80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Mới Tức Giận

Người Mới Tức Giận

Tác giả: Tinh Oánh Tinh Oánh

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341124

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1124 lượt.

iên là nhận cặp xách từ tay Thái Niểu, rồi ngoan ngoãn từ biệt cô, nắm tay dắt tiểu nha đầu đi học. Trường học ở gần khu phố, hai đứa bé từ lúc lên lớp ba đã bắt đầu tự mình đi học.
Hôm nay tâm tình Ngọc Sủng dường như không tốt lắm, không giống như mỗi ngày vừa nhìn thấy cậu đã gọi: "Thịnh ca ca, Thịnh ca ca." Bạch Thịnh nắm tay nhỏ bé của cô hỏi: "Có gì không vui sao?"
"Mẹ nói lần sau còn thi không tốt sẽ không cho em đi học." Trương Ngọc Sủng vừa nói, vừa nghẹn ngào.
Bạch Thịnh nhíu mày, suy tư một lát liền nói: "Anh giúp em học bổ túc."
Ngọc Sủng lắc đầu một cái lại nhìn đồng phục học sinh của mình nói: "Đồng phục này xấu quá, làm em một chút tâm tình học cũng không có."
Đây là đồng phục học sinh, ai cũng phải mặc, điểm này Bạch Thịnh cũng không có cách nào giải quyết. Bạch Thịnh chau mày, không chú ý đến trước cổng trường học tập trung rất đông người, Trương Ngọc Sủng dắt cậu đến càng gần cổng trường.
thì ra là phóng viên của đài truyền hình đang phỏng vấn.
Trương Ngọc Sủng xinh xắn như búp bê, phóng viên thấy cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, lập tức liền đến phỏng vấn hỏi: "Người bạn nhỏ, em thích đồng phục trường mình không?"
Trương Ngọc Sủng ánh mắt linh động, nhìn thấy hiệu trưởng ở xa, liền nâng lên nụ cười: "Thích, con mỗi ngày đều mặc đi học."
Bạch Thịnh chân mày chau lại, lại nhìn Trương Ngọc Sủng bên cạnh mình, liền nói: "không thích."
Phóng viên sửng sốt, ngay sao đó hỏi tiếp "Tại sao con không thích?"
Bạch Thịnh quệt miệng: "Cháu cho rằng các bạn học cùng lớp thành tích không cao được cũng bởi vì đồng phục học sinh quá xấu."
....
Buổi tối Lưu Ly bị chủ nhiệm gọi vào lớp, nghe chủ nhiệm nói hiệu trưởng rất tức giận, cùng với sự kiện vinh dự của con mình vào buổi sáng, cảm giác như muốn bốc lửa.
Buổi tối ăn cơm, đúng lúc tivi phát sóng buổi phỏng vấn hồi sáng, nghe con trai mình nói: "Cháu cho rằng các bạn học cùng lớp thành tích không cao được cũng bởi vì đồng phục học sinh quá xấu", liền tức giận đem đũa đập lên bàn.
"Bạch Thịnh, con nói đi, sao con cứ làm người ta không thích như vậy, con nhìn xem Sủng nhi, ngoan ngoãn nói thích không phải là xong rồi sao." Lưu Ly tức giận không hiểu nổi con trai mình.
Bạch Kỳ Trấn mặc dù ủng hộ tự do ngôn luận, nhưng lúc này đây cũng phải lên tiếng dạy dỗ con trai mình: "Thịnh Thịnh, lần sau không nên ăn nói như vậy."
Bạch Thịnh vẫn như cũ cúi đầu ăn cơm, coi như không nghe.
Lưu Ly tức giận, "Con còn ăn, phạt con buổi tối không được ăn cơm", mới nói xong chuông cửa liền vang lên.
Lưu Ly nhìn con trai mình một cái, liền đứng dậy mở cửa, nhìn người tới là Trương Ngọc Sủng: "Mẹ nuôi, con đến tìm Thịnh ca ca."
nói xong tiểu nha đầu len qua bên cạnh Lưu Ly đi vào nhà, đặt mông ngồi bên cạnh Bạch Thịnh, "Thịnh ca ca, đây là mứt dâu tây mẹ em làm, em cố ý mang đến cho anh."
Bạch Thịnh nhìn một cái: "Anh không thích ăn ngọt", nói xong cầm đũa lên ăn cơm tiếp.
Bạch Kỳ Trấn nhìn con trai mình im lặng không nói gì, còn Lưu Ly thì hận sao mình không sinh con gái.
Trương Ngọc Sủng bị từ chối vẫn cười hi hi nói: "không sao, có thể cho mẹ nuôi ăn, mẹ nuôi thích nhất ăn ngọt."
"Xem xem Sủng nhi chúng ta, nhiều người thương." Lưu Ly bị tiểu nha đầu kêu một tiếng mẹ nuôi, cả người liền mềm nhũn ra.
Trương Ngọc Sủng cười a a, tay nhỏ bé nắm vạt áo Bạch Thịnh: "Mẹ nuôi, thật ra thì con đến đây cảm ơn Thịnh ca ca."
"Cảm ơn cái gì?"
"Anh ấy giúp con nói ra chuyện con không dám nói, con nhát gan không dám nói, cho nên Thịnh ca ca giúp con nói."
"Cái gì?" Người lớn đều bị Ngọc Sủng làm hồ đồ.
Ngọc Sủng liền giải thích chuyện buổi sáng, Bạch Kỳ Trấn nghe xong liền bật cười, còn Lưu Ly nhìn con trai mình với ánh mắt quái dị.
Bạch Thịnh đỏ mặt, để đũa xuống đứng dậy liền nói: "Con ăn no, lên lầu đọc sách."
Lưu Ly cùng Bạch Kỳ Trấn đều không nói gì, Bạch Thịnh đi được hai bước, quay đầu nhìn Trương Ngọc Sủng, suy nghĩ một lát liền mở miệng nói: "Em đi theo anh lên lầu, anh giúp em học bổ túc."
Ngọc Sủng đồng ý, chạy theo lên lầu.
Hai đứa bé vừa đi, Lưu Ly nhìn về phía lão công mình, tròng mắt hơi híp lại: "Đồng chí lão Bạch, con trai anh dường như có tâm tư không nhỏ à."
"Tiểu tử này không phải là trưởng thành sớm chút đi." Bạch Kỳ Trấn cười khổ: "Tiểu công chúa Trương gia cũng không phải là ngươi có thể cưới à."






Công chúa nhỏ của Trương gia từ nhà Bạch Kỳ Trấn trở về mang theo một bịch kẹo, Thái Niễu than thở: “Kêu con mang mứt dâu tây qua, con lại mang về một bịch kẹo, Trương Ngọc Sủng, những lời mẹ nói với con đều là gió thổi qua tai sao?”
“Là mẹ nuối nhất quyết bất con nhận đó, con có nói không muốn mà”. Trương Ngọc Sủng khuôn mặt uất ức, bộ dáng dường như không muốn nhận bịch kẹo này lắm.
Anh nhìn thấy bộ dạng của tiểu nha đầu này, liền biết tiểu nha đầu này muốn gì liền nói: “Lão bà, chỉ một túi kẹo thôi mà”.
Thái Niễu nghe vậy, lập tức tức giận, vấn đề chính là ở túi kẹo này. Tính cách của con gái chúng