pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Tác giả: Liên Liên

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 134971

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/971 lượt.

uội Nhật Bản ? Cậu thật sự nghĩ cô ấy ham vui như vậy, Nhật Bản chơi đùa không đủ, còn vọt tới Đài Loan đùa giỡn với cậu sao?" Không để cho Tư Đồ Tĩnh giải quyết vấn đề, Kỳ Trăn ngược lại đem thêm một đống vấn đề tới cho anh.
"Đương nhiên không phải. . . . . ."
Cô ấy bởi vì thật sự thích anh, mới ở trên trang web bán đấu giá mua ảnh của anh nhưng vẫn chưa đủ, mới. . . . . . Nghẹn ngào trong cổ họng Tư Đồ Tĩnh, mới là chính xác giải đáp.
Vẻ mặt anh kinh ngạc nhìn bạn tốt, phảng phất cô so với anh hiểu rõ hơn về người yêu của mình.
"Một khi đã như vậy, làm sao cậu xác định là chính cô ấy muốn quay về ? Làm sao cậu biết là cô ấy muốn vứt bỏ mình? Làm sao cậu biết là cô ấy chơi chán rồi?" Kỳ Trăn đem Tư Đồ Tĩnh khấu trừ tội danh ở trên người cô gái ném vào trên người anh muốn anh dùng lý trí hiểu rõ ràng, không được vu oan bậy bạ.
"Tớ. . . . . . Dường như phải là đi tìm cô ấy hỏi cho rõ. . . . . ." Tư Đồ Tĩnh ngồi ở vị trí bên cạnh thì thào tự nói.
"Vậy đi đi!" Kỳ Trăn chỉ kém không một cước đá vào mông của anh, muốn anh lập tức hành động.
Chân chính đáp án sẽ không dựa vào đầu óc phán đoán của anh nghĩ ra được, phải dùng hành động hỏi rõ!
Mặc dù bị vứt bỏ, cũng muốn Tá Đằng Hồng Diệp chính miệng nói" Em không thương anh!" Tài Thành đứng thẳng, trừ điều đó ra,tất cả đều là không tưởng.
Được Kỳ Trăn cổ vũ, Tư Đồ Tĩnh chợt xoay người, hướng gian phòng của mình đi đến.
Bước chân có chút lay động, cũng rất kiên định.
Anh đem hộ chiếu của mình ra, còn phải liên lạc cơ quan du lịch. . . . . . Việc anh cần phải làm rất nhiều, quan trọng nhất là, anh phải nghĩ biện pháp đem Tá Đằng Hồng Diệp quay về !
Anh muốn hỏi rõ ràng rốt cuộc là sao lại thế này? Cô không thương mình sao? Vì sao có thể nói đi thì đi? Vì sao?






Vào buổi tối Chủ nhật, cha mẹ đều ra ngoài tham gia tiệc tối, trong nhà chỉ còn lại cô con gái một nhìn theo bọn họ hờn dỗi ── Hồng Diệp đang giữ nhà.
"Nếu làm xong việc, bà cũng có thể về nhà." Hồng Diệp dùng tiếng Nhật tỏ vẻ quan tâm quản gia.
"Cũng tt, phu nhn ni buổi ti trc mời giờ sẽ trở v, trc đ, xin tiu th ở nh một mnh nha." Quản gia nhn cgi nhỏ hẳn l nn ở nh rồi, b by giờ trở v, còn c th tn gẫu vi cc con, ăn hoa quả.
"Khng thnh vn đ, ti tự lo đợc. B đi nhanh đi!" C lộ ra tơi cời chiu bi ngọt ngo, cùng quản gia vẫy tay.
“Nếu c đi bụng. . . . . ." Quản gia dặn dò rõ ràng liền rời đi.
Gả cho anh làm vợ, cùng sinh ra những đứa trẻ bụ bẫm!
"Theo mẹ nếu không có,chắc đã bị cha con lấy đi rồi." Lâm Nghi Trinh thản nhiên nói, bắt đầu dọn dẹp lại gọn gàng.
"Mẹ!" Hồng Diệp mãnh liệt dậm chân, bắt đầu khóc thét lên. Nếu cô không nhanh trở về Đài Loan, sẽ không thể dự lễ khai giảng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. . . . . .
“Con để dành bớt khí lực đi! Cha con sẽ không để cho con quay về Đài Loan đâu ." Bốn tháng tới nay, bà đã đem việc này nhắc đi nhắc lại với chồng không dưới mấy trăm lần, nói nào là con gái có yêu cầu gì, bà nên đáp ứng cái gì? Như vậy sẽ đem con gái làm hư mất.
Bà không nói gì, để cho chồng mình tự lải nhải một mình, dù sao bọn họ hai vợ chồng giống nhau cưng chiều con gái, đợi khi làm hư cô rồi, mới thầm oán. . . . . . Ayy!
Đi theo phía sau mẹ, Hồng Diệp không ngừng kêu khóc, muốn lấy lại hộ chiếu của cô.
"Đưa con . . . . . ." Sớm biết rằng cha mẹ của cô lấy đi hộ chiếu, cô sẽ không trở lại! Hại cô hiện tại gặp phải tình huống có nguy cơ bị chàng trai yêu mến vứt bỏ .
Việc kia sao được hoan nghênh, nam nữ gì cũng vậy, ai biết hiện tại có cô gái nào đang quấn quít bên anh không?
“Bà nội con nói nếu con không ở Nhật Bản học xong trung học, sẽ không xem con là người nhà Tá Đằng nữa !" Lâm Nghi Trinh đành phải lôi nghiêm khắc bà bà ra dọa con, hy vọng có thể trấn an lại con gái đang bị tình yêu làm cho hôn mê đầu óc, làm con bé tìm về lý trí đã bị mất đi .
“Con có ở Nhật Bản bao lâu, bọn họ cũng không thích con, thôi thì mẹ buông tha cho con và tình yêu của con đi?" Hồng Diệp mở miệng phản bác.
Nói không lại nữ nhi, Lâm Nghi Trinh đau đầu cực kỳ. bà tùy ý khoát tay, đem vấn đề ném cho ông xã "Dù sao hộ chiếu của con mẹ không có lấy! Con nên biết. Đi tìm cha con mà nói chuyện ."
"Mẹ. . . . . ." Hồng Diệp vặn vẹo thân hình, muốn khóc .
"Không nên gọi như vậy nữa, mẹ bị con biến thành cũng muốn khóc theo nè!" Lâm Nghi Trinh bị con gái một tình cảm lưu luyến làm xúc động đau lòng theo con gái
“Con thật đáng ghét ” Nghe thấy lời của mẫu thân, Hồng Diệp "hic" một tiếng, xông về gian phòng của mình, khóc thống thiết.
"Ứ ừ, con không cần hai người giới thiệu bạn trai !"
Tiểu công chúa Hồng Diệp của họ, chu cái miệng nhỏ nhắn lên, không ngừng phản đối việc cha mẹ an bài. Cô không muốn tham gia bữa tiệc tối có sắp đặt này!
Cô thật sự, tự mình đã tìm được chàng trai mình thích,cô không cần được giới thiệu chàng trai khác cho mình.
“Nên tập làm quen với nhiều người đi con, giao tiếp rộng cũng tốt. Chờ con nhìn thấy người hôm nay cha con giới