XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015

Lượt xem: 134910

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/910 lượt.

ẹ nín đi nha ————"
Đôi tay mũm mĩm nhỏ nhắn không ngừng lau nước mắt trên mặt An Tiểu Yêu, Tiểu Dạ không nói cho An Tiểu Yêu biết chuyện mình bị Lâm Nha đánh đập, giờ cậu rất lo lắng cho mẹ và muốn biết vì sao mẹ lại khóc? Thật ra vừa nãy ở trong phòng ngủ bên cạnh, Tiểu Dạ cũng có nghe được cuộc cãi vã nhưng vì Lâm Nha vẫn còn trong đó nên cậu không dám ra khỏi phòng. Sau khi biết chỉ còn cậu với mẹ trong nhà, Tiểu Dạ mới dám rón rén ra khỏi phòng, chạy đến bên mẹ.
"Tiểu Dạ ————"
Mắt An Tiểu Yêu ngấn lệ, hình ảnh Tiểu Dạ trước mặt bị nước mắt làm nhòe đi nhưng cô vẫn nhận ra Tiểu Dạ đã gầy hơn trước rất nhiều. Tiểu Yêu tự trách mình không xứng đáng làm mẹ, không thể cho Tiểu Dạ một gia đình hoàn chỉnh, cô cũng đã không quan tâm nhiều tới Tiểu Dạ.
An Tiểu Yêu càng nghĩ càng đau lòng, ôm chặt lấy Tiểu Dạ, khóc thật to————
Những giọt nước mắt chảy ra như rửa trôi đi những ấm ức, thổi bay đi tất cẳ hèn yếu trong lòng. Giờ cô không có Long Viêm Dạ nhưng không phải vẫn còn có Tiểu Dạ bên cạnh sao? Cô không có tình yêu nhưng còn có tình thân mà. An Tiểu Yêu vẫn nhớ lần trở về Canada ba cô đã nói những gì, cô chợt thấy hạnh phúc, khuôn mặt dịu dàng của An Ba,
Mặc kệ bây giờ trời có sập xuống thì chỉ cần có Tiểu Dạ ở bên cạnh thì cô sẽ có đủ dũng khí bước tiếp. An Tiểu Yêu suy nghĩ một chút rồi đứng dậy, bế Tiểu Dạ đi thu dọn đồ đạc lại. Dù sao Tiểu Dạ vẫn chỉ là đứa bé bốn tuổi nên không thể hiểu hết mọi chuyện nên khi thấy mẹ cậu vội vàng thu dọn hành lý thì Tiểu Dạ cảm thấy tò mò.
"Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?"
"Bảo Bảo ngoan! Mẹ sẽ dẫn con đi khỏi đây nha. Chúng ta sẽ về với ông ngoại, sau này mẹ sẽ chăm sóc cho con thật tốt!"
An Tiểu Yêu xoa xoa đầu Tiểu Dạ, đã không còn hi vọng nữa thì cô rời khỏi đây thôi. Cứ nghĩ rằng có thể hạnh phúc nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng mà thôi, chỉ là cô tự mình tưởng tượng thôi. Thì ra bản tính con người không thể thay đổi được, vì tương lai Tiểu Dạ, An Tiểu Yêu không thể không rời khỏi nơi đau khổ này.
Khóc thì cũng khóc rồi, cãi nhau cũng đã cãi rồi, mọi chuyện cũng đã chấm hết. Không còn muốn truy cứu chuyện này nữa, mọi thứ ở đây đã không còn điều gì quan trọng với An Tiểu Yêu nữa ————
Dưới cầu thang tối om có một bóng người lặng lẽ ngồi đó. Hết điếu này lại đến điếu thuốc khác được rút ra, mọi chuyện đều là tự bản thân gây ra nhưng anh, Long Viêm Dạ sẽ không để mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn đâu.
