
Nếu Anh Là Giọt Lệ Nơi Đáy Mắt Em
Tác giả: Trường Không Ánh Tuyết
Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015
Lượt xem: 1341609
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1609 lượt.
u thư, nếu làm thật……….”
“Yên tâm” Diệp Thiên Tuyết trả lời, “Sẽ không để cho các anh làm thật. Đến lúc đó, các anh phối hợp diễn một vở kịch là được”
Không đợi Trần Thiên nói chuyện, cô liền cúp điện thoại, bên môi lộ ra nụ cười cổ quái.
Kiếp trước, cũng không có xảy ra chuyện này.
Vương Kỳ Ngọc biết được tin này, lập tức cười lạnh: “Cô nàng Liễu Phỉ Phỉ này có phải chê mạng mình dài quá, lại dám có suy nghĩ động tới tớ”
Diệp Thiên Tuyết ngồi đối diện nhìn cô, hơi cười: “Ai biết được? Tớ đã khuyên đám người kia đổi đối tượng, đến lúc đó cùng nhau diễn một vở kịch, đem chuyện này kéo vào người cô ta” Vương Ngọc Kỳ trầm mặc trong chốc lát, lắc đầu: “Không bằng, hãy để cho tớ. Diễn trò không có gì, chỉ sợ người thay tớ thật sự có vấn đề, đến lúc đó không biết được. Nếu như là tớ, ít nhất tự vệ là không có vấn đề gì”
“Không được” Diệp Thiên Tuyết trả lời thật nhanh, “Nếu như là cậu, đến lúc đó hai nhà chúng ta sẽ trở mặt nhau”
Sau khi sững sờ một lúc, Vương Ngọc Kỳ mời phục hồi tinh thần, gật đầu: “Ba cậu đến mức độ này vẫn không chịu từ bỏ hai mẹ con nhà họ Liễu kia sao?”
Diệp Thiên Tuyết lắc đầu: “Có một số việc, không biết nói làm sao. Chỉ là, không từ bỏ là thật”
Vương Ngọc Kỳ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trừng mắt lớn: “Tớ thật sự ……không hiểu. Liễu Đan Văn đó có gì tốt, đáng giá mà ba cậu làm như vậy…. lại không bỏ được”
Diệp Thiên Tuyết cười phá lên: “Cô ta hiện đang mang thai. Cậu nói có bỏ được không”
Vương Ngọc Kỳ ngay lập tức thay đổi sắc mặt: “Ông ấy còn muốn có con trai? Thừa kế gia sản nhà họ Diệp?” Nhìn Diệp Thiên Tuyết gật đầu, Vương Kỳ Ngọc nhất thời kinh thường cười lên: “Hẳn bây giờ tài sản đều là từ Cố gia, vào lúc này lại muốn có con trai thừa kế tài sản nhà họ Diệp”
Diệp Thiên Tuyết ôn nhu cười: “Không có gì, ban đầu mẹ tớ gả cho ông ấy, không phải là ở rể. Hôn nay gia nghiệp nhà họ Diệp, đúng là của ông ấy ”
“Không có Cố gia, ông ấy có thể có nửa xu gia sản của Diệp gia không” Vương Ngọc Kỳ tức giận nói, có chút xấu hổ nhìn sắc mặt của Diệp Thiên Tuyết: “Thật xin lỗi nha, Tiểu Tuyết, tớ không cố ý”
Diệp Thiên Tuyết hơi cười lắc đầu: “Không có việc gì, tớ không có cảm giác gì. Dù sao…..”
Bắt đầu từ ngày ở linh đường đó, cô cũng đã không có ba rồi.
Hai người cũng in lặng. Qua một lúc lâu, Vương Kỳ Ngọc mới hỏi: “Vậy cậu chọn ai ?”
Diệp Thiên Tuyết cười khóe môi nâng lên thành một đường cong: “Cậu nói, chọn Trân Trân như thế nào?”
