Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134782

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/782 lượt.

ió trên trần nhà vẫn o o hoạt động.
Rửa mặt xong, ngồi trên băng ghế mang giày, lại thu thập mấy quyển sách trên bàn, Mộc Tử Mạt khóa kỹ cửa phòng để đến phòng học. Phòng tự học người cũng không nhiều lắm, hai bệ máy điều hòa không khí cũng mở ra, nhiệt độ trong phòng vừa vặn.
Mộc Tử Mạt đi tới chỗ ngồi của mình, Lý Sở Tâm đang nghiêm túc làm một bộ bài thi, thấy cô tới, ngẩng đầu lên cùng cô cười cười, Mộc Tử Mạt mới vừa ngồi xuống, liền nhìn đến trên bàn học thả một bịch bánh bao chà bông cùng một hộp sữa tươi tinh khiết, chính là tổ hợp bữa ăn sáng mà cô thích ăn nhất , phía dưới còn đè ép topic tiện lợi: cố gắng lên!
Mộc Tử Mạt đem topic tiện lợi dán kẹp ở trong sách cất, rồi từng chút từng chút ăn bữa ăn sáng, thái độ biến hóa không nhiều lắm, chỉ là khẽ nhếch khóe miệng nho nhỏ tiết lộ biểu cảm của cô, Triệu Viện Viện ngược lại rất vui vẻ.
Ăn xong, quay đầu phát hiện Lý Sở Tâm đang chống cùi chỏ nhìn cô, nghi vấn hỏi, “Gì thế?"
Không trách được. Lý sở tâm hình như thở phào nhẹ nhõm, gật đầu một cái, dừng một chút, lại hỏi, "Uống ngon sao?"
Mộc Tử Mạt quay đầu, liếc mắt nhìn cháo Bát Bảo trong tay cô bạn, nghiêm túc nói, "Tin mình đi, người bình thường tuyệt đối sẽ không cảm thấy nước cà rốt uống ngon."
Lý Sở Tâm ngượng ngùng gật đầu một cái, từng miếng từng miếng ăn cháo Bát Bảo, nụ cười trên mặt lại không giảm.
Trên bàn điện thoại di động màu trắng lại chấn động lên, Mộc Tử Mạt liếc nhìn màn hình điện thoại, cầm lên chén nước, liền mở cửa đi ra ngoài.
Khi đó đại khái buổi sáng chín, mười giờ lúc, trên hành lang khắp nơi tung tóe ánh sáng nhỏ vụng của mặt trời, Mộc Tử Mạt ở dưới cây cột tìm chỗ bóng tối, nhận nghe điện thoại, "Mẹ."
"Thiểu Thiểu, ở trường học đã quen thuộc chưa?"Giọng Ngu mỹ nhân vang lên rất lớn từ phía kia truyền đến, có chút huyên náo, hình như rất nhiều người.
"Mẹ, mẹ đang báo cáo thực nghiệm sao?" Mộc Tử Mạt hơi hơi nhíu mày, lại đem điện thoại di động cầm xa một chút, đợi đến bên kia yên tĩnh mới một lần nữa cầm lại bên tai.
"Ừ, mẹ bây giờ đang ở S thị, ba ngày toạ đàm mới xong, mẹ là thừa dịp nghỉ ngơi gọi cho con đấy." Ngu mỹ nhân âm thanh rất gấp, không khó nghe ra được sự sầu lo.
"Ừ, mẹ, ta rất khỏe, đồng học cũng rất được, Lão sư cũng rất tốt." Mộc Tử không ngẩng đầu lên nhìn một chút bầu trời, nói tiếp, "Chỉ là cơm căn tin có phần khó nuốt."
Bên kia ngừng một lát, sau đó không lâu, truyền đến giọng nói của Ngu mỹ nhân âm thanh rất nhỏ, xen lẫn là tiếng vỗ tay, Mộc Tử Mạt biết thời gian không còn nhiều lắm, hắng giọng, thật thấp nói, "Dạ mẹ, con biết rồi, mẹ cũng phải tự chiếu cố mình tốt đấy."
Sau khi cúp điện thoại, Mộc Tử Mạt đứng tại chỗ một lúc lâu, ánh mặt trời tà tà theo tới đây, chiếu lên nội tâm của cô một mảnh tĩnh lặng. Nếu Ngu Mỹ Nhân không ở nhà, như vậy nước cà rốt là ai chuẩn bị cũng không khó đoán.
Cô luôn biết rằng, mình có một người ba tốt.
Gió rất nhẹ, làm động tới sợi tóc đen, một hồi mùi thơm sữa tươi nhàn nhạt tản mát ra, Mộc Tử Mạt cầm lên nước cà rốt lại uống một hớp, đột nhiên phát hiện mùi vị từ nhỏ bài xích cũng không có khó khăn để tiếp thu, lại nhìn một chút thời gian, sắp mười giờ rồi, cầm lên cái ly chuẩn bị rời đi, lại bị một hồi âm thanh ngăn cản bước chân.
"Cố Tính." Mộc Tử Mạt men theo âm thanh nhìn lại, một người mặc đồng phục nữ sinh đưa lưng về phía cô, cầm trong tay một lá thư màu trắng, cúi đầu, không thấy rõ thái độ, “Mình thích cậu."
Thì ra là thổ lộ.
Hồi lâu không có nghe được trả lời, Mộc Tử Mạt tò mò nhìn sang, thiếu niên áo trắng quần đen, dựa vào lan can mà đứng, thân hình thẳng tắp cao lớn, phong hoa tuấn lãng, tựa như tranh thuỷ mặc, nước chảy mây trôi, sạch sẽ tự nhiên.
Mộc Tử Mạt bắt đầu từ từ hướng khác bước đi, vô luận kết quả tỏ tình như thế nào, mặc kệ là đối với người nào, dưới tình huống này, bị phát hiện tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
Gương mặt nữ sinh một tầng đỏ ửng, lộ ra vẻ thẹn thùng, mắt nhỏ dài như nhìn thấy mặt trời, sáng ngời sáng.
"Không tiện." Giọng nói Cố Tính nhàn nhạt vang lên, chung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, nữ sinh ngẩng đầu lên, mặt hình như hồng lên mấy phần.
Một hồi lâu, Mộc Tử Mạt mới ý thức là hắn trả lời, không khỏi tâm cả kinh, tựa như mặt hồ tĩnh lặng bị quăng vào một hòn đá nhỏ, khiến mặt nước rung động, sau một khắc, lại hình như là nghĩ tới điều gì, vội vàng hướng cây cột tránh đi.
Nữ sinh bị cự tuyệt, Mộc Tử Mạt có ấn tượng, hoa hậu khoa tự nhiên lớp trọng điểm ban 15, vóc người không tệ, thuộc khoa tự nhiên lại đứng trong top 10, nữ sinh ưu tú như vậy cũng cự tuyệt, không biết hắn thích nữ sinh thuộc loại nào đây? Sau một khắc lại không khỏi mỉm cười, Cố Tính thích loại nữ sinh như thế nào thì liên quan gì tới cô?
Mộc Tử Mạt đứng yên nguyên một chỗ thật lâu, tựa như không cẩn thận nhìn thấy bí mật nhỏ của nhân vật lớn, trong lòng có chút khẩn trương, lại có điểm không biết làm sao, bắp chân đứng lâu mơ hồ có chút tê dại, nghe phía bên ngoài từ từ im lặng xuống, cho đến khi hoàn toàn biến mất, suy ng