Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134747

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/747 lượt.

với bình thường nhiều một chút một món cá, ăn lại rất nhạt, bụng đầy tâm sự.
Sau khi ăn xong dọc theo đường mòn trong rừng của trường đi bộ một đoạn đường, cảm thấy trong lòng vẫn là buồn buồn, từ lúc nào đã đến quán nước, không biết tại sao, mỗi lần tâm tình không tốt liền muốn uống nước chanh.
Mộc Tử Mạt cầm trong tay ly nước chanh lạnh đang tỉ mỉ nghiên cứu sự phát triển của một cây chanh thì cảm giác bả vai bị vỗ nhẹ nhẹ, quay đầu nhìn lại, là Tô Tĩnh Nhiên, từng ngồi ở phía trước cô ở lớp 10.
"Thật là đúng dịp, Mộc Tử Mạt cậu không về nhà à?" Tô Tĩnh Nhiên biết cô là từ lớp đến đây , hơn nữa nhà ở cũng không xa, cho nên mới tò mò hỏi.
"Ừ." Mộc Tử Mạt chợt có chút sợ sệt, bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Quá muộn."
Vốn cô đã chuẩn bị về nhà , chỉ là, lần này nói chuyện so với mấy lần trước đều lâu hơn, hơn nữa đây cũng thuộc ngoài dữ liệu của cô.
Thật ra thì, hai người cũng hơn một năm không gặp, chuyện muốn nói thật sự không nhiều. Hai người đứng tại chỗ hàn huyên một lát, Tô Tĩnh Nhiên liền muốn đi, "Mộc Tử Nhiên, chúng ta lần sau tán gẫu tiếp, bạn học tôi còn đang chờ."
Theo phương hướng hắn chỉ, Mộc Tử Mạt nhìn qua, thiếu niên áo trắng, dáng người cao lớn, đứng đưa lưng về phía cô, khoác trên người một tầng ánh sáng dìu nhẹ, giống như tự lập một thế giới quanh mình.
Ở bên trong H trung, có thể có khí chất kiêu ngạo như thế , chỉ có một người, Cố Tính.
Mộc Tử Mạt cười nhìn Tô Tĩnh Nhiên nói hẹn gặp lại, đến quầy thu tiền rồi cà thẻ trả tiền, cầm nước chanh đi ra, nhìn hai cái bóng dáng càng lúc càng xa, không biết vì sao, dây cung trong lòng đang kéo căng, bổng nhiên, tùng.
Nhìn về bóng đêm phía trước, Mộc Tử Mạt nghĩ thầm, có lẽ, nên cố gắng học giỏi số học rồi.
"Cố Tính, tôi mới vừa ở quán nước gặp được một bạn học trước kia." Hai người lẳng lặng dọc theo bồn hoa đi dạo, Tô Tĩnh Nhiên hứng thú nói tới nói lui.
Cố Tính chỉ nhàn nhạt đáp lại "Ừ"..
“Là một bạn nữ sinh thú vị.” Tô Tĩnh Nhiên suy nghĩ một chút lại nói tiếp: “’Lúc học lớp 10 cô bạn đó ngồi sau tôi, luôn thích im lặng cúi đầu đọc sách, ấn tượng ở chổ, sách giáo khoa rất ít khi nhìn đến, xem thấy vậy cứ ngỡ không chịu học, ai ngờ sau lại…..”
Tô Tĩnh Nhiên như nhớ đến gì đó kích động nói: “Cậu còn nhớ không? Cuộc khảo nghiệm môn ngữ văn hồi lớp mười đó?”
Cố Tính gật đầu một cái: “Đề bài thi lúc đó có chút khó.”
Cố Tính cũng nghĩ đề bài thi lúc đó hơi khó.
Tô Tĩnh Nhiên tán đồng gật đầu một cái, "Lần đó thi ngữ văn, lớp tôi đa phần đều chưa đạt yêu cầu, ưu tú cũng chỉ có một hai người, tuy nhiên trong đó có một người, làm cho tất cả mọi người đều muốn rớt mắt kiếng."
Hắn từ từ thở ra một hơi, "Tôi nghĩ tôi đời này sẽ rất khó mà quên được, cô bạn đó 146 điểm, cậu biết đấy, bài thi là mấy ông thầy khoa ngữ văn đưa ra tìm nhân tài, mỗi người đều đưa một đề, nghe nói khi tổng kết hết điểm là 150 điểm, sau thầy lại muốn chiếu cố cảm xúc của các bạn học khác, liền đem toàn bài văn thành 56."
Tô Tĩnh Nhiên cảm thán lắc đầu, "Nếu như là số học có người cầm max điểm, tôi sẽ không cảm thấy hắn có bao nhiêu lợi hại, nhưng đây là ngữ văn, thật là cần bao nhiêu tu dưỡng để có những lời văn sâu sắc như vây! Cho nên từ sau lần thi đó, cô bạn đó được lớp chúng ta xưng danh tài nữ ."
Tô Tĩnh Nhiên hình như là đang đắm chìm trong ký ức, đột nhiên dừng lại, ngập ngừng một chút tiếp tục nói, "Vẻ ngoài của cô bạn đó rất đẹp, nói thẳng ra là, luôn là yên lặng ngồi ở chỗ đó, tựa như một bức họa, có thể nhìn thấy, nhưng không cách nào đến gần, vĩnh viễn có một tầng xa cách, nhưng sau lại mới biết, sở dĩ cảm thấy cô ấy khó gần như vậy, chỉ là bởi vì người khác cùng cô ấy không quen."
Nói xong, hai người đã đến làu dưới kí túc xá, đề tài cũng đến chỗ này dừng lại. Chỉ là, Tô Tĩnh Nhiên cảm thấy tối nay Cố Tính có chút ít nói, mặc dù bình thường nói chuyện cũng không nhiều, nhưng vẫn thấy có chút kì lạ.
***
Mộc Tử Mạt uống xong cốc nước chanh cũng không lập tức trở về kí túc xá, mà là chạy đến phòng tự học của thư viện trường học, tốn một thời gian buổi tối lần nữa nhìn qua bài thi số học, bảo đảm đem mỗi kiến thức bị mất điểm tìm hiểu rõ, đọc lại đề Anh ngữ , nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ đóng cửa, mới thu dọn đồ đạc trở về kí túc xá.
Tiền Thiên Thiên đã về nhà, trong kí túc xá chỉ còn Triệu Viện viện cùng Lý Sở Tâm, nhà Triệu Viện Viện ở gần, từ trước đến giờ đều là sáng ngày thứ hai mới về, hai người tựa vào bên giường, cùng nhau nói chuyện, "Nghe nói lần này Cố Tính lại đứng thứ nhất cuộc thi, thật không hỗ là thần tượng của mình!"
Mộc Tử Mạt vừa vào cửa liền nghe được giọng nói của Triệu Viện Viện không che giấu cảm xúc, nghe được cái tên xuất hiện với tần số cao gần đây, cô đứng tại chỗ nở nụ cười. Cô cùng hai người chào hỏi rồi để sách xuống bàn, cầm quần áo bước vào phòng tắm, chỉ chốc lát, tiếng nước chảy rào rào vang lên.
Tắm xong, Mộc Tử Mạt lấy ra máy sấy của Tiền Thiên Thiên, ngồi trên băng ghế sấy tóc. Thật ra, trường học cấm sử dụng dùng đồ điện công suất lớn, chỉ là tối nay có rất