“Liên Trân Trân?” Vương Kỳ Ngọc nghĩ một lúc, mới có thể từ trong đầu tìm ra cái tên này.
Sau đó, cô cười lên: “Ừ, không tệ không tồi, luôn đi theo sau Liễu Phỉ Phỉ, hôm nay Liễu Phỉ Phỉ gây chuyện tính sổ trên đầu cô ta cũng được”
Dù là như vậy, cô cũng như cũ dặn dò một câu: “Ngàn vạn lần đừng gây ra chuyện gì?”
Diệp Thiên Tuyết mỉm cười gật đầu.
Sau đó cùng Trần Thiên nói chuyện này, hai bên bàn bạc xong, Diệp Thiên Tuyết lại liên lạc với Tần Phượng Miên.
Nghe giọng nói của Tần Phượng Miên trong điện thoại mang theo chút giai điệu mơ hồ, làm cho người ta theo cảm tính nghĩ ngay đến một cô gái đáng yêu ngọt ngào.
Ít nhất Diệp Thiên Tuyết nghĩ là như vậy.
Nghe ý đồ của Diệp Thiên Tuyết, Tần Phượng Miên cười hì hì: “Tốt, đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành, Ờ, Đại tiểu thư, tôi có thể nhân cơ hội này mà cùng ba cô “thân ái” sao? Ở chỗ này đợi lâu như vậy, lại muốn giữ vững hình tượng, bên cạnh tôi thật lâu không có đàn ông rồi.”
Diệp Thiên Tuyết thờ ơ cười: “Tùy cô”
Trái lại thì Tần Phượng Miên bình tĩnh nói: “Đại tiểu thư thật là độc ác”
Qua vài ngày, Diệp Hân Thành gọi Diệp Thiên Tuyết đến thư phòng, nói đến việc mấy hôm trước mới nhắc tới việc tìm gia sư cho Liễu Phỉ Phỉ: “Không biết, thầy giào của con có tìm được gia sư hay không……” Diệp Hân Thành có chút khó khăn nói, hiển nhiên là bị Liễu Đan Văn cuốn lấy làm nẫy rồi. Diệp Thiên Tuyết lập tức cầm điện thoại ra ngoài, làm bộ gấp gáp gọi cho Phó Hoài Minh: “Em hỏi một câu” Diệp Hân Thành vội vàng ngăn lại: “không cần vội, không vội” Ngừng một chút, ông lại nói: “thiệp của hôn lễ, nên đi phát ra ngoài đi” Diệp Thiên Tuyết lắc đầu: “Những thứ này con không có phụ trách, ba không nên hỏi con” Diệp Hân Thành có chút xấu hổ mà cười, im lặng một chút, Diệp Thiên Tuyết hỏi: “Ba gọi con tới, rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu như không có chuyện gì, con phải lên phòng làm bài tập” Diệp Hân Thành lúc này mới mở miệng.
Chuyện Liễu Phỉ Phỉ tìm người xuống tay cũng xảy ra.
Mặc dù bị sờ mó mấy cái, nhưng mà kịp thời có anh hùng cứu mỹ nhân, liền cứu Trân Trân ra, trên thực tế cũng không có tổn thương gì. Chỉ là người ra tay làm anh hùng chính là Tăng Hàm, Liên Trân Trân thấy vậy khóc càng thảm thương.
Tăng Hàm vốn là hay thương hoa tiếc ngọc, lập tức an ủi không thôi, Liên Trân Trân liền thuận thế tựa vào trong ngực của Tăng Hàm.
Chạy tới thấy một màn như vậy, quả nhiên Liễu Phỉ Phỉ hận không thể để đâu cho hết, tiến tới kéo hai người ra.
Tăng Hàm vốn là cảm thấy không có gì, lại bị Liễu Phỉ Phỉ gây náo loạn, trên mặt đanh lại khôn