
Tác giả: Cung Ninh
Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015
Lượt xem: 134694
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/694 lượt.
lên giường, ôm hắn đi vào giấc ngủ.
--- ------ ------
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hạo Vũ tỉnh dậy, muốn duỗi tay cho đỡ mỏi, thì phát hiện tay của mình bị trói lên đầu giường, không thể nhúc nhích được.
Vừa quay đầu, đã nhìn thấy Phương Tử Ninh đang ngồi một bên, chờ hắn tỉnh lại.
"Tử Ninh, thả anh ra, đừng đùa!" Lâm Hạo Vũ cảm thấy có chuyện không ổn, nên trong giọng nói có vẻ cảnh cáo.
"Suỵt, đừng nói chuyện được không?" Phương Tử Ninh không đếm xỉa tới Lâm Hạo Vũ, cúi đầu hôn vào miệng hắn, không để cho hắn nói thêm tiếng nào, bắt đầu sử dụng "thuốc liều cao", điều trị bệnh tình của Lâm Hạo Vũ.
Phương Tử Ninh bắt đầu khẽ cắn từ làn môi mỏng của hắn, động tác từ từ, chậm chạp khiến người ta nóng lòng sốt ruột,
Một tay nhẹ nhàng cởi áo Lâm Hạo Vũ, khi chạm tới lồng ngực săn chắc, cảm nhận nhịp tim hắn đập gấp gáp, căng thẳng, động tác của cô lại càng chậm rãi, di chuyển nhẹ nhàng tới lui trên ngực hắn.
Lâm Hạo Vũ bị bàn tay trắng nõn của cô khiêu khích làm nổi lên dục vọng, tức giận dùng sức hôn môi Phương Tử Ninh
Sức mạnh đó khiến Phương Tử Ninh sợ hãi, cô vội vàng tránh đi nụ hôn của hắn, lại thấy Lâm Hạo Vũ đang giận dữ nhìn chằm chằm vào mình.
Chột dạ thu hồi ánh mắt, cô không dám chạm vào đôi môi của hắn, chỉ chăm chăm nhìn xuống cơ thể không nhúc nhích được của hắn, bắt đầu hành động. Đầu lưỡi trượt một đường từ cần cổ đi xuống dưới, từng tấc từng tấc thiêu đốt lý trí của Lâm Hạo Vũ.
"Tử Ninh." Lâm Hạo Vũ rên lên. Rơi vào tình cảnh mặc cho người ta muốn làm gì thì làm, khiến hắn cảm thấy vô lực, hắn không thích loại cảm giác này, hắn thích tất cả mọi việc đều phải nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Tay Phương Tử Ninh lướt qua cơ bụng bằng phẳng của hắn, dò dẫm đi xuống dưới, chạm đến mép quần thì dừng lại. Cô căng thẳng nuốt nước miếng, có nên đi xuống thêm một chút nữa hay không?
"Tử Ninh, dừng tay!" Lâm Hạo Vũ gầm lên giận dữ.
Hắn dùng sức vùng vẫy đôi tay, khiến chiếc giường lắc lư dữ dội, tương phản với hình ảnh tao nhã lịch sự của hắn lúc bình thường, giờ phút này nhìn hắn hoang dã vô cùng.
Phương Tử Ninh giật mình, quyết định trò chơi hôm nay chấm dứt ở đây.
Cô nhìn thấy đôi tay Lâm Hạo Vũ bị trói chặt, bởi vì dùng sức lôi kéo mà trầy xước hết cả da, đau lòng cởi trói cho hắn, nhưng không nghĩ tới khi hắn tự do sẽ xảy ra hậu quả gì.
Khi đôi tay được tự do, động tác đầu tiên của Lâm hạo Vũ chính là đem Phương Tử Ninh lật úp trên giường, đánh vào mông của cô.
Cô quá tùy hứng rồi, lại còn dám chơi đùa như vậy!
Phương Tử Ninh giãy dụa né tránh, động tác của cô làm dây áo ngủ tuột ra, muốn giữ lại đã không còn kịp nữa, bốn con mắt chỉ còn có thể mở lớn ra nhìn nó tuột dần.
Lâm Hạo Vũ sững sờ ôm Phương Tử Ninh vào trong ngực, cứu vãn chiếc áo ngủ đang tuột ra của cô, cũng cứu vãn lý trí của chính mình. Đồng thời ép cô xuống giường, dùng sức hôn môi của cô, tỏ vẻ trừng phạt.
Máy điều hòa nhiệt độ bị hư sao? Làm sao đột nhiên lại trở nên nóng như vậy? Phương Tử Ninh bị mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ theo bản năng ôm Lâm Hạo Vũ, cảm nhận được trọng lượng và nhiệt độ của cơ thể hắn.
Nhiệt lượng từ trên người hắn cứ lan truyền lan truyền như lửa đốt cơ thể cô, mà cô lại hi vọng lửa này lớn hơn chút nữa, đem mình thiêu đốt thành tro bụi, như vậy có thể khiến những khao khát không rõ lý do của cơ thể, sẽ được thỏa mãn.
Trời! Chết mất! Nhảy xuống giường, Lâm Hạo Vũ phóng về phía phòng tắm một lần nữa.
Phương Tử Ninh không hiểu nhiệt độ cơ thể mình tại sao lại nóng đến như vậy, thật đáng sợ, rồi lại khát vọng muốn được tiếp xúc với cơ thể Lâm Hạo Vũ, mặc dù nhiệt độ trên người hắn cao hơn cô. . . . . .
Sau khi tắm nước lạnh xong, Hạo Vũ từ phòng tắm đi ra.
Nhìn Lâm Hạo Vũ toàn thân ướt sũng đi ra ngoài, Phương Tử Ninh trách cứ nói: "Trước khi tắm anh không cởi quần áo sao?"
Còn không phải do em ban tặng! Lâm Hạo Vũ hừ nhẹ một tiếng, cầm quần áo khô vào phòng tắm, không để ý tới phương Tử Ninh nữa.
Thay xong quần áo ra ngoài, Lâm Hạo Vũ quyết tâm hỏi cho rõ ràng, không muốn chịu nỗi oan khó rửa này nữa.
"Tử Ninh, có phải em nghe được lời đồn đãi gì về anh hay không?"
"Không có. . . . . . Không có." Phương tử Ninh vội vàng chối bỏ.
Cô không biết nói dối, nhìn bộ dạng cô cúi đầu đỏ mặt, Lâm Hạo Vũ cũng biết cô đang nói dối.
"Cô gái ngoan không nên tùy tiện trêu chọc đàn ông."
Em hiểu điều đó, Phương Tử Ninh tự nhủ trong lòng, nhưng tại em vì anh nên mới hy sinh như vậy!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
"Nhìn ánh mắt cô ấy nhìn tôi, giống như tôi là người có giới tính thứ ba vậy, hai lần gặp cô ấy, tôi đều có cảm giác bị bắt gian tại giường."
Đường Duyệt đang ở trong phòng làm việc, Hà Tử Bình tìm tới cửa, muốn giải tỏa những thắc mắc trong lòng.
Hắn thật sự nghĩ không ra, nữ sinh đó, rốt cuộc xem hắn là người như thế nào.
Đường Duyệt ngồi trên ghế, vừa nghe Hà Tử Bình nói vừa cười sằng sặc. Xem ra chuyện này càng ngày càng có trò vui để xem!
"Đường Duyệt?" Hà Tử Bình tới đây sớm