Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Ký Quan Sát Chủ Nhà

Nhật Ký Quan Sát Chủ Nhà

Tác giả: Superpanda

Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015

Lượt xem: 134895

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/895 lượt.

Tục ngữ nói, con cọp….không thể sờ chân trước.
Cô gãi đầu, chẳng qua xúc cảm rất tốt, ấm ấm áp áp, còn tốt hơn da cá khi nãy nhiều…. Tuy rằng không có da cá nào bóng loáng như vậy…..
Bên phía Chung Thanh Văn không thèm phản ứng lại Vương Vượng Vượng, anh mở vòi nước nóng, dội một lúc sau đó xoay người đi….
“Nhiều chuyện quá!” Đối tượng bị phi lễ rời khỏi, Vương Vượng Vượng vừa lẩm bẩm vừa bắt đầu miệt mài làm cá. Lúc này mùi vị hình như không tệ, ít nhất ngon hơn lần đầu nhiều. Cuối cùng, lúc rưới dầu lên cá thì phát ra tiếng “tách tách”, mùi vị lan toả khắp phòng.
“Để nguội một chút rồi bỏ vào tủ lạnh thì tốt hơn…” Vương Vượng Vượng nhanh chóng làm xong đồ ăn rồi đựng vào trong hộp cơm hình gấu của Chung Thanh Văn, đặt sang một bên, sau đó rửa sạch nồi chảo bát đũa đã dùng qua, thu dọn dao và thớt gỗ, nhoáng một cái cô trở về phòng lên mạng.
Chơi thôi chơi thôi, cô nghĩ tới một việc.
Ngay cả Chung Thanh Văn sang đây cô cũng không nghe thấy.
“Vương Vượng Vượng.”
“Hở?!” Cô giật mình, “Chuyện gì?”
“Cá đặt ở phòng bếp làm gì?”
“À, để nó nguội một chút.” Vương Vượng Vượng nhìn thời gian biểu hiện trên máy tính, “Sắp được rồi, tôi đi dọn ngay đây.”
“Ừm.”
Vương Vượng Vượng ra khỏi phòng.
Chung Thanh Văn lướt mắt qua máy tính của cô.
Hình như cô đang viết blog.
Đoạn văn kia khiến Chung Thanh vốn định đi lại dừng bước.
“Ba năm rưỡi, ở bên nhau suốt ba năm rưỡi, thời gian đẹp nhất của tôi chính là ở cùng anh.”
Chung Thanh Văn không ngờ Vương Vượng Vượng có bạn trai, tuy rằng, hiện tại nghĩ đến, đối với cô gái có độ tuổi như Vương Vượng Vượng đây là chuyện bình thường, nhất là cô không dùng phần lớn thời gian vào việc học tập và làm việc.
Chung Thanh Văn không biết vì sao mình muốn đọc tiếp, đây là phạm vi thuộc về riêng tư, theo lý thuyết, anh nên ngừng lại, bởi vì anh không nhận được bất cứ sự cho phép nào.
Thế nhưng, khi biết Vương Vượng Vượng có người yêu, anh vẫn không nhịn được mà muốn biết thêm một số chi tiết cụ thể, nhìn xem cô nàng hơi khác người này rốt cuộc kết giao với loại người thế nào.
Cô nàng Vương Vượng Vượng này…rất ngốc, nhưng lại nỗ lực nghiêm túc bất ngờ, bất ngờ quan tâm người khác, hơn nữa đã nói với anh “Không thể thua kém tổ tiên, nếu bây giờ sợ thất bại, ngay từ đầu loài người sẽ không nên trèo xuống cây”, rốt cuộc cô sẽ động lòng với ai.
Chung Thanh Văn đọc tiếp.
“Anh nhìn thấy nhiều hỉ nộ ái ố của tôi như vậy. Cho tới hôm nay, nếu nói không có tình cảm thì khẳng định là giả.”
Giọng điệu đa cảm như vậy, quả thực không giống Vương Vượng Vượng. Vì thế gần đây cô nàng kia vẫn làm bộ như chẳng có việc gì, ra vẻ kiên cường sao? Đổi là người bình thường, rơi vào loại hoàn cảnh này có lẽ tinh thần đã suy sụp từ lâu.
Nếu là thế, lần coi mắt trước đó cũng là vì thoát khỏi tình trạng này sao, làm cho bản thân tỉnh táo lại?
Hình như hơi đáng thương, Chung Thanh Văn không biết có nên làm gì để giúp cô không.
Đoạn sau hơi dài: “Nhưng tôi vĩnh viễn không quên được khi tôi sốt ruột đến độ sắp sụp đổ thì anh vô tư không lo gì cả, tôi cũng không quên được khi lòng tôi tràn đầy hạnh phúc thì anh đột nhiên gắt gỏng, lại càng không thể quên mỗi lần tôi ngồi trong bóng đêm, khi chờ đợi nhận được đôi câu vài lời của anh, sự im lặng và tĩnh mịch kia khiến người ta tuyệt vọng.”
Chung Thanh Văn trầm mặc nhìn.
Người đàn ông này không đáng.
Vương Vượng Vượng có thể đòi hỏi người tốt hơn, thậm chí là rất tốt rất tốt.
Cùng một thằng cặn bã như vậy dây dưa làm gì?
“Gần đầy, số lần anh hờ hững với tôi càng ngày càng nhiều, tôi thật sự không biết anh đang suy nghĩ gì. Tôi cảm thấy mình đã không còn kiên trì được nữa, không còn cách nào chịu đựng nữa. Tôi nghĩ, có lẽ tôi phải thử thoát khỏi cuộc sống này.”
Cuối cùng vẫn còn có chút đầu óc……
Chung Thanh Văn chỉ hy vọng Vương Vượng Vượng mau chóng dứt khoát chia tay người bạn trai này, trở về tình trạng độc thân.
Phía dưới còn một câu cuối cùng: “Tôi quyết định mấy hôm nữa sẽ mua máy tính mới. Tạm biệt, ASUS. Tạm biệt, Windows XP.”






Mùa Lá Phong (Thượng)
Hàng năm vào tháng 9 và tháng 10 tại thành phố B đều có mùa lá phong nổi tiếng, vô số du khách sẽ đổ xô về đây ngắm lá phong, địa điểm ngay tại trên núi S, cách nội thành rất xa.
Hai cụ trong nhà đã nhiều năm không có đi, lần này chẳng biết vì sao đột nhiên muốn đi xem, rất muốn nhìn ngắm cảnh tượng náo nhiệt.
“Vương Vượng Vượng,” Chung Thanh Văn chỉ huy nói, “Cô đi chuẩn bị một chút.”
“Tuân lệnh…..!”
“….Vương Vượng Vượng,” Chung Thanh Văn vươn tay ấn nút một cái, cốp xe mở ra, anh sai cô, “Cô lấy thứ bên trong ra đi.”
“Ờ…..” Vương Vượng Vượng chả biết gì đi qua, ló đầu nhìn thì thấy…hai chai rượu Erguotou (rượu vodka Trung Quốc).
Cô cầm trở về xe, đưa cho Chung Thanh Văn.
Chung Thanh Văn đẩy hai chai rượu kia vào trong lòng ông lão, vừa nhét vừa nói, “Ở đây có hai chai rượu ngon, bác hãy cầm uống. Chúng tôi khẳng định k