Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Tác giả: Kiều Ninh

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 134362

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/362 lượt.

chọt hư huyết não.
- Điềm Điềm, sao cô không nói lời nào vậy? - Miêu đến gần thấy Ngải Điềm ngậm chặt miệng, sắc mặt khó coi, Thái Vi rất tốt bụng lên tiếng chuyển sự chú ý tới người cô.
Mẹ nó! tất cả bọn họ đều là kẻ đê tiện, cô còn nói cái gì.
- Yên tâm, bạn trai tôi bảo đảm không phải như các người nghĩ đâu.
Không muốn ở trước mặt bạn học cũ lại tức giận, Ngải Điềm hời hợt nói.
Mọi người ngượng ngùng nhìn cô, tâm trạng rất mong chờ xem trò vui, tán gẫu dẫu có vui, cũng không bằng xem trò vui sắp đến.
Thời gian chầm chậm trôi, thời gian phải lên máy bay chỉ còn mười lăm phút, trên trán Ngải Điềm nhô ra từng viền mồ hôi lạnh, từng giọt từng giọt chảy xuống tai.
Chết! chết rồi! ngày hôm qua trước lúc ngủ cô chỉ có gửi cho anh ta một tin nhắn, đơn giản báo cho Zack hôm nay tập họp lúc mấy giờ; địa điểm tại đâu, cũng không có thấy anh xác nhận lần cuối, chẳng lẽ anh lừa cô sao?
Thời điểm đáy lòng cô gần như tuyệt vọng, một bạn học cũ đứng bên cạnh đột nhiên vỗ vỗ bả vai cô, chỉ về đằng trước.
- A, có phải bạn trai của bạn tới không?
Trong lòng Ngải Điềm như có cái đó kích động, lập tức hất đầu nhìn sang, liền thấy một người mặc quần sọc ngắn, gắp chân kéo, đầu bóng, mặt dơ bẩn, hai mắt vô hồn, bụng bia, trong nháy mắt dạ dày của cô liền trỗi dậy, rất muốn nôn ra.
- Làm ơn! Đó mới không phải là bạn trai của tôi - Ngải Điềm cố gắng kiềm chế hỏa nơi bao tử.
- Ngại Điềm, tôi muốn hỏi có phải người đàn ông hướng bên này không?, cho nên. . . . . .
Thật là đủ rồi! Điều kiện cô kém thế sao? Nếu không phải là cùng những người ở đây là bạn học đã quen biết từ lâu, cô thật muốn hất đầu rời đi.
Chỉ là trong đầu vẫn còn chút yếu đuối, nên cô mới không làm được!
Hít sâu mấy chục cái, Ngải Điềm máy móc xoay người, nghĩ sẽ nói một câu cho đỡ tức, bên cạnh bỗng nhiên lại ồn ào.
Mệt! lại đem người đàn ông nào làm thành bạn trai cô? Cái miệng nhỏ đã chuẩn bị hàng trăm câu nói, Ngải Điềm hướng về bạn học cũ đang không ngừng thảo luận gì đó
Đúng là một soái ca.
Không chỗ nào chê được, họ muốn rớt cả cằm. Khi Tề Trọng Khải một thân hàng hiệu đi về phía Ngải Điềm, tại chỗ đám đê tiện . . . . à không, đám bạn học cũ, cằm bọn chúng như muốn rơi xuống đất, mắt muốn lòi ra ngoài, hàm răng không thể ngậm lại, lời nói cũng không chen ra được.
Chỉ có mặt Ngải Điềm là vui vẻ, nắm tay áo Tề Trọng Khải, âm lượng đè thấp.
- Anh điên sao?! Chúng ta là muốn đi đảo Luân Lý chơi, không phải Zehder Sicily, anh mặc đồ như sát thủ là sao?
- Anh mới vừa rồi có chuyện cần giải quyết, không kịp về nhà thay quần áo.
Tề Trọng Khải nói sơ qua. Ba mươi phút trước anh mới vừa cùng với giám đốc phát triển tập đoàn Thiêm Thự đàm phán số tiền đầu tư cho một hợp đồng lên đến hơn một tỷ.
Ngải Điềm còn muốn mắng đôi câu, đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông luống cuống tay chân đem một cái valy đen kéo tới đây, rất cung kính cúi đầu nói với Tề Trọng Khải.
- Tổng giám đốc, hành lý của ngài.
Ha ha, thoải mái! Cô xoay mặt, quả thật nhìn thấy sắc mặt Thái Vi đang hầm hầm, ưmh, không sai biệt lắm với một kênh rạch bị phóng uế bốc mùi hôi thối.
Tâm tình thật sự rất thoải mái.
Từ Đài Bắc bay thẳng ra đảo Luân Lý là năm giờ, khóe miệng Ngải Điềm thủy chung vẫn giữ nguyên nụ cười.
Thái Vi càng khó chịu, cô càng thoải mái, ha ha! Mọi người đối với Zack của cô tò mò chết rồi; những bạn học ngồi trước, ngồi sau không ngừng thăm quan, từng cây hoa si đang nở, muốn cùng Zack trò chuyện. Trong lòng Ngải Điềm không ngừng hưng phấn.
- Phụ nữ ham hư vinh thật đáng buồn. – Cô gái bên cạnh vẫn thủy chung yên lặng quan sát biểu tình biến hóa của Tề Trọng Khải, thế mà anh lại lạnh lùng khạc ra câu này.
Ngải Điềm đang ăn bữa phụ do máy bay cung cấp, thiếu chút nữa nghẹn chết. Cô không muốn chết yểu, thiếu chút nữa đã quên cô phải tốn khá nhiều tiền để che miệng người đàn ông này, so với những gì mấy người bạn học thuộc phái Chưởng Môn Nhân nói ra, thì miệng người con trai này phải gọi là cao thủ thuộc hàng Võ Lâm Minh Chủ.
- Cô tốn tiền mướn đàn ông chính là muốn xem bộ mặt thối của tình địch mình hả?
Tề Trọng Khải ăn nói lịch sự ưu nhã, vừa thấy còn tưởng rằng anh đang hưởng thụ bữa tiệc lớn, mùi vị nhỏ trên máy bay cũng bị anh ngửi thấy, thật giỏi.
Ngải Điềm len lén trừng với anh.
- Âm thanh trên máy bay không được tốt, ngộ nhỡ bị người khác nghe, tôi rất xấu hổ à.
- Tầm mắt cô thật nhỏ.
- Đúng rồi, thế giới của phụ nữ chỉ nhỏ như thế thôi. Đối với phụ nữ mà nói, mặt mũi là quan trọng nhất, anh có hiểu hay không?! Nhất là khi phải đứng trước mặt một đám bà tám, thua so chết còn thảm hại hơn nhiều, anh hiểu chưa?
Không, đàn ông vĩnh viễn không hiểu!
Bọn họ không thể giải thích vì sao phụ nữ lại thích hư vinh, lòng háo thắng, lòng đố kỵ, lại càng không rõ ràng tại sao phụ nữ vĩnh viễn không ngừng thù hiềm nhau, đến chết cũng không thể nhận thua.
Bọn họ càng không cách nào hiểu, bên trong lòng của phụ nữ cấu tạo rất đặc biệt, mặc dù một giây nữa sẽ chết, giá trị sinh mạ