Long Viêm Dạ không có đi đâu cả, sau khi ra khỏi căn hộ của Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ liền trốn trong dưới cầu thang này. Không biết vì sao nhưng Long Viêm Dạ luôn cảm thấy lo sợ, khi thấy Lâm Nha rời đi, Long Viêm Dạ liền cảm thấy có điều gì đó khó hiểu nhưng giờ anh không có tâm trạng mà nghĩ đến điều này, mọi tâm tư của anh giờ chỉ có An Tiểu Yêu mà thôi.
An Tiểu Yêu vừa lau nước mắt, vừa thu dọn hành lý, còn An Niệm Dạ thì ngồi ngoan ngoãn một bên nhìn mẹ dọn dẹp, trong cái đầu nhỏ bé đang suy nghĩ xem có nên nói sự thật cho mẹ biết không, dù sao trong lòng cậu Lâm Nha là người vô cùng đáng sợ. Phải mất một lúc, Tiểu Dạ mới nhẹ nhàng đến sau lưng An Tiểu Yêu, giơ tay kéo kéo áo An Tiểu Yêu.
"Mẹ, Tiểu Dạ có chuyện muốn nói."
"Bảo Bảo ngoan, con chờ mẹ một chút nữa nha, mẹ dọn sắp xong rồi."
Trong đầu An Tiểu Yêu giờ chỉ nghĩ đến sự phản bội của Long Viêm Dạ, vì vậy không có tâm tư mà nghe Tiểu Dạ nói. Đối với An Tiểu Yêu thì một đứa bé sẽ không có chuyện gì quá quan trọng để nói cả. An Niệm Dạ chép miệng, đứng sau lưng An Tiểu Yêu nói ra hết những oan ức của mình mấy ngày qua.
"Mẹ, chúng ta không dọn đi có được không? Tiểu Dạ thấy, chú không làm gì sai cả, dì Lâm Nha mới là người xấu. Dì ấy cố tình làm thế ————"
"Tiểu Dạ chưa thể hiểu hết được chuyện người lớn đâu, thôi con đừng nói lung tung nữa nha?"
"Sao con lại không hiểu chứ? Mẹ, mẹ không biết đâu, dì Lâm Nha là người xấu. Mỗi khi mẹ không ở nhà là dì ấy lại lôi con ra mà đánh mắng, không cho con ra khỏi phòng, còn không cho con ăn cơm để con bị đói bụng nữa, nếu mẹ không tin thì nhìn đi————"
Tiểu Dạ vừa kể vừa khóc, kéo tay áo lên để cho An Tiểu Yêu xem những vết thương trên người mình. Nhìn những vết thương trước mắt, An Tiểu Yêu choáng váng đầu óc, trên người đứa con bảo bối của cô đầy vết tím bầm trên làn da trắng, chúng đều do bàn tay Lâm Nha tạo ra sao?
An Tiểu Yêu không dám tin, quần áo trên tay Tiểu Yêu rơi xuống sàn nhà, cảm giác đau như chính mình bị đánh vậy. An Tiểu Yêu ôm chầm lấy Tiểu Dạ, khóc nức nở. An Tiểu Yêu không bao giờ có thể nghĩ đến chuyện này, Lâm Nha là con người độc ác đến thế, nếu cô ta lên giường với Long Viêm Dạ thì An Tiểu Yêu chỉ hận mình đã dẫn sói về nhà mà thôi, nhưng giờ nhìn những vết thương đầy trên người Tiểu Dạ, cô thực sự không biết phải nói gì.
Tại sao Lâm Nha lại có thể làm thế với Tiểu Dạ? Từ trước tới giờ cô luôn thật lòng đối tốt với Lâm Nha, tại sao cô ta có thể thừa lúc cô không có ở nhà mà đánh con trai bảo bối của cô chứ? An Tiểu Yêu rất đau lòng. Với tay lấy điện thoại bên cạnh, bấm số của Lâm Nha nhưng chuông vang lê