
Tác giả: Tiểu Ngôn
Ngày cập nhật: 04:46 22/12/2015
Lượt xem: 134444
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/444 lượt.
hiêu cũng không muốn chờ, hạ thân mãnh lực, ngạo nghễ không chút do dự nhập vào trong cơ thể cô, hai tay ôm chặt cặp mông nở nang, như cuồng thú, càng không ngừng di chuyển thân dưới, tốc độ dần dần nhanh hơn...
Từ sâu trong yết hầu Diêm Tính Nghiêu phát ra tiếng gầm như của dã thú, hạ thân vẫn không ngừng đẩy vào đưa ra, nhưng nơi mềm mại kia như vẫn dụ dỗ anh xâm nhập sâu hơn nữa...
"Anh..." Cô cũng không biết nên nói gì nữa, "Em biết em sai rồi, em hứa..."
"Không cần, em nói gì cũng vô dụng." Anh đã chẳng còn hứng thú nói chuyện, rút ra khỏi cơ thể cô, xoay cô nằm sấp lại quỳ gối trên giường, dùng hết sức, lại động thân một lần nữa tiến vào từ phía sau.
"Ưm..." Vương Ninh Hinh lại phát ra tiếng rên rỉ, mà cái khoái cảm kia lại dâng lên, quấn quanh cô.
Thân nhiệt nữ tính bao quanh anh, anh rong ruổi tiến vào, song chưởng xuyên qua nắm lấy bầu ngực sữa mà chơi đùa, môi cũng trượt dọc theo lưng trắng tuyết tạo ra vô số nụ hôn.....
Hơi thở hổn hển, cố gắng phối hợp với anh, nhưng cuối cùng, cô chịu không nổi, hét lên một tiếng rồi ngất đi.
Đúng lúc đó anh ôm lấy thân mình cô, lại lần nữa tăng tốc tiến vào, rốt cục không nhịn nổi nữa, đem dục vọng nóng bỏng trút vào cơ thể cô, rồi mới vô lực đổ nhào xuống. Anh ôm cô thật chặt, trong lòng là cảm xúc yêu hận lẫn lộn, an tâm nhìn cô đi vào giấc ngủ.
"Linh......"
Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên. Không biết đã qua bao lâu, đôi uyên ương đang ngủ trên giường cuối cùng mới có động tĩnh.
"Điện... úc ô..." Mệt mỏi, Vương Ninh Hinh chịu không nổi thanh âm thúc giục kia, nhẹ nhàng di chuyển đầu, vươn bàn tay nhỏ bé ra tìm kiếm điện thoại, phút chốc liền lạnh cả người, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức như bị xe tải đi qua, cả xương cốt lẫn cơ thể đau đến muốn khóc thét.
Tiếng chuông điện thoại chói tai không thể đánh thức Diêm Tính Nghiêu, nhưng anh lại thấy Vương Ninh Hinh di chuyển liền nhanh chóng bừng tỉnh, ôn nhu ôm cô đến trước ngực, lấy tay ấn một cái vào điện thoại.
"Hinh nhi bảo bối, là em sao? Anh Lôi Khắc đây." Giọng nói đầy nam tính của Lôi Khắc lập tức xuyên qua ống nghe, khuếch đại thanh âm truyền đến bên cạnh.
Hinh nhi bảo bối?! Mặt Diêm Tính Nghiêu nhất thời đen lại.
"Hơ, có... có chuyện gì sao?" Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Diêm Tính Nghiêu, Vương Ninh Hinh đang mơ mơ màng màng chẳng những tỉnh hẳn, lông tơ toàn thân cũng dựng thẳng lên.
Vì không muốn để Diêm Tính Nghiêu nghe được chuyện không nên nghe, cô cố quên đi đau đớn thân thể, cầm lấy microphone, Diêm Tính Nghiêu lại cố ý dùng đôi chân rắn chắc ngăn chặn nửa người dưới của cô, không cho cô toại nguyện. Anh muốn nghe xem cái tên Lôi Khắc có vẻ vô cùng thân thiết với cô này muốn nói cái gì! Nếu anh ta dám mơ ước đến vợ của anh...
"Hinh nhi bảo bối, em có chuyện gì sao? Vì sao giờ này còn chưa có mặt trên máy bay?"
"Máy bay?!" Diêm Tính Nghiêu vươn ngón trỏ chạm vào da thịt cô, từ từ di chuyển trên cơ thể cô. Vương Ninh Hinh lập tức nhớ ra việc này. "A... máy bay. Thực xin lỗi, Lôi Khắc, em ngủ dậy muộn, quên mất buổi sáng nay còn phải lên máy bay."
"Ngủ dậy muộn?" Lôi Khắc thở ra nhẹ nhõm, "Tốt lắm, thì ra là em dậy muộn, anh còn tưởng... vừa rồi Kiều Trì gọi điện thoại báo không thấy em trên máy bay, em không biết anh lo lắng thế nào đâu!"
Lời nói của anh làm thân thể Diêm Tính Nghiêu cứng đờ, ngón trở lại dần di chuyển xuống... cơ thể lại nổi lên phản ứng, cô vội vàng cầm lấy đầu ngón tay tà ác của anh, mắt nhìn anh cầu xin tha thứ, một bên còn phải trả lời Lôi Khắc. "Thực xin lỗi, Lôi Khắc, chỉ là em muốn nghỉ ngơi vài ngày, không có việc gì đâu, anh đừng lo lắng."
"Sao em có thể bảo anh không lo chứ!" Anh nhỏ giọng nói, "Em cũng biết anh có tâm ý với em..."
"Lôi." Cô muốn lên tiếng ngăn anh lại, nhưng Diêm Tính Nghiêu lại nhanh hơn, tay anh chui vào giữa đùi của cô, càng không ngừng vuốt ve vùng đất bí mật, một dòng điện truyền qua toàn thân cô, chẹn ở cổ họng, làm cô không thể tiếp tục nói, mà ánh mắt âm trầm của anh cũng khiến cô không có đủ dũng khí để mở miệng.
"Em hãy lấy anh, tuy bây giờ nói còn quá sớm, nhưng mà... đừng khiến anh lo lắng được không? Thật tình anh..."
Cắn chặt răng, cố nén khoái cảm, cô đã vô tâm nhưng anh lại cố tình, đặc biệt là Diêm Tính Nghiêu lại đang đe dọa ở dưới.
"Thực xin lỗi..."
"Không, bây giờ anh không cần em trả lời, hãy suy nghĩ kỹ! Chờ em về sẽ nói sau." Lôi Khắc vội vàng ngắt điện thoại. Anh đoán được đáp án của cô, bởi vậy mới cố ý kéo dài thời gian, có lẽ thời gian có thể tạo nên kỳ tích, đây là ước nguyện lớn nhất của anh.
"Cái tên kia là Lôi Khắc..." Diêm Tính Nghiêu bắt đầu tính toán. Thật là gã đàn ông to gan, dám mơ mộng đến người phụ nữ của Diêm Tính Nghiêu!
Cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường, ra tay từ phía sau. Vương Ninh Hinh không đợi anh nói xong, lập tức che miệng anh lại, xoay người ngăn chận hành vi của anh, bàn tay nhỏ bé cũng học theo anh, đi theo bộ ngực rắn chắc của anh, dần dần đi xuống... cầm lấy nguồn nhiệt kia, Diêm Tính Nghiêu nhất thời n