
Tác giả: Kiều Ninh
Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015
Lượt xem: 134378
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/378 lượt.
ng Khải để trong mắt đấy.
Tề Trọng Khải cười.
- Giọng điệu thật đúng là lớn lối, ngộ nhỡ bản thân của anh ta cao quý lại đẹp trai, em vẫn dùng thái độ này đối với anh ta sao?
- Em không cần người đẹp trai và giàu có, em chỉ cần anh là đủ rồi – Cô nói ra lời ngọt ngào mà thật lòng.
- Miệng ngọt như thế? Tới đây, anh muốn xem miệng em có ngậm đường không – Anh nâng lên nụ cười xấu xa, cởi dây an toàn ra liền đến gần cô, giữ chặt lấy gương mặt đang muốn tránh thoát của cô, mỉm cười chạm lên môi cô, đầu lưỡi xâm nhập vào bên trong, tùy ý quấy rối.
- Không cần. . . . . . Còn chưa có đánh răng, trong miệng đều là mùi thịt nướng - Cô thở gấp kháng nghị.
- Không sao, chỉ cần không phải chao là tốt rồi. – Anh cười cười, lại ôm cô đến gần, tiếp tục xâm nhập vào chuỗi ngọt ngào vừa bị cắt đứt, còn dùng tay chạm vào đôi má đỏ ửng của cô
- Anh thật vô cùng. . . . . .
- Ngọt?
- Cảm giác thật tốt - Cô cười ha hả, đôi môi dịu dàng bị cắn một cái như để trừng phạt, sau đó lại quấn quít thật chặt.
- zack. . . . . . - Cảm thấy hô hấp của đối phương đang rối loạn, nhiệt độ trong xe kéo dài thành bão tố, đôi mắt cô trở nên mờ mịt, thấy dưới bụng của anh trở nên phập phồng, tim đập nhanh, mặt đỏ gất, khẽ đẩy anh một cái, ngăn anh phóng hỏa đốt người.
Anh tựa vào vai cô phát ra hơi thở nặng nề, hô hấp nóng rực bên tai cô, khiến cơ thể cô không khỏi run rẩy, nổi lên tê dại quen thuộc.
- Chúng ta hình như còn chưa nếm thử cảm giác trên xe? – Anh đưa đầu lưỡi ra, liếm láp vành tai trắng noãn của cô, da thịt mịn màng và đôi nhũ hoa trắng như sứ.
- Anh điên rồi! - Cô giơ lên quả đấm nhỏ, đập vào vai anh mấy cái.
- Đúng vậy, anh điên rồi, kẻ điên muốn hưởng thụ cảm giác làm tình trong xe với mỹ nữ.
- Đừng la. . . . . . Ừ. . . . . . – đầu lưỡi ấm áp của anh trượt xuống gáy cô, cọ qua lại khiến vai cô co rút, ý thức giống như áng mây trôi nổi, tụ lại rồi lại tản ra.
- Tiểu Điềm, em phải giúp anh, nếu không tối nay chúng ta không về nhà được. - Môi của anh đã trượt tới cổ áo của cô, bàn tay đẩy váy cô lên, ngón tay thăm dò vào bên trong chiếc áo ngực bằng ren, tìm kiếm viên linh châu quen thuộc, chậm chạp vân vê.
Dục vọng rục rịch ngóc đầu dậy, Ngải Điềm ép buộc mình khôi phục lý trí, dùng sức đẩy Tề Trọng Khải ra, cầm lấy chiếc túi che kín vòng một nở nang của mình.
Tề Trọng Khải mang ánh mắt vô tội nhìn cô, mặt không chiếm được thỏa mãn nên đầy đau thương, kéo tay của cô, đặt lên vật nóng ngay giữa háng mình, giọng khàn khàn nói:
- Như vậy anh không có biện pháp lái xe.
Ngải Điềm đỏ mặt, lòng bàn tay đang đặt lên vật tượng trưng phái nam vừa cứng vừa trướng, giống như đang muốn xé rách vải vóc, nghĩ rút tay về, nhưng anh lại phát ra tiếng rên âm trầm, gương mặt tuấn tú cũng bởi vì quá độ nhẫn nại mà càng cắn răng chặt hơn, trong chớp mắt liền biến thành bộ dạng vô cùng khổ sợ, khiến cô không khỏi mềm lòng.
- Giúp anh. - Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đầy do dự của cô, anh lại mở miệng, lôi cô đến gần.
- Thật không chịu nổi anh. . . . . . – Cả khuôn mặt trắng của cô nhuộm màu đỏ tươi, bàn tay run rẩy giúp anh cởi quần xi-líp xuống, móc cục sắt nóng đang kiên cường ra.
Thật may là cửa sổ của xe màu đen nên bên ngoài sẽ không nhìn thấy cảnh xuân bên trong, nếu không bị người ta nhìn thấy hình ảnh dâm lãng này, mặc kệ Thái Bình Dương có đóng dầu chồng hay không, cô nhảy xuống biển cũng không rửa sạch hiểu lầm.
Vật phái nam đỏ ngầu bị lòng bàn tay mềm mại của cô nhốt chặt, bắt đầu ma sát từ phía dưới lên, khiến cho thiết bổng càng cường tráng hơn, trên đầu vật nam từ từ tiết ra ít dịch màu trắng đục trên sắc hồng, giống như một đám lửa chuẩn bị bùng nổ.
Nhịp tim của cô càng tăng lên, ánh mắt ngượng ngùng khẽ nâng, nhìn thấy gương mặt anh tuấn đầy thỏa mãn của anh mà ửng hồng, phía dưới nổi lên trận nóng bỏng, môi mỏng bật ra tiếng rên khô rát đầy khiêu gợi, giống như cây đàn vi-ô-lông-xen bị tiếng nhạc kích thích, đánh trúng tiếng lòng cô.
Thấy anh hơi híp mắt, cằm ngửa lên, vẻ mặt như say, cô giống như bị ma lực dẫn dắt, từ từ cúi đầu, ngậm thiết bổng to lớn vào trong miệng, dùng nhiệt độ ấm áp trong khoang miệng xoa xoa vật phái nam.
- A. . . . . . - Tề Trọng Khải phát ra tiếng thở gấp, bàn tay lau mồ hôi trên mặt cô, vuốt ve qua lại, không tiếng động thúc giục cô ngậm chặt hơn vật tượng trưng phái nam của anh.
Cái miệng nhỏ như tấm vải nhung mềm mại ôm trọn vẹn thiết bổng, cũng một nhiệt độ ấm áp như động tư mật, khi cô đưa cái lưỡi trơn tru liếm láp, uốn lượn quanh cái rảnh nhỏ trên đầu khối đỏ, toàn thân anh chấn động, thiếu chút nữa liền ra trước thời hạn.
Phát hiện là anh cố gắng kiềm chế nên cô thả ra, Ngải Điềm ảo não cực kỳ, tiếp tục như vậy không biết bao giờ mới rồi.
Thế là, cô bắt đầu dùng sức hút lấy, còn có hai tay phụ trợ, nhốt chặt vật nam cứng rắn bên trong, không ngừng tăng nhanh tốc độ ma sát, cái lưỡi nhuần nhuyễn cũng bôi trơn mỗi tất da thịt của vật phái nam, còn cố ý dừng lại trên lỗ đinh nhỏ, dùng lưỡi cắn nhẹ và ép chặt, còn lấy đầu l