Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi

Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi

Tác giả: Liên Liên

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134574

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/574 lượt.

“Ummm ư...” Ý thức có chút choáng váng Trầm Kỳ Trăn trở mình, mở mí mắt nặng nề, đập vào mắt lại là bài trí xa lạ.
Hả, đây là nơi nào? Hoàn toàn không thể làm rõ mình đang ở nơi nào, nhưng dư quang ở khoé mắt cô lại thấy có một người nằm bên cạnh – một người đàn ông toàn thân trần trụi,
Mặc dù trên người mình mặc một chiếc áo sơmi nam, nhưng bên trong lại rỗng tuếch, đừng nói nội y, ngay cả quần lót cũng bị cởi sạch.
Tình hình hiện tại là như thế nào? Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì...
Kỳ Trăn vừa xoa mí mắt, vừa cố gắng nhớ lại những hình ảnh còn sót lại trong đầu, nhưng trừ bỏ cô ở đâu, cái gì cũng đều không có...
Họ tên anh là gì, hoặc tối hôm qua hai người rốt cuộc có đoạn ở chung như thế nào, cô chẳng muốn so đo, cô cũng không muốn làm nhân vật hoan ái một hồi, hôm sau thức dậy, ngồi trên giường khóc lóc muốn đàn ông phụ trách.
Cô không phải người như vậy! Nên nhanh chóng trở lại trường học báo danh! Kỳ Hi đỡ phải khó xử.
Sau khi hạ quyết tâm Kỳ Trăn liền nhanh chóng xuống giường, tìm quần áo của mình, nhanh chóng mặc vào, hoả tốc rời đi chỗ ở của người đàn ông, ngay cả danh thiếp đặt ở trên bàn cũng không thèm nhìn.
Gió sớm từ cửa sổ thổi vào đầu tiên làm tấm danh thiếp thổi rơi, ánh sáng mơ hồ như ánh sáng đèn huỳnh quang trong phòng chụp ảnh, làm sáng lên một hàng chữ – Từ Trọng Hi, Tổng giám đốc kiêm người phụ trách của khoa học kỹ thuật Quần Dực.






Không xong rồi! Nước mắt sắp chảy ra...
Kỳ Trăn một tay mang theo sách vở, một tay che miệng ngáp.
Này! Này! Phía sau có người đẩy đẩy lưng cô.
“Ừ?” Miễn cưỡng dựng thẳng thân thể, Kỳ Trăn vừa chăm chú nhìn động tĩnh của thầy giáo ở trên bục, vừa nói chuyện với Vệ Mỹ Trán sau lưng.
“Cài cái cúc áo đầu lại đi!” Vệ Mỹ Trán nhỏ giọng dặn dò, phải chết cũng sửa sang lại quần áo thật tốt, không nên không để ý như vậy.
“A, Thanks!” Tiếp nhận caravat đỏ thẫm mà bạn tốt đưa, đại ân của Kỳ Trăn không lời nào cảm tạ hết được, theo ý của Mỹ Trán sửa sang lại trang phục dung nhan.
Cán bộ hội học sinh suốt ngày bắt việc này, mẫn cảm nhất với loại sự tình này, nghe lời của cô ấy là đúng.
Thật vất vả chống đến chuông hết giờ học vang lên, Kỳ Trăn đứng lên chào, thầy giáo cất bước, liền gục xuống bàn, chuẩn bị ngủ bù.
“Đứng lên cho mình!” Mỹ Trán mới không có khả năng làm cho cô qua ngày tốt như vậy, nắm chặt cánh tay Kỳ Trăn, hơi kéo mạnh làm cô loạng choạng.
“Câu làm gì vậy?” Mệt muốn chết, sao lúc này Mỹ Trán không cho cô ngủ?
Tức giận ngồi thẳng người, trừng cô.
“Làm gì? Thành thật khai báo ngày hôm qua cậu đi lêu lổng với ai, dấu vết trên người của cậu từ đâu mà có?” Kéo Kỳ Trăn đến một góc, muốn cô kể rõ ràng.
“Quên! Mình không có hỏi tên.” Kỳ Trăn lộ vẻ buồn ngủ.
“Cậu chơi trò tình một đêm?” Mỹ Trán trừng lớn mắt, chưa từng nghĩ tới bạn tốt lại có thể phóng túng như vậy, lại có thể cùng lõa lồ với người xa lạ.
“Uống say bất tỉnh... liền...” Biểu lộ có chút ngượng ngùng nhưng vẫn thừa nhận.
“Nam?!” Kỳ thật Mỹ Trán rất quan tâm chuyện này.
Dù sao Kỳ Trăn cũng nổi tiếng, cũng là một trong chủ đề các nữ học sinh thảo luận sau khi học xong.
“Nói nhảm!” Bằng không cùng nữ sao! Tức giận trừng mắt, Kỳ Trăn mới phát hiện Mỹ Trán nghiêm túc, không khỏi kinh ngạc.
Cô sẽ cùng cô gái trên giường sao? Đừng nói giỡn! Hình ảnh kia cô còn không tưởng tượng được...
“Hắc! Đừng nóng giận, ta chỉ là hỏi hỏi mà thôi.” Mỹ Trán tùy ý khoát khoát tay, muốn che dấu vấn đề tám [bà tám, tám tám ='>'>'> trong suy nghĩ.
“Tốt nhất là vậy!” Trợn mắt một cái, Kỳ Trăn chẳng muốn tức giận.
Tuy bạn tốt nhất cũng hiểu lầm cô, làm trong lòng cô có chút khổ sở. Bất quá khổ sở thế nào vẫn phải ngủ bù. Hiện tại cô thật sự rất muốn ngủ...
Vấn đề quan trọng đều trả lời, vậy cô có thể ngủ chưa?
★★★
Dùng tư thế một tay chống đầu, Kỳ Trăn dùng mái tóc dài đen nhánh che bớt khuôn mặt, che đậy việc ngủ trộm trong giờ vi tính này, lần này không chỉ sử dụng cách cũ thường dùng, còn có màn hình máy vi tính có thể che chắn nữa.
Cô muốn vùi ở phía sau, ngủ đến hôn thiên ám địa...
“Bạn học này?” Đang gọi cô sao? Tiếng nói trầm thấp giống như từ thế giới khác truyền đến, thanh âm dễ nghe làm cho cô có chút phân tâm...
“Kỳ Trăn! Kỳ Trăn!” Mỹ Trán lại nữa rồi! Liều mình gọi cô.
“Ừ? Không cần phải ầm ỹ –” Kỳ Trăn mở mắt ra, muốn mắng Mỹ Trán dừng lại, không ngờ lại chứng kiến gương mặt làm cô kinh tâm động phách.
Hả...! Người đàn ông kia! Người đàn ông tình một đêm với cô... lại sống sờ sờ đứng ở trước mặt cô, còn dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô? Tình hình bây giờ là như thế nào? Sao có thể chạy tới đây được?
Hay là cô đang nằm mơ?
“Bạn học này, dậy học!” Từ Trọng Hi dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn cô gái làm phiền anh một đêm rồi còn bỏ chạy.
Cô gái nhỏ đã ói đầy người anh, thì ra là học sinh trường quý tộc này?
Thật tốt quá! Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi thấy được lại chẳng phí công.
Nếu anh không đáp ứng dạy thế,


Snack's 1967