêm bực: “Tại sao anh cứ thích công kích nghề nghiệp của tôi vậy?”
“Tại sao cô cứ làm những chuyện khiến người khác muốn công kích mình?”
“Anh…” Cô giáo mầm non chỉ quen tiếp xúc với những đứa trẻ ngoan ngoãn hiền lành phút chốc hoàn toàn bất lực.
Nhận ra cô không còn khả năng ứng phó, thanh âm đầu dây bên kia lập tức có chút dương dương tự đắc: “Tôi làm sao? Cô nói đi!”
“Anh…” Hàn Đình Đình lúng búng: “Ngày mai mấy giờ qua đón tôi?”
Phụt… Người nào đó đang tạm thời dẫn điểm, vốn đắc ý bưng cốc nước lên uống một ngụm, ung dung đợi đợt ném bom phản kích yếu ớt của đối phương, hoàn toàn không ngờ phía địch lại nhanh nhẹn bưng mặt, dứt khoát bỏ chạy nên nhất thời bất cẩn bị sặc nước.
“Bỏ đi, tôi tự gọi xe qua đó được.” Phía địch tự nói với mình, rồi “Ừm” một tiếng khẳng định và dập điện thoại luôn.
Lần này đến lượt Tần Tống nghe những tiếng “tút tút tút” đơn điệu, anh còn ho sặc sụa mãi không ngừng.
***
Tần gia mà Hàn Đình Đình sắp được gả vào là gia tộc nổi danh ở thành phố C. Bố chồng tương lai Tần Uẩn theo nghiệp kinh doanh, là trưởng môn nhân[1'> đời này của Tần gia, quản lý cả doanh nghiệp Tần Thị to lớn. Mẹ chồng tương lai Trương Phác Ngọc lại xuất thân từ một gia đình danh tiếng, còn hiển hách hơn cả Tần gia. Hai người chỉ sinh được mỗi cậu con trai là Tần Tống.
[1'> Trưởng môn nhân: thường dùng trong võ lâm, là người đứng đầu một môn phái, cũng có thể dùng để chỉ người nắm quyền hành ở một phương diện hay lĩnh vực nào đó.
Trương Phác Ngọc học xong không bao lâu thì kết hôn, cuộc sống trước giờ luôn sung túc vô lo, đến tận bây giờ sắp có con dâu mà vẫn xinh đẹp đáng yêu như thời thiếu nữ, thỉnh thoảng bà thậm chí còn gây ra những chuyện ấu trĩ như hôm qua, ăn nhiều kem đến nỗi ngã bệnh.
May mà “thiếu nữ đáng yêu” ấy rất có nghĩa khí, tuyệt nhiên không hề khai ra Hàn Đình Đình nên bố chồng tương lai – người luôn mang vẻ mặt tối sầm nghiêm túc thấy cảnh Tần Tống cầm tay Hàn Đình Đình bước vào, còn nở nụ cười hiếm hoi với cô.
Tần T