Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Tình Giấu Mặt

Người Tình Giấu Mặt

Tác giả: Sơ Thần

Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015

Lượt xem: 1341856

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1856 lượt.

đủ để giặt sạch sẽ. . . .
Sự thật chứng minh, độ sạch sẽ cùng với hư hao của quần áo lại là nguyên nhân để Lâm Âm Ái trách phạt Hứa Bội Dung, mặc kệ cô làm tốt đến đâu, Lâm Âm Ái đều có thể tìm ra lý do, sau khi giặt xong quần áo, cô lại vào đại sảnh dùng khăn lau dọn lại một lần.
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, hỗn hợp vào mùi của vải vóc, mà thứ cô nhớ nhất vẫn là Ân Tịch, cô đi lâu như vậy, Ân Tịch nhất định đói bụng lắm, nhất định khóc đòi cô. . . . . . Chịu đựng đau đớn, cô cố gắng mà lau sàn nhà, hy vọng dùng tốc độ nhanh nhất mà hoàn thành, sau đó cho Ân Tịch bú sữa.
Lúc cô trở lại phòng của người hầu, chỉ thấy Ân Tịch khóc tới hai mắt đều sưng đỏ, Bội Dung đau lòng ôm con vào lòng, nhanh chóng kéo áo mình lên, nghe tiếng Ân Tịch từng ngụm lại từng ngụm mút sữa, mũi cô một trận lại một trận chua xót.
Tội gì phải lâm vào tình trạng như hôm nay? Lúc trước lời thề cùng tình yêu của Tề Gia Tĩnh với cô khắc cốt ghi tâm như vậy, mà bây giờ, cô lại từ vợ của hắn biến thành người hầu trong nhà hắn, vú em của con hai bọn họ. . . .
Một tháng sau, Tề gia mở tiệc lớn, suốt ba ngày ba đêm, bởi vì Ngô Niệm sinh một đôi long phượng thai, Lâm Âm Aí cùng Tề Gia Tĩnh càng coi Ngô Niệm là bảo bối mà thờ phụng.
Ba tháng sau, Tề Gia Tĩnh cùng Ngô Niệm cử hành đại hôn, mời các cơ quan truyền thông và báo chí, cũng giảng giải lại tình yêu khổ sở cùng lãng mạn của bọn họ, mà Hứa Bội Dung lại trở thành “kẻ thứ ba” phá đám bọn họ.
Ngày hôm sau truyền thông lại đưa tin: “Nữ minh tinh Hứa Bội Dung ngày xưa sinh không được con, thế nhưng ác tâm lại muốn hại cốt nhục của Tề gia, cũng may tất thảy đều bị bại lộ, mà hiện giờ, Hứa Bội Dung đã rời khỏi Tề gia, hơn nữa trốn tránh truyền thông đưa tin. . . .”
Trên báo giới có vô số kiểu suy đoán, nói cô năm đó tham luyến hư vinh, lựa chọn lui về gả cho nhà giàu có, chính là vì ham làm thiếu phu nhân, nói rằng thiếu phu nhân nhà giàu không phải ai cũng có thể đảm đương được. . .
Cũng có người đoán rằng, Hứa Bội Dung sở dĩ có ngày hôm nay, là bởi vì cô tằng tịu bên ngoài, bị nhà chồngđuổi ra khỏi cửa . . . .
Còn có người đoán rằng, Hứa Bội Dung là trời sinh không thể sinh con, nếu có thể sinh nổi một mụn con gái, khẳng định cô cũng không có kết cục như ngày hôm nay. . . . .
Tề Gia Tĩnh tái hôn xong ngày thứ hai, Ngô Niệm mệnh lệnh cho chị Lâm bảo Hứa Bội Dung nấu tổ yến cho cô ta, hơn nữa còn cố ý dặn, chính cô phải mang tới cho cô ta.
Tề Gia Tĩnh cùng Ngô Niệm vẫn ở tại phòng tân hôn trước kia của cô, chính là nghe người hầu nói, phòng tân hôn không chỉ có sửa chữa, hơn nữa còn làm thông với một phòng bên cạnh, phòng tân hôn hiện tại so với trước đây lớn hơn ít nhất một phần ba.
Cô bưng tổ yến, những thứ này cũng từng là đồ ăn vặt của cô, chẳng qua chỉ là trong chớp mắt, tất cả đều đã chuyển vần.
Cô nghĩ tới đi làm việc lại, nghĩ tới việc rời khỏi Tề gia, chẳng qua là Ân Tịch làm sao bây giờ? Lâm Âm Ái nhất định không bỏ qua cho cô, cô cũng biết, Lâm Âm Ái là trả thù cô, bởi vì lúc trước Lâm Âm Ái đã nói với cô, nếu cô tiến vào Tề gia, nhất định bà ta sẽ làm cho cô nhận phải báo ứng, làm cho cô phải hối hận trước đây đã quyết định tiến vào Tề gia.
Đúng vậy, hiện tại cô đã biết, nhà giàu có tựa như đáy biển, những con người này, mặt ngoài cảnh tượng vô hận, tấm lòng nhân ái làm từ thiện, nhưng mà bên trong thì một người cũng không thể dung, tâm địa ngoan độc . . . .
Bất tri bất giác, Bội Dung đã đi tới cửa tân phòng của Ngô Niệm, đang muốn gõ cửa, lại nghe thấy thanh âm khiến cô không chịu nổi.
“Tĩnh. . . . A. . . . Anh có nhớ người ta không? Anh là muốn tra tấn người ta đến chết sao?” Thanh âm của Ngô Niệm mang theo tiếng thở gấp.
“Tiểu yêu tinh, không phải là em muốn anh đến chết sao? Anh chính là muốn tra tấn em đến chết đó . . . .”
“A. . . . Đừng, chậm một chút, Tĩnh ca, đau . . . .” Tiếng ngâm nga dâm đãng của nữ nhân vang lên.
“Kêu lớn lên chút, em. . . tiểu yêu tinh này, vẫn là thông minh như vậy. . . .”
Tiếng thở dốc không ngừng của nam nữ, từng trận từng trận truyền vào lỗ tai cô, đứng ở tại chỗ, lại không biết nên làm thế nào cho phải.
Ngô Niệm hẳn là cố ý đi? Cô ta chính là muốn cho chính cô nhìn thấy bọn họ ân ái đến mức nào, làm cho cô chết tâm đi, kỳ thực cần gì phải làm như vậy đâu, lòng của cô từ lúc Tề Gia Tĩnh ký tên cứu đứa nhỏ thì đã chết đi rồi.
Đang lúc cô chuẩn bị lui ra, cửa phòng mở ra , cô ngẩng đầu, thấy Tề Gia Tĩnh đứng trước mặt của cô, trong mắt lộ ra thiếu kiên nhẫn, “Tại sao lại là cô? Cô tới đây làm cái gì?”
“Tôi mang tổ yến tới cho thiếu phu nhân.” Hứa Bội Dung khôi phục lại thanh âm bình tĩnh thực bình tĩnh.
“Anh yêu làm sao vậy? Sai cô đi lấy bát tổ yến mà lại lâu như vậy?” Giọng nói mang theo nũng nịu mà oán giận vang từ phía sau Tề Gia Tĩnh, một đoàn tóc dài tùy ý bay bay, từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng của hắn.
Đến khi cô ta nhìn thấy người bên ngoài là Hứa Bội Dung, ra vẻ kinh ngạc nói: “Bội Dung, ngại quá, về sau lúc mang đồ cho tôi tôi sẽ nói với người