Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Tình Bá Đạo

Người Tình Bá Đạo

Tác giả: Tô Niệm Tình

Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015

Lượt xem: 1342090

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2090 lượt.

gọi anh.”
Nghe được câu nói này, trong lòng tôi dấy lên sự chua xót, bắt đầu từ khi nào khoảng cách giữa chúng tôi lại xa như vậy? Chẳng lẽ chỉ là vì anh phải kết hôn với Tô Ngưng sao?
Tô Thiển Thiển, mày, rốt cuộc đang suy nghĩ gì thế hả? Rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Bây giờ đang làm tổn thương anh hay tự làm tổn thương mình, bản thân phải nắm chắc nên tiến hay nên lùi, không có luyến tình trong tương lai, một người còn cố chấp kiên trì liệu còn ý nghĩa không? Còn cái gì nên kiên trì đây?
Thực ra nên sớm đối với anh như thế này rồi, nếu anh đã muốn kết hôn với Tô Ngưng, thì hãy thả tôi ra, không nên ích kỉ muốn giấu tôi đi, tôi từ trước tới nay không phải là một người phụ nữ an phận, đã bị anh che dấu mấy năm rồi, lần che dấu tiếp theo chính là lúc chúng tôi rời xa nhau.
Ba ngày nữa anh sẽ kết hôn, anh còn ở đây làm gì, kết hôn không phải có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị ư? Sao anh vẫn còn lãng phí thời gian bên tôi? Tô Ngưng có thểnhẫn nhịn như vậy?
Đột nhiên anh quay đầu lại, thấy tôi đang nhìn anh, anh chột dạ, lập tức phiếm ra một nụ cười trừ:”Thiển Thiển, em tỉnh rồi.”
Tôi không nói gì, chỉ chăm chú nhìn anh như vậy, tôi rất muốn nhìn thấu anh, giống như anh luôn nhìn thấu được tôi.
Anh ngồi bên giường, cầm lấy tay tôi, khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt nhìn tôi tựa như nhìn một đứa trẻ:”Thiển Thiển, ý tá hiện nay thị lực tốt hơn rất nhiều rồi, có thể một lần liền đâm trúng mạch máu luôn, sẽ không để lại trên tay em mấy lỗ kim nữa.”
“A, em biết rồi nhé, có phải hồi trước anh lén đút tiền cho mấy cô y tá đó, để họ đâm nhiều mũi, khiến mu bàn tay em thủng rất nhiều lỗ đúng không?”
Anh cầm tay tôi vỗ về má anh, lập tức lảng sang chuyện khác:”Thiển Thiển, sau này đừng đi mưa nữa. Hôm nào trời mưa không mang ô thì gọi cho anh, anh đi đón em.”
Tôi im lặng không lên tiếng, quay đầu đi, ánh mắt nhìn về phía khác.
“Thiển Thiển, hôm qua, tại sao không tiếp điện thoại của anh?”
Tôi quay đầu lại nhìn anh, đúng, hôm qua tôi không tiếp điện thoại của anh, còn rút pin ra nữa, lạnh lùng nhả ra một câu:”Em không muốn tiếp.”
Tiếng thở của anh đột nhiên trở nên nặng nề, không khí bỗng trở nên cứng ngắc, nhiệt độ không khí giảm xuống âm độ, khiến tôi cảm thấy hơi lạnh.
Những lời tôi nói đều là thật, tôi quả thật không muốn tiếp điện thoại của anh, chuyện này không cần thiết phải nói dối.
Ánh mắt anh càng lúc càng lạnh, chỉ thấy mắt anh nhíu lại, phun ra một câu:”Nói vậy hôm qua em dầm mưa cũng là cố ý?”
Tôi gật gật đầu:”Không sai, là em cố ý.”
Tay anh siết thêm lực, đau quá, tôi gầm nhẹ ra tiếng:”Anh làm đau em, bỏ tay ra.”
Anh lập tức buông tay tôi ra, trong mắt tràn ngập sự hối lỗi:”Sau này đừng đi dầm mưa như thế nữa, tối hôm qua em sốt cao, hơn 39 độ.”
Anh không những không tránh né ánh mắt của tôi, mà trong đáy mắt cũng không có lấy một chút né tránh nào, tôi nhẹ giọng hỏi:”Hoa Thần, có phải anh đã làm sai việc gì không? Sao lại đối với em lúc nóng lúc lạnh như vậy? Mấy ngày nay anh thực sự rất kì quái.”
Anh hơi sửng sốt, miễn cưỡng cười:”Em nghỉ trước đi, đừng suy nghĩ lung tung. Công ty vẫn còn việc, anh phải đi đây, chiều lại tới thăm em.” Không đợi tôi đáp lại, anh đã vội vàng rời đi.
Quả nhiên bị tôi nói trúng, sự bối rối trong mắt anh đã nói lên anh đang chột dạ, vậy nên anh mới đi mà không tiếp tục lừa gạt tôi. Không thể phủ nhận rằng anh cũng thành thật, bị tôi nói trúng liền vội vã rời đi, nếu là trước kia, có lẽ tôi sẽ cảm thấy khổ sở, nhưng bây giờ sẽ không như thế nữa, bây giờ tôi không sao cả, anh sắp trở thành chồng của người khác rồi, tôi còn vì anh mà khổ sở làm gì?
Đến trưa, dì giúp việc đến, trong tay bà cầm bình giữ nhiệt nhưng ánh mắt lại hiện lên vẻ đau lòng. Tôi khó hiểu, nhìn chằm chằm vào bà:”Dì à, dì mang cái gì đến thế?”
Dì cười, che dấu sự đau khổ trong mắt mình:”Nhiệt độ cũng hạ rồi, dì đặc biệt làm cho cháu đây.”
Tôi không quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ qua tấm kính, hôm nay dường như chắc chắn sẽ có một trận mưa to đổ xuống, bầu trời khắp nơi đều u ám:”Nhưng bây giờ cháu không muốn ăn, cái gì cũng không ăn nổi. Dì cứ về trước đi, trời sắp mưa rồi, mà hình như dì không mang ô.”
Dì cầm một bát canh, trên mặt nở một nụ cười:”Sao có thể không ăn gì được chứ? Huống chi lúc này cháu đang bị sốt cao, con người cần phải ăn cơm, uống chút canh đi.”
Tôi không nhận bát canh trong tay bà:”Cháu không muốn ăn, dì cứ về trước đi, cháu muốn ở một mình.”
Dì thở dài:”Hai đứa bây giờ vẫn còn trẻ, đừng vì chút việc cỏn con mà cãi nhau, 7 năm nay dì biết rõ Hoa tiên sinh là một người đàn ông kiêu ngạo như thế nào, nếu như cậu ấy làm sai việc gì, cháu cũng đừng tính toán quá, những người đàn ông kiêu ngạo rất khó cúi đầu, cậu ấy đối với cháu đã là rất tốt rồi, cháu nên biết quý trọng, đừng để mất đi rồi mới hối hận.”
Tôi nhắm mắt lại, lắc đầu:”Dì à, dì có biết vấn đề giữa cháu và Hoa Thần là ở đâu không?”
Dì đặt bát canh lên bàn, chân thành nhìn tôi:”Con gái dì nếu như vẫn còn sống, cũng lớn hơn cháu vài tuổi. Thiển thiể