
Tác giả: Tô Niệm Tình
Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015
Lượt xem: 1342026
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2026 lượt.
tôi biết tôi sắp chết rồi.
Thanh âm của Tô Ngưng vang lên:”Không tồi, Mộc Lạo có tiến bộ, nhưng mà phản ứng của Thiển Thiển vẫn còn cứng ngắc quá.”
Hạ Mộc Lạo vừa lòng buông tôi ra, miệng hắn không nhịn được nở một nụ cười:” Thiển Thiển, em không tiến bộ tí nào cả, anh đã nói cho em biết hôn môi phải nhắm mắt lại, xem ra về sau cần phải luyện tập thêm rồi.”
Nghe xong lời nói của Hạ Mộc Lạo, tôi ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt dừng lại ở trên người Hoa Thần, anh đã từng nói không được để cho người khác chạm vào môi. Hôm nay, tuy rằng có người ép, nhưng lại làm ngay trước mặt anh, còn để lại chứng cứ phạm tội, không dám tưởng tượng sau khi quay về Thẩm Phong anh sẽ trừng phạt tôi như thế nào nữa. Hoa Thần lạnh lùng nhìn tôi liếc mắt một cái, rồi nghiêng đầu nhìn đi chỗ khác.
Trong lòng căng thẳng, móng tay đâm thật sâu vào giữa thịt trong lòng bàn tay, Hạ Mộc Lạo tựa hồ hiểu được tôi đang suy nghĩ cái gì, quay đầu nhìn tôi cười xin lỗi.
Đọc tiếp: Người tình bá đạo – Chương 18
Đụng phải mĩ nam
Bình tĩnh qua một đêm, ngày tiếp theo bốn người lẳng lặng nghỉ ở khách sạn.
Buổi chiều, không kiềm chế được, muốn đi xem cửa khẩu có hình dạng gì, xem trong ti vi, người xuất cảnh nhập cảnh rất nhiều, nhưng không thể đi xem được, hôm nay lại có cơ hôi, nhất định phải đi tham quan.
Còn chưa tới cửa khẩu, đã thấy một đám người đông nghịt, tiếp tục đi lên phía trước. Không biết qua bao lâu, phía sau đã không còn thấy bóng dáng của ba người bọn họ.
Giờ phút này tôi một đồng cũng không mang, di động cũng để ở khách sạn, hoang mang đảo mắt nhìn quanh.
Ý cười trên miệng hắn càng thêm sâu:” Đủ trực tiếp, hợp khẩu vị của tôi. Nói đi, khách sạn nào?”
Oa, người tốt a, còn đồng ý đưa tôi về khách sạn nữa. Không cần nghĩ ngợi nói luôn:” Khách sạn Thu Phong.”
Hắn ngồi xổm xuống, nâng cằm của tôi lên, đáy mắt tất cả đều là nghiền ngẫm:”Đúng là đồ phụ nữ không biết ngượng là gì, nhìn cô bề ngoài thanh thuần, trong lòng lại giống như lũ con gái lẳng lơ, vừa gặp liền nói muốn tới khách sạn. Nhưng mà cô so với mấy người phụ nữ kia cũng thông minh hơn một chút, cư nhiên biết Thu Phong là sản nghiệp của tôi.”
Lời nói của hắn khiến tôi không tài nào hiểu được, tôi cũng không biết phụ nữ trong lời hắn nói là người nào, càng không biết khách sạn Thu Phong là sản nghiệp của hắn.
Hắn một tay ôm lấy tôi bế khỏi mặt đất, tôi mở to hai mắt nhìn hắn:” Đừng ở trước mặt tôi giả bộ thuần khiết, bây giờ không đúng với kết quả cô mong đợi sao?”
Hắn nói đúng, chân của tôi chỉ cần cử động một tí thôi cũng đau đến chết, nếu hắn bỏ mặc tôi, không biết khi nào tôi mới có thể trở về. Vội nắm chặt lấy vạt áo trước ngực hắn, sợ hắn bỏ tôi lại.
Nhìn thấy hành động này của tôi, hắn cười khẽ ra tiếng:” Nói cô không biết ngượng thật đúng mà.”
Trên mặt nóng lên, cúi đầu tránh đi ánh mắt của hắn. Diện mạo không tồi, cũng là người tốt, nhưng mà nói chuyện không được dễ nghe lắm, rất giống Hạ Mộc Lạo.
Tới khách sạn rồi, hắn ôm tôi đi vào đại sảnh. Trong lòng có điểm nghi hoặc, khách sạn có ghi: quần áo không chỉnh tề, đi dép lê không được vào. Nhưng tôi hiện tại đang đi chân trần mà vẫn không làm sao, chẳng lẽ đây đúng là sản nghiệp của hắn?
Vào thang máy, nhìn hắn ấn nút tầng 18, trong lòng chợt hoang mang:” Đưa tôi đến phòng 888.”
Hắn thản nhiên nhìn tôi liếc mắt một cái, điềm nhiên như không phun ra một câu:” Bây giờ đi 1818, nếu cô khiến tôi hài lòng, lần sau cô muốn tới gian phòng nào cũng được.”
Hồ nghi nhìn hắn một cái, lời này của hắn rõ ràng là đang trù ẻo tôi, gãy chân cũng không phải là việc tốt, chẳng lẽ một lần còn chưa đủ sao? Hơn nữa tôi ở phòng 888, vì cái gì mà muốn đưa tôi lên phòng 1818? Yếu ớt đáp lại:” Có một số việc một lần là đủ rồi, tôi không muốn có lần sau đâu.”
‘ Về sau cô nhất định sẽ hối hận vì lời nói vừa rồi của mình, tôi không tin có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi trái tim của tôi.” Đỡ không được lời này của hắn, tôi chỉ biết cúi đầu.
Suýt bị cưỡng hiếp
Tới phòng 1818, hắn đặt tôi lên giường, rồi xoay người đi vào phòng tắm.
Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm truyền đến, khiến tôi chợt cảm thấy bất an, đột nhiên phát hiện mình quá thiếu kinh nghiệm, mơ hồ cùng hắn vào phòng, nếu hắn có làm gì tôi, căn bản không có cách nào phản kháng được.
Không được, tôi không thể ngồi chờ chết, tôi hiện tại muốn chạy trốn, bằng không chờ hắn ra khỏi phòng tắm tôi coi như xong đời.
Đan chân nhảy xuống giường, mới nhảy được vài bước đã cảm thấy hết sức, thực hối hận trước kia không chịu vận động nhiều. Tiếp tục nhảy về phía trước, khi tôi sắp nhảy đến cửa, phía sau truyền đến thanh âm của hắn:” Này, cô đang làm gì đấy?”
Tắt thở, một chân đứng đó:” Tôi muốn tới phòng 888.”
“ Quay về, ở 1818.”
“ Nhưng mà….”
“ Không có nhưng mà, quay lại ngay cho tôi.”
Dưới chân mềm nhũn, tôi ngã ngồi trên mặt đất, quay đầu nhìn lại hắn, hắn khỏa nửa thân trên, bên hông quấn một cái khăn tắm.
“ Ong “