Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Mới Tức Giận

Người Mới Tức Giận

Tác giả: Tinh Oánh Tinh Oánh

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341137

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1137 lượt.

g theo công chúa về cùng Cảnh Trí."
Trương phu nhân vừa nghe cháu gái bị ôm đi, mặt lập tức thay đổi, "Các con trở về trước đi, công chúa để đây mẹ chăm sóc cho."
Thái Niểu bật cười, "Mẹ, mẹ đừng quên công chúa còn trong thời kỳ bú sữa mẹ, chẳng lẽ, mẹ không muốn công chúa uống sữa?"
"Vậy cũng được." Trương phu nhân kích động nói, "Sữa mẹ rất quan trọng."
"Cho nên, công chúa sẽ theo con về với Cảnh Trí."
"Nhưng..." Trương phu nhân làm sao chịu rời xa cháu gái, thật sự là rất khó. Ôm cháu gái trở về phòng mình ngủ, một đêm này Trương phu nhân không ngủ, nên Trương Cần cũng không ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, trên bàn ăn của Trương gia Trương Cần tuyên bố quyết định mà cả đêm qua hai vợ chồng đều không ngủ để nghĩ, thủ trưởng Trương hắn giọng nói: "Tiểu Út."
"Cha, có chuyện gì?"
"Chuyện đó, con trở về nhớ bảo người dọn dẹp thêm một phòng nữa."
"Dạ?" Trương Cảnh Trí nghi ngờ ngẩng đầu "Có ai đến ở sao?"
Trương Cần bất đắc dĩ, "Cha với mẹ con muốn đến chỗ con ở một thời gian!" Ông dừng lại, rồi nói tiếp: "Công chúa dứt sữa, chúng ta liền mang về." 






Đặt tên cho công chúa đầu tiên của Trương gia vẫn là một vấn đề lớn, theo gia phả, chữ lót của đời cháu này là chữ “Ngọc”. Vì vậy, con trai lớn của Trương Cảnh Diệu tên là Trương Ngọc Thành, con thứ hai là Trương Ngọc Niên, con trai lớn của Trương Cảnh Tín là Trương Ngọc Trù, con thứ hai là Trương Ngọc Cẩm. Lúc đầu tên của bốn đứa cháu trai này, đều là lấy từ điển, lật vài trang ra coi xong rồi đặt. Nhưng lần này là công chúa đầu tiên của Trương gia nên được đối xử hoàn toàn khác so với những đứa cháu khác.
Lúc đầu ông Trương tính đặt một chữ “Tú”, cùng với anh họ Trương Ngọc Cẩm , “Cẩm” kết hợp lại thành “Cẩm Tú”, ngụ ý tốt.
Kết quả bà Trương liếc mắt nhìn ông một cái, nói một chữ “tục”, liền đổi, ông lại lật thêm mấy trang sách, lại suy nghĩ công chúa sinh ra là vào mùa xuân , mà mọi vật đều phát triển vào mùa xuân, dứt khoát liền chọn một chữ “Xuân”.
Lần này đừng nói bà Trương mà ngay cả Trương Cảnh Trí cũng phản đối. Ngọc Xuân, Ngọc Xuân đọc không khéo thành ngu xuẩn.
Thủ trưởng Trương nổi giận, ném từ điển đi kêu mọi người tự đặt tên đi.
“Tìm được rồi”, hai người bọn họ suy ghĩ cả nữa tháng cũng không đặt được, con mình về mới mấy tiếng mà đã chọn được tên.
Hai người dường như không tin hỏi: “ Tên gì ?”.
“Sủng”, anh nhìn con gái mình rồi nói: “Gọi là trương ngọc sủng, con gái nhà chúng ta được cưng chìu trân quý giống như ngọc”.
Ah, cũng không tệ lằm, bà Trương cười lên , dường như rất hài lòng.
Thủ trưởng Trương suy nghĩ một chút, gật gật đầu, nhìn tiểu nha đầu trong ngực mình, giọng nói chưa bao giờ dịu dàng như thế: “Sủng nhi của chúng ta phải mau lớn lên nha, lớn lên, ông nội dẫn con đi công viên chơi”.
Thái Niễu đi lên lầu nghe được tên này liền choáng váng, trong trường hợp này lại đặt tên này, không biết khi lớn lên sẽ thành dạng gì đây, cô không dám tưởng tượng đến rồi.
Đến khi các anh họ nghe đến tên của em gái họ mình thì cảm giác như mây đen kín trời, người nhỏ nhất là Trương Ngọc Cẩm cũng nhăn mặt nói: “Em đã bị bà nội ghét bỏ rồi, hiện giờ xuất hiện Sủng nhi, ta giống như không phái cháu của bà nội”.
Trương Cảnh Tín nghe được, liền đánh con mình một cái: “Con nói bậy gì đó, nói bậy như vậy không khéo ba cho con trờ thành người không nói có ba mẹ”, nói xong qua đầu lại nhìn vợ mình: “Lão bà, em nhanh lên một chút, nếu không không kịp máy bay về thăm Sủng nhi, ba nói tiểu nha đầu người gặp người yêu, không khóc không làm khó”.
“Được rồi”, Phan Dương Niên cầm túi lớn túi nhỏ đi ra, trên gương mặt có vẻ mong đợi, nhìn con trai mình, như có phần ghét bỏ, phân phó nói: “Ba với mẹ ba ngày nữa mới về, con ở nhà làm hết tất cả bài tập, nếu làm không hết, mẹ về sẽ thu thập con”. Sợ mình nói không đủ trọng lượng, còn giơ tay lên giơ quả đấm. nói xong liền theo lão công đi thăm cháu gái.
Trương Ngọc Cẩm khóc không ra nước mắt, chạy đi gọi điện thoại cho anh họ: “Anh họ, em sống không được, em muốn giết Trương Ngọc Sủng”.
Chỉ là khi nhìn thấy Sủng nhi, bị nụ cười toét miệng của tiểu nha đầu này thu phục rồi, thích còn không kịp, làm gì còn nhớ đến việc đòi giết tiểu nha đầu này.
Con trai của Lưu Ly là Bạch Thịnh so với Sủng nhi lớn hơn một tuổi, hai đứa bé đúng lúc có thể kết bạn, Sủng nhi từ nhỏ đã dễ thương, ai nhìn thấy cũng hỏi ở đâu ra đứa bé đáng yêu như vậy. Đến khi biết nói, lại thêm miệng ngọt ngào, cả ngày lẫn đêm đều gọi “Bà bội”, "Ông nội" không ngừng, đem hai lão gia thu phục hoàn toàn.
Chỉ là con trai nhà Lưu Ly không tươi cười, buồn bực cũng không nói gì, tuổi còn nhỏ nhưng đã mang mặt than.
Hai đứa bé đến tuổi đi học, Thái Niểu vì lo lắng, liền để Ngọc Sủng cùng đi học chung với Bạch Thịnh, tiểu nha đầu này tính tự lập kém, có Bạch Thịnh học cùng cũng an tâm hơn.
Nhưng cô không biết, nha đầu này đem Bạch Thịnh trở thành tiểu bảo mẫu của mình.
Bạch Thịnh sáng sớm đi đón Ngọc Sủng, việc đầu t


pacman, rainbows, and roller s