Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134810

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/810 lượt.

đinh tai nhức óc.
Dĩ nhiên, cuối cùng vẫn là tiếng hô “Đại quốc nổi dậy” cao một bậc.
Triệu Viện Viện kêu rên một tiếng, cúi đầu tức giận mà sao chép thơ cổ của cô ấy, Mộc Tử Mạc ngẩng đầu nhìn tựa đề một cái, lấy ra một tờ giấy trắng, viết bài diễn thuyết của cô.






Thu ý dần dần dày.
Một hồi gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi qua, Mộc Tử Mạt run run một chút, sau đó cầm lấy áo khoác đồng phục học sinh mùa đông bên cạnh choàng lên, ánh mắt lại từ đầu đến cuối không rời bài tập ở trên bàn.
Mới vừa lên hết hai mảnh số học liền đường, lúc này tất cả mọi người đi xuống ăn cơm trưa rồi, nhưng cô lại với vừa mới chép lại đề toán học giương con mắt cau mày khó khăn, cũng viết vài trang bản nháp, nhưng lại không tính được cái đáp án Lão sư cho kia.
Bút trên tay Lý Sở Tâm cũng không còn dừng lại, nhưng cũng chỉ là dừng ở một chỗ cũng tính không xuống, nhiều lần kiểm tra quá trình tính toán phía trước.
Hơn nửa học kỳ tiếp theo, hai người đều rất có ăn ý mà dưỡng thành thói quen ở buổi sáng sau khi giờ học kết thúc ở lại phòng học làm bài tập một lát lại đi ăn cơm, như vậy không chỉ có tiết kiệm được thời gian, đến lúc ăn cơm người trong nhà ăn cũng sẽ không quá nhiều.
Lý Sở Tâm đang ngoài cửa chờ cô, Mộc Tử Mạt rửa sạch tay chuẩn bị rời đi, lại bị người khác gọi lại, xoay người nhìn lại, thì ra là bạn cùng bàn lớp mười một Chu Lệ Hân, cũng chính là một trong ba đồng học ở cuộc thi phân ban lớp mười một từ lớp trọng điểm môn khoa học xã hội chuyển tới ban phổ thông.
"Hi, Mộc Tử Mạt, đã lâu không gặp." Chu Lệ Hân thấy cô hình như thật cao hứng, khóe miệng cong cong, cười rộ lên có hai chiếc răng mèo khả ái.
Mộc Tử Mạt cũng cười cười, đích xác là thật lâu không gặp. Ban phổ thông cùng lớp trọng điểm đều ở Giáo học lâu khác nhau, bình thường nếu như không chủ động liên lạc, cũng ít có xuất hiện cùng một lúc.
"Mộc Tử Mạt, cậu xem" Chu Lệ Hân tiến tới bên tai Mộc Tử Mạt, nói nho nhỏ, "Kia là bạn trai của tớ, có phải hay không rất tuấn tú?" Âm thanh thẹn thùng của thiếu nữ lộ ra, giống như loài hoa đinh hương nhẹ nhàng phất qua vành tai, mềm mại, ấm áp.
Mộc Tử Mạt lúc này mới chú ý tới một người nam sinh còn đứng cách đó không xa, sáng sủa, cao cao gầy gầy, đối với cô cười cười, xem ra cũng không thích nói chuyện.
"Ừ, đích xác rất đẹp trai." Mộc Tử Mạt gật đầu tán thành, không chút nào keo kiệt ca ngợi.
Bạn trai lấy được tán thành, so với chính mình lấy được ca ngợi càng đáng giá cao hứng hơn, Chu Lệ Hân không khỏi hả hê nói, "Đó là đương nhiên, ánh mắt tớ là thế nào cậu không còn rõ ràng?"
"Đúng rồi, Mộc Tử Mạt, trong buổi lễ trao thưởng thi giữa kỳ lần trước cậu diễn thuyết rất đặc sắc, vừa nhìn thấy cậu lên sân khấu, tớ so với ai khác đều kích động hơn, lôi kéo bạn học của tớ, điên giống như theo các cô ấy nói, đây là bạn cùng bàn của tớ trước kia, là tài nữ lớp chúng tớ công nhận, là thần tượng của tớ cho tới nay. Làm cho bạn học của tớ nói tớ thần kinh được rồi, còn có, triển lãm văn hóa trường học lần này, tớ cũng chứng kiến chữ viết bằng bút lông của cậu, xinh đẹp đại khí, tớ cũng là vô cùng kiêu ngạo mà cùng các cô ấy nói, đây là. . . . . ." Chu Lệ Hân càng nói càng kích động, nhưng lại ở chỗ thắt nút quan trọng, "Cậu đoán kế tiếp như thế nào?"
Mộc Tử Mạt rất cho mặt mũi mà lắc lắc đầu, Chu Lệ Hân lại nói, "Họ lại có thể đem lời nói kế tiếp của tớ thuộc làu rồi, còn chế nhạo tớ trước giống như học lại dường như đem những lời đó lặp lại mấy trăm lần."
Mộc Tử Mạt nghe xong không khỏi cười thầm, thật sự có khoa trương như vậy sao?
Hai người nói nói một lúc lâu, Chu Lệ Hân mới cùng bạn trai cùng nhau mà rời đi, nhìn bóng lưng thành đôi và nắm chặt hai tay của bọn họ, Mộc Tử Mạt sinh lòng cảm khái, rất ít nhìn thấy như vậy cô cũng vui mừng.
Chu Lệ Hân đối với Mộc Tử Mạt mà nói là một tồn tại đặc biệt, học tập rất nghiêm túc, thành tích cũng tốt, nhưng vẫn không muốn ở lại lớp trọng điểm, vì thế còn đã từng rầu rĩ không vui một thời gian ngắn. Sau khi chia lớp lần nữa rốt cuộc như nguyện đến ban phổ thông, rất nhiều người thổn thức không thôi, nhưng cô ấy không chút nào không thèm để ý, ngược lại ở trong lớp mới như cá gặp nước.
Xác thực, so với trong ấn tượng của cô chính là cái cô bé kia, cô ấy hình như thật sự thay đổi hoạt bát hơn rất nhiều.
Hôm nay vừa khéo là thứ bảy. Xong tiết học buổi chiều, Mộc Tử Mạt thu thập xong đồ chuẩn bị về nhà, lại nhận được tin nhắn của Mộc lão đại, bởi vì là giờ cao điểm tan tầm, trên đường đi bị tắc lợi hại, ông có thể phải đến muộn nửa giờ.
Mộc Tử Mạt mang cũng không nhiều đồ, một chút quần áo mùa hè và vài cuốn sách, đã có chút nặng, một người ở trong sân trường loạng quạng, nhìn một chút cột thông cáo " phong thái Giáo sư ", thấy trên cột thông cáo đằng trước một cái khuôn mặt quen thuộc, thế nhưng dừng bước từ lúc nào chẳng biết, tỉ mỉ nhìn giới thiệu vắn tắt phía dưới, mặt lộ vẻ ngạc nhiên, thật không nghĩ tớ