
Tác giả: Đình Nghiên
Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015
Lượt xem: 134478
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/478 lượt.
giống như tình mẫu tử, bởi vì mẹ hắn mất sớm, ba hắn lại bận bịu bới công việc, lạnh nhạt với hắn, chỉ có cô hàng xóm Hạ Trầm Trầm tâm sự cùng hắn, cùng hắn làm bạn mà thôi.
Chỉ là, cảm giác lúc ngày còn bé chỉ là rung động nhỏ hắn liền cho rằng đó là tình yêu, thật ra thì hiện tại hắn biết đây chẳng qua chỉ là hắn hoang tưởng mà thôi…..
Cô vừa mới rời đi thì hắn trong lúc đó cũng ít gặp mặt những người con gái khác, rất nhớ cô, liền hướng Hạ mẹ dò thăm tin tức của cô, biết được cô đã mang thai ba tháng nên phải vội vàng lấy chồng, hơn nữa sáu tháng sau sinh ra Thương Ly Yên.
Giấc mơ của hắn cũng bị Thương Ly Yên phá hư, vì vậy, hắn đối với lần đầu tiên gặp mặt Thương Ly Yên dĩ nhiên không có tình cảm tốt, thậm chí có ít thù địch.
Nếu không phải là do cô, Hạ Trầm Trầm cũng không phải lấy chồng sớm như vậy, cũng sẽ không sớm như vậy rời khỏi gia đình theo chồng.
Nếu cô không lấy chồng sớm, hắn sẽ có nhiều thời gian ở bên cô, nói chuyện, cho nên nghĩ như thế nào, hắn cũng cảm thấy là do Thương Ly Yên làm hại, cô hại hắn liền mất đi người bạn tri kỷ thường xuyên tâm sự cùng hắn, một người cô độc giống như bị mọi người vứt bỏ trong xã hội.
“Ly Yên có muốn ăn kem tuyết hay không? Bà ngoại con biết con trở về liền làm sẵn đặt trong tủ lạnh rồi, muốn ta gọi con vào ăn.”
Nghe thấy kem tuyết, ánh mắt cô liền lập tức lóe sáng. “Con muốn ăn.”
Hạ Trầm Trầm dắt tay của cô, “Chúng ta cùng nhau vào ăn.” Cô nhìn Tĩnh Phi Phàm một cái, “Có muốn vào ăn cùng hay không?”
Tĩnh Phi Phàm lắc đầu, “Em còn phải đến trường ôn thi.”
Hạ Trầm Trầm yếu ớt cười, “Cố gắng lên.”
Tĩnh Phi Phàm bởi vì nụ cười như hoa này của cô mà đứng trước mặt cô mỉm cười đáp lại.
Thương Ly Yên khẽ chú ý tới, ánh mắt hắn vẫn nhìn theo sự di chuyển của mẹ cô, rõ ràng chính là thích mẹ cô.
Cô không biết là Tĩnh Phi Phàm đối với mẹ cô đơn giản chỉ là tình nghĩa thân tình giữa những người bạn.
Không được, không thể để cho mẹ cô bị cướp đi, cô phải giúp ba đem mẹ chăm sóc tốt. Thương Ly Yên thầm nghĩ.
Chợt cô buông tay Hạ Trầm Trầm, đưa ra hai cánh tay ngăn trước người hắn. “Không cho phép ngươi nhìn mẹ ta.”
Người nàng chỉ cao đến đùi hắn, căn bản không uy hiếp được. Tĩnh Phi Phàm nhíu nhíu chân mày.
Hạ Trầm Trầm la Thương Ly Yên “Không được vô lễ với chú.”
“Mẹ là của ba, hắn không được nhìn lén.” Thương Ly Yên bảo vệ quyền lợi của mình.
Hạ Trầm Trầm cảm thấy buồn cười “Không sao, ba sẽ không ghen đâu! Ly Yên, mẹ xem Phi Phàm nhà ở bên cạnh như em trai, con cũng phải xem hắn như chú, biết không?”
Dù sao hai người cũng hơn nhau mười tuổi, Hạ Trầm Trầm nhìn thấy con gái đem Tĩnh Phi Phàm vô tội thành kẻ thù vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Thương Ly Yên ngẩng đầu nhìn Tĩnh Phi Phàm, thế nhưng hắn lại lộ ra vẻ mặt cười như không cười.
Hắn tuyệt đối không thích cô…..
Đừng xem cô tuổi còn nhỏ, tâm tư của cô thế nhưng lại rất nhạy cảm! Cô có thể từ ánh mắt của hắn nhìn ra ý nghĩ của hắn.
Hắn tuyệt đối không hoan nghênh cô đến đây.
Hơn nữa, hắn đối với mẹ cô có cảm giác rất kỳ quái, chính là ở ánh mắt hắn, cùng với ánh mắt của ba nhìn mẹ giống nhau, ách…..Nhưng lại có chút không giống nhau.
Dù sao…..Dù sao cô chính là không thích hắn nhìn mẹ mình, mẹ của cô cũng không phải người trong vườn thú linh tinh, hay động vật gì, không thể để cho người khác tùy tiện nhìn.
“Tôi sẽ không đem mẹ tặng cho chú!” Cô hướng về phía hắn quát to một tiếng, sau đó lôi kéo tay mẹ nhanh nhanh đi vào nhà bà ngoại.
Hạ Trầm Trầm cười một tiếng, đối với Tĩnh Phi Phàm nói lời xin lỗi bằng ánh mắt, đi theo Ly Yên vào nhà.
Tĩnh Phi Phàm hai mắt vẫn nhìn theo bóng lưng của cô, cho đến khi không thấy được mới thu lại.
Năm tháng cũng không khắc họa bất kỳ dấu vết nào lên người của cô, mặc dù cô đã có một đứa con, nhưng vẫn còn rất xinh đẹp.
Cô kết hôn rồi đến lúc chết, tình cảm của hắn đối với cô vẫn tồn tại như cũ mà tình cảm này cũng không phải là tình yêu.
Tình yêu phải có lúc chuyển biến ấm nồng, thân tình nhưng có thể tồn tại mãi mãi.
Vào thời điểm cô lấy chồng sinh con, mấy năm nay hắn đã xem cô như là người thân của hắn giống như một người chị.
Về sau, bất kể cô có yêu cầu gì hoặc bất cứ vấn đề gì, hắn cũng sẽ cố gắng giúp cô hoàn thành.
Hắn lại nghĩ đến hình ảnh Thương Ly Yên phòng bị ánh mắt chợt lóe sáng.
Không nghĩ đến hôm nay tự nhiên lại bị một cô bé hiểu lầm, làm cho hắn cảm thấy có chút không biết nên khóc hay cười.
Cô bé này, đừng mơ tưởng đấu cùng hắn, cô tuyệt đối đấu không lại hắn.
Bởi vì ba Thương muốn đi Đại Lục công tác một tháng nên để Hạ Trầm Trầm cùng Thương Ly Yên về nhà mẹ đẻ ở tạm, cũng tốt có thể quan tâm chăm sóc lẫn nhau. Bởi vì ba Thương là trẻ mồ côi không có người thân mà hoàn cảnh kinh tế không cho phép nên không thể cùng đem người thân đi Đại Lục, lại lo lắng Hạ Trầm Trầm xinh đẹp bị nhiều kẻ để ý, cuối cùng suy nghĩ chỉ có thể để cho cô về nhà mẹ đẻ.
Trong khoảng thời gian này, Tĩnh Phi Phàm thường xuyên tìm Hạ Trầm Trầm nói chuyện, mà hắn đối với Thư