Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp

Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015

Lượt xem: 134817

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/817 lượt.

ng Lâm cũng xảy ra chuyện thì có thể Tâm nhi sẽ không chịu đựng nổi.
Bất quá, khi thấy người bạn thân này giương ra vẻ mặt đáng đánh đòn, trái tim đang bị treo lên của anh rốt cuộc được thả xuống. Tang lễ của bác Trọng được một mình Tâm nhi lo liệu. Cô có hỏi qua chuyện của Trọng Lâm và Thu Ý Hàm nhưng đều bị anh nói quanh co cho qua.
Hôm nay cũng không thấy báo chí đưa tin tức liên quan đến chuyện anh, người doanh nhân lớn này, bị xe máy đụng. Lẽ ra, bây giờ chỉ cần Trọng gia có chút gió thổi cỏ lay (hơi có động tĩnh) thì sẽ bị thổi phồng không kiêng nể, tựa như tin tức Chủ tịch Tập đoàn Trọng thị qua đời, không được sớm phong toả, đã bị mấy toà soạn đưa tin. Nhưng chuyện Trọng Lâm bị thương cũng chưa lộ ra nửa tiếng, xem ra chắc là Trọng Lâm đã ém nhẹm chuyện này.
Nếu Trọng Lâm chỉ bị thương ở chân, trở về tham gia tang lễ chắc là không thành vấn đề. Mặc dù Trọng Lâm vẫn luôn tỏ ra không quan tâm đến cha, thậm chí có thể đôi khi tỏ vẻ oán hận rất mãnh liệt, nhưng mà chỉ một lúc sau, ngay tại đây, không ngờ phần tình cảm sâu đậm kia có thể bị người trộm nhìn thấy.
*
“Em lo lắng cho anh ta?” Phương Úc Vấn nhìn thấy tờ báo trong tay Thu Ý Hàm. Chắc hẳn là cô đã thấy được tin tức Trọng Thiên qua đời. Có phải bây giờ cô đã muốn quay về bên cạnh Trọng Lâm hay không?
Ngày hôm đó, cô đổi ý tạm thời đến thành phố này ở vài ngày, anh đã chuẩn bị tâm lý tốt. Tuy rằng, Hàm nhi nói là muốn đến thăm nơi cha mẹ yên nghỉ một hồi, nhưng mà anh biết là Hàm nhi không hoàn toàn dứt bỏ được tình cảm đối với Trọng Lâm.
“Anh hai, em chỉ nghĩ tới cha mà thôi, anh đừng suy nghĩ nhiều.” Thu Ý Hàm cũng không nói dối, lúc thấy được tin tức này thì cô trước tiên nghĩ đến chính là cha của mình, khi đó thật rất đơn bạc.
Tuy rằng, sau khi nghĩ đến tâm tình của mình lúc đó, cũng nghĩ đến Tâm nhi, còn có Trọng Lâm. Sinh mệnh của con người thật mong manh, ngày đó ở lễ đường kết hôn, đoạn đối thoại kia của Trình Dịch Phong cũng không có đánh gục Trọng Thiên được.
Mà chỉ vài ngày ngắn ngủi, ông ta đã rời khỏi thế giới này. Bây giờ, Tâm nhi nhất định rất đau lòng, mới trải qua sự đả kích của Trình Dịch Phong như vậy, vừa phải đối diện với cái chết của cha. Thu Ý Hàm chỉ có thể hy vọng bản thân cô ấy có thể kiên cường.
Vậy Trọng Lâm đâu, rốt cuộc là mình nghĩ như thế nào? Bản thân Thu Ý Hàm cũng không biết. Cô cũng có chút lo lắng cho anh đi, không biết cô bỏ đi có ảnh hưởng tới anh hay không? Hay anh vốn dĩ là không quan tâm?
Đủ rồi, bây giờ cô đã quyết định, sẽ không quyến luyến chuyện quá khứ. Mình sẽ chơi ở chỗ này cho đến hết hai tháng, sau này có lẽ sẽ không có cơ hội trở về.
Anh hai đã chuẩn bị xong việc di chuyển mộ phần của cha mẹ qua bên kia, đến lúc đó thì thật sự cắt đứt với nơi này. Để tờ báo ở trong tay xuống, Thu Ý Hàm bưng cà phê ở trên bàn lên khẽ uống một ngụm.
*
Ở trên giường bệnh, cả đêm Trọng Lâm không chợp mắt, anh biết nếu anh không quay về thì Tâm nhi sẽ không cử hành tang lễ. Nhưng mà có thật là anh muốn đối xử với bọn họ như vậy không?
Trở về để giúp Tâm nhi, anh vốn không muốn đưa tiễn người đàn ông đã hại chết mẹ của anh. Trọng Lâm nói như vậy để thuyết phục chính mình, mới có thể cố gắng lấy can đảm đi tham gia tang lễ của cha.
Trọng Lâm tự mình lái xe về nhà cũ, đã có một khoảng thời gian không trở lại nơi này. Nhưng mà, trước kia anh tuyệt đối không có nghĩ tới, lúc anh trở về, nơi này sẽ bị màu đen bao trùm, không khí tang tóc, làm cho anh lần đầu tiên cảm thấy không được tốt.
“Anh, chân của anh?” Dịch Thuỷ Tâm thật sự rất kích động khi nhìn thấy Trọng Lâm trở về, nhưng khi cô thấy được chân bị thương của Trọng Lâm thì tâm tình lại xìu xuống. Có phải anh hai không ở nhà mấy hôm nay là đã làm chuyện gì nguy hiểm vì Tập đoàn hay không?
Có điều, nếu cô biết Trọng Lâm bị xe máy tông là vì đuổi theo Thu Ý Hàm, có lẽ còn có thể cười nhạo anh. Nhưng đây cũng chỉ là chuyện đã xảy ra, bây giờ nếu mà cô biết anh hai đang khổ sở vì tình thì nhất định sẽ thông cảm cho anh, bởi vì cô cũng là một người khổ sở vì tình.
Trọng Lâm thấy Dịch Thuỷ Tâm lại nhanh chóng rơi lệ, biết cô đang đau lòng. Tuy rằng cha đã qua đời, chắc chắn là cô rất đau buồn, nhưng hiện giờ cô đang mang thai, là anh hai cũng hy vọng cô có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình. Bây giờ, anh đã trở về, vậy tất cả mọi chuyện trong nhà đều nên để anh gánh vác.
Đều tại vì trước đó anh không để ý tới cha đã nhập viện, dựa theo tính cách của Tâm nhi, nhất định sẽ không để cho cha ở trong bệnh viện một mình. Trong khoảng thời gian này, chắc chắn là cô rất cực khổ.
Nước mắt của Dịch Thuỷ Tâm làm thế nào cũng không ngừng được, lại cứ trào ra như vậy, cô nhìn thấyhình dạng này của anh hai, thật sự rất sợ hãi. Cha đã đi rồi, nếu mà anh hai xảy ra chuyện gì thì cô thật sự không biết phải làm sao bây giờ.
“Lại khóc nữa, bé cưng cũng đang cười chê em.” Trọng Lâm thử trêu ghẹo Tâm nhi, từ giây phút cha qua đời cho đến bây giờ, có thể Tâm nhi vẫn khóc suốt.
“Chị dâu đâu rồi? Sao Tâm nhi không thấy chị ấ