
Nữ Thượng Cấp Hung Tợn Của Tôi
Tác giả: Lâm Hiểu Quân
Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015
Lượt xem: 134750
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/750 lượt.
"Cậu còn muốn giữ lại bát cơm của cậu, dù sao con cũng sẽ không có cơ hội gì nhìn thấy cậu ta, không có việc gì thì con ở lại trong phòng làm việc của cậu, ít ra phòng làm việc của cậu thì 80% sẽ không phạm lỗi!" Bành Trung Hằng "Xin nhờ" cô.
"Vậy nhất định rất nhàm chán, cậu." Cô có chút làm nũng.
"Nói không chừng rất nhanh con có thể quay về New York, nhẫn nại một chút đi!"
"Itry!"
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~
Nếu như không phải là mở rộng hảo quan hệ vĩnh viễn cũng lạnh lùng, nghiêm khắc, vẻ mặt căng thẳng, thì Chương Câu có thể xem như là một anh chàng đẹp trai, quyến rũ.
Ở trên mặt của tổng giám đốc này có một đôi mắt vô cùng sắc bén, sống mũi thẳng tắp còn có hé ra cái miệng nhìn như rất biết hôn cùng một đầu tóc đen làm cho phái nữ rất muốn chạm vào, hơn nữa chiều cao gần giống như người khổng lồ, hẳn là anh cao trên 190 rồi, vai hẹp, hông hẹp, bắp thịt rắn chắc, thân thể của anh có thể khiến cho bất kỳ phụ nữ ở độ tuổi nào cũng lâm vào điên cuồng.
Việc này dường như là Thượng Đế lường trước đặt biệt vì phụ nữ tạo ra một anh chàng tàn khốc không hề vui vẻ, đang tiếp nhận hậu sự nghiệp suy yếu của gia tộc, anh cảm thấy ngay cả cười cũng là một chuyện xa xỉ, cái kia anh cười được, nhìn vào những con số trên bảng báo cáo tài vụ làm cho người mắt nhìn tâm kinh, nếu như anh là một người đàn ông yếu đuối, vậy anh sẽ khóc ra ngoài, nhưng từ khi anh vừa sinh ra thì cũng không phải là sẽ không trở thành một người đàn ông yếu đuối.
Mặc dù Đỗ Cẫn chỉ làm thư ký của Chương Câu nửa năm, nhưng cô rất hiểu ý nghĩ của anh, nỗi đau của anh, muốn cứu sống một cái công ty khổng lồ như vậy là nói dễ hơn làm.
Chương Câu nhìn thư ký của mình, đồ công sở lúc nào cũng là màu đen hoặc là màu lam đậm, tóc lúc nào cũng được chải cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả một cọng tóc không cẩn thận rơi xuống cái trán hoặc là hai bên má cũng không có, dung mạo không phải là khuynh thành, nhưng xem ra thông minh lanh lợi, giỏi giang, có đầu ốc, cái loại phụ nữ này tuyệt đối là có thể giúp đàn ông một tay, nhưng cho dù thư ký của anh lợi hại hơn nữa, suy yếu này vẫn là......
"Tôi muốn chấm dứt mấy quỹ hội." Anh hỏi thư ký của mình.
"Có thể cân nhắc." Cô trả lời thẳng.
"Còn có ngành giải trí, đây không phải là lĩnh vựa của mình!"
"Nhưng gần đây đã ký mấy thương hiệu lớn, dường như có thể làm." Đỗ Cẩn nhắc nhở, cung cấp tin tức chính xác.
"Phương diện viễn thông?"
"Trước mắt rất phổ biến, tạm thời nó từ từ!"
"Tôi muốn bán đi cây Dương Mai, khu đất Long Đàm kia, chẳng những không có tiềm năng tăng giá trị tài sản, ngược lại chẳng khác nào đem tiền thế chấp ở nơi đó, bán đất đi có thể đổi lại một số tiền mặt về linh hoạt sử dụng." Chương Câu vẫn muốn làm.
"Thế nhưng mấy cựu thần và ban giám đốc của công ty đều có tình cảm đặc biệt với khu đất này, tôi nghĩ bọn họ thà chấm dứt sự nghiệp khác."
"Vậy thì tái đều chỉnh nhân sự, giảm bớt nhân viên thừa không cần thiết." Anh ta lạnh lùng nói: “Nên đuổi đi thì đuổi đi, nên điều động thì điều động.”
"Đã như vậy thì thông báo cho các đơn vị hành chính."
"Hiệu quả chứ?" Anh ta lại lạnh nhạt hỏi.
"Hẳn là sắp có báo cáo."
"Còn phải giảm bớt khoản chi tiêu, giảm chi tiêu hữu dụng hơn so với nguồn mở!"
"Tôi sẽ bàn giao xuống."
"Mở ra nhiều như vậy, đưa ra nhiều ý tưởng, đề xuất như vậy, cái gì không có khởi sắc?" Chương Câu có chút nóng vội. "Giá cổ phiếu vẫn liên tục mất không lên, đến lúc đó cổ đông nhất định sẽ không để cho tôi sống dễ chịu, gắn cho tôi là phá gia chi tử hoặc là công tử bột, không đủ khả năng giữ tập đoàn này."
"Anh tiếp nhận thì trình trạng đã là suy yếu, việc này mọi người đều biết, anh không cần cho mình áp lực lớn như vậy!" Đỗ cẩn thản nhiên nói: "Hơn nữa mới có chút thời gian như vậy, anh quá nghiêm khắc với mình rồi!"
"Một ngày tôi đã phải làm việc 16 tiếng đồng hồ, một tuần làm việc hết bảy ngày, tôi không biết tôi còn chưa đủ cố gắng chỗ nào?!" Trong giọng nói của Chương Câu đã tràn ngập khiển trách đối với chính mình.
"Có lẽ thần kinh của anh buộc quá chặt rồi!"
"Tôi không để cho『Tập đoàn Chương Thị』sụp đổ ở trong tay của tôi!"
"Sẽ không!
"Cô nói sẽ không cũng sẽ không" Chương Câu có chút tức giận. "Tôi thấy hai bộ phận xây dựng và tái tạo đều có liên quan phải được kiểm nghiệm, gần đây phòng điền sản đang nóng, hai cái đơn vị này nên kiếm."
Đỗ Cẩn không có đáp lời, cô biết tổng giám đốc mưu cầu trở mình, từ đáy cốc bò lên mưu tính mạnh biết bao nhiêu, nhưng thành công thường thường là phải thiên thời, địa lợi, nhân hòa, có khi càng nóng nảy càng phản hiệu quả, lấy tâm bình tĩnh hoặc là tự nhiên, tâm thoải mái, ngược lại làm chơi ăn thật.
Nhưng...... Tổng giám đốc này sẽ nghe lọt sao.
"Tồi cần một ly cà phê!" Chương Câu đột nhiên nói.
"Tôi lập tức đi—"
"Không! Tôi muốn đi ra ngoài hít thở thông suốt một chút." Dường như anh rất muốn tạm thời rời đi tòa văn phòng cao ốc này, có thể khiến mình tạm thoát khỏi nơi này.
Đỗ Cẩn là giơ hai tay tán thành, ánh mắt của cô đã biểu hiện ra ngoài.
"Có chuy