XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Mới Tức Giận

Người Mới Tức Giận

Tác giả: Tinh Oánh Tinh Oánh

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341165

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1165 lượt.

ương Cẩm bưng mặt, nhìn sang một bên.
Thái Niểu bị kéo một phen, Lưu Ly giống như gà mẹ bảo vệ gà con đem cô kéo ra phía sau, mở miệng liền mắng: “Con mẹ nó, Từ Lương Cẩm, tim anh bị chó ăn, anh cho là Tiểu Điểu sau lưng anh quyến rũ người khác, nghĩ ai cũng vô sỉ (1) như anh .Tôi cảnh cáo anh, anh còn ở đây quấy rầy Tiểu Điểu, tôi liền đưa Tiểu Điểu đến gặp cha vợ tương lai anh uống trà.” Lưu Ly thấy hắn khẽ hừ một tiếng khinh thường, nói thêm, “Phó thị trưởng Trương tìm ông ta uống trà đoán chừng ông ta chính là bò cũng phải bò đi.”
Từ Lương Cẩm lập tức bước tới, Thái Niểu chỉ cảm thấy trong lòng rét run từng đợt. Hắn sờ sờ mặt, chân mày cau lại, cười cười nhún vai rời đi.
“Chó má.”(2) Lưu Ly quay đầu nhìn cô một cái, bộ dạng chỉ tiếc hận sắt không thành thép , “Bạn không cần lịch sự với tên đê tiện(3) kia! Lần sau gặp hắn, bạn tát một cái rồi tiện thể đá bước qua, dù sao bạn giải thích cho người bạn và Phó thị trưởng Trương không có quan hệ gì, còn không bằng không giải thích, dù cho có quan hệ thì thế nào, bọn họ muốn cũng không được!” Lưu Ly nói không nhỏ, lúc này rất nhiều giáo viên đều đi về căng tin, lúc đầu còn chỉ chỏ hai người họ, nghe cô nói xong, tất cả đều cúi đầu bước nhanh qua.
Thái Niểu nhắm chặt mắt, cố nén nước mắt, cổ họng khó nhọc một câu cũng không nói ra.
Khi còn đi học, Từ Lương Cẩm vì mua cho cô một cái áo khoác hình chùm quất, ba tháng liền đều ăn màn thầu lại đột nhiên liền thay đổi vì sự nghiệp, vì tiền thành một người đáng ghét, cô kiên quyết không quay lại, muốn hận cũng không hận nổi.
Tình yêu với cô mà nói một chút cũng không giống nhau.
Lúc này, cô tự dối lòng là bản thân mình thất vọng về Từ Lương Cẩm, nhưng cô thực ra chính là đang thất vọng về bản thân mình.
“Được rồi được rồi, xem cái bộ dạng kinh hãi của bạn này.” Lưu Ly phì phò thở dài, kéo cô đi về phía lớp học, để cô ngồi ở phòng làm việc của mình, để cô ngồi đó chờ rồi lại đi. Chỉ một lúc sau mang theo túi xách của cô quay trở lại, “Cho phép bạn nghỉ, đi, cùng bạn ra ngoài giải sầu.”
“Xin nghỉ?”
“Bạn bây giờ là người bên cạnh Phó thị trưởng, xin nghỉ thì sợ cái gì.”
“.....”
Lần này Lưu Ly thật sự không nghĩ sẽ dẫn tay mơ đi uống rượu, nhưng ra khỏi trường học Thái Niểu lại tự mình chủ động muốn cùng cô đi uống rượu. Lưu Ly đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Hai người đến số 101 đường Cẩm Tú, chủ quán rượu là bạn Lưu Ly, thấy cô mang bạn bè tới liền trực tiếp dẫn cô tới ngồi gần băng ghế dài, đưa lên đĩa hoa quả.
“Làm ơn cho chúng tôi một tá rượu.”
“Hai tá.” Lưu Ly nói với bồi bàn.
Bồi bàn rất nhanh mang tới, hai cô hào hứng mở nắp, chỉ là khi Lưu Ly vừa nâng chén muốn chạm cốc với cô, Thái Niễu đã mơ hồ uống rồi. Lưu Ly sững sờ, trời ơi, cô nàng này không phải là uống mà là nuốt chửng rượu, thật là trâu bò mà.
Thái Niểu đích thực là muốn đem mình uống say, một ly lại một ly, cái gì cũng không nói chỉ chuyên tâm uống rượu…, không biết mình đã hù dọa Lưu Ly một phen.
Thái Niểu tửu lượng kém, không tới mười lăm phút đã cảm thấy sàn nhà chuyển động, trần nhà ở đây cũng di chuyển, ngay cả Lưu Ly ngồi đối diện cũng chuyển động theo.
Nhìn ánh mắt cô mung lung cũng biết nha đầu này uống nhiều, Lưu Ly chuyển mắt, lấy điện thoại di động từ trong túi của cô, mở danh bạ tìm hai chữ “Cậu út” (4) , nhếch miệng nhấn phím gọi.
Trương Cảnh Trí đang nghe Bạch Kỳ Trấn báo cáo công việc, nghe tiếng chuông điện thoại vừa nhìn thấy Tiểu Điểu gọi tới giơ tay một cái ý bảo anh dừng lại, sau đó nhận điện thoại. “Tiểu Điểu.”
“Có phải là Phó thị trưởng Trương không ạ?”
Vừa nghe giọng nói không phải là Tiểu Điểu, đầu lông mày Trương Cảnh Trí nhăn lại, giọng nói trầm đi một phần, “Là tôi, xin hỏi cô là?”
“Tôi là Lưu Ly, bạn của Tiểu Điểu, chính là người ngồi nhờ xe ngài lần trước , ngài còn nhớ không?”
Dường như có chút ấn tượng, “Đã xảy ra chuyện gì với Tiểu Điểu sao?”
“Không phải là chuyện gì xui xẻo, chỉ là tâm trạng Tiểu Điểu không tốt lắm… Uống nhiều một chút…”(5)
Nghe mấy chữ “uống nhiều một chút”, Trương Cảnh Trí giọng nói lại trầm thêm một phần. “Các cô đang ở đâu?”
Lưu Ly nghe giọng nói không vui của anh, có chút hối hận, ngoan ngoãn nói tên địa chỉ, Trương Cảnh Trí ném ra một câu “Chăm sóc tốt cho cô ấy, hai mươi phút sau tôi đến.” Liền cúp điện thoại.






Lưu Ly nhìn Thái Niểu đang choáng váng lại nhìn mấy chai rượu còn lại trên bàn, bắt chước Thái Niểu đổ hai ly rượu vào miệng. Tự mình ngửi thấy hà hơi ra mùi rượu mới cảm thấy OK nằm bò bên cạnh bàn, thầm cầu nguyện: Bí thư Bạch cũng tới đi, Bí thư Bạch cũng tới đi .
Khoảng hơn mười phút sau, Trương Cảnh Trí mới cùng Bạch Kỳ Trấn tới nơi, nhìn thấy Thái Niểu say bất tỉnh nhân sự, sắc mặt Trương Cảnh Trí lạnh chẳng khác gì dưới 0 độ C, dọa Lưu Ly đang giả say cũng ngồi thẳng lên mà giải thích, “Phó thị trưởng Trương, tôi có khuyên Tiểu Điểu uống ít thôi....” Nhìn sắc mặt Phó thị trưởng Trương đen lại, Lưu Ly lại không dám nói nữa.
Trương Cả