Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Lâm Uyên Ngư Nhi

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134808

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/808 lượt.

bài này cũng không phải là rất khó khăn, lại có điểm xảo trá, là để kiểm tra cách diễn đạt và dộ nắm bắt của các tuyển thủ tham gia thi đấu.
Phòng chuẩn bị và nơi thi ngay cùng một chỗ với nhau, ở giữa ngăn cách bởi bức tường thủy tinh trong suốt, tất cả biểu hiện của tuyển thủ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng qua nó. Vị tuyển thủ thứ năm có một âm không phát âm chính xác, thậm chí trong mắt nổi lên lệ quang, đứt quãng, ảnh hưởng phát huy ở phía sau, chỉ đành phải chán nản rời sân.
Bên ngoài sân, tuyển thủ im lặng mà quay đầu, lộ ra vẻ vô cùng hối tiếc. Ai cũng biết, họ đứng ở nơi này, chính là đại biểu cho quốc gia của mình. Cơ hội này đối với bọn họ mà nói, rất quý giá!
Ở phần thi nói Mộc Tử Mạt biểu hiện được hết sức xuất sắc, ở giữa quốc gia mình và Nhật Bản so sánh tự thuật không kiêu ngạo không tự ti, chọn từ ngữ nghiêm cẩn thích đáng, giành được lời khen ngợi nhất trí của các lão sư giám khảo. Có một giám khảo sau khi hoàn thành đánh giá, thậm chí còn hỏi một vấn đề sắc bén: trong nước Trung Quốc, Tencent QQ và 360"Trở mặt thành thù" , ở chỗ này chúng ta làm một giả thiết to gan, nếu như Tencent QQ rút lui ra khỏi Internet Trung quốc, thì bạn đối với cái kết quả này như thế nào? Nhớ kỹ, bạn chỉ có thể dùng một câu trả lời.
Mộc Tử Mạt khẽ vuốt cằm tỏ vẻ đã biết, Tần Thi Nguyệt thấy lời nói đã truyền tới, người có liên quan cũng đối với cô ta xa cách, đợi tiếp nữa cũng là tự đòi không thú vị, "Hừ" một tiếng cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Mộc Tử Mạt đem hộp sữa bò ném tới thùng rác, đến bồn rửa tay tỉ mỉ rửa tay, mới vừa ăn xong chocolate, trên tay dính dính, rất không thoải mái.
Từ phòng làm việc đi ra, thời gian vào học cũng không còn nhiều lắm, trên hành lang bạn học cũng tản đi không được sai biệt lắm rồi, Mộc Tử Mạt nghĩ tới chủ nhiệm lớp mới vừa nói, một đường thất thần.
Mắt thấy sẽ đến phòng học rồi, trong lòng mình còn không có rõ ngọn nguồn, không khỏi lắc đầu một cái, quyết định không nghĩ tiếp nữa.
Mộc Tử Mạt đi rất chậm, hành lang phía ngoài phòng học lớp mười hai ban 14 còn đứng không ít người, bọn họ giống như đang thảo luận một vấn đề hóa học, mọi người mỗi người phát biểu ý kiến của mình, âm thanh càng lúc càng lớn, lại không tính ra được một đáp án thống nhất. Cuối cùng không biết là người nào hướng trong phòng học kêu một tiếng, "Cố Tính, cậu mau ra đây, bọn họ cũng bắt đầu cãi vã."
Cố Tính? Nghe thấy cái tên, Mộc Tử Mạt không khỏi dừng bước lại, giật mình tại nguyên chỗ.
Sau khi từ Nhật Bản trở về, không biết là cố ý hay là vô ý, dường như cũng không thể nào nhìn thấy anh. Nghe nói hình như anh không có ở trường học, vậy bây giờ là trở về chưa?
Ngay sau đó bỗng dưng tỉnh táo, anh có trở về hay không có liên quan gì đến mình? Bước chân bắt đầu buông lỏng, muốn bước lên phía trên, nhưng hình như không còn kịp rồi, Cố Tính đã đi ra rồi.
Mộc Tử Mạc xuất hiện bất ngờ ngoài dự đoán của Cố Tính, sau khi hơi ngây ngẩn, trên khuôn mặt tuấn tú, bắt đầu xuất hiện nụ cười mơ hồ, thẳng đến đáy mắt. Nhưng vẫn là đứng tại chỗ, chờ cô mở miệng trước.
Mộc Tử Mạc cảm thấy một hồi giống như tất chân rạn nứt lạnh lẽo từ đầu ngón chân bỗng chốc xông lên, tê dại tê dại, còn ở lại đây như vậy, cô gần như có thể tưởng tượng đến ánh mắt dò xét ở chung quanh, trên khuôn mặt trắng nõn bắt đầu xuất hiện đỏ ửng, trong lòng suy nghĩ, bọn họ mặc dù không phải rất quen thuộc, nhưng dù sao cũng biết lẫn nhau, không chào hỏi cũng không thể nào nói nổi, vì thế giật giật môi, dắt ra một nụ cười nhàn nhạt.
Cố Tính cười gật đầu, xem như là đáp lại, từ bên người cô đi tới giữa đám nam sinh kia, vẻ mặt tự nhiên theo chân bọn họ thảo luận, giống như chẳng có cái gì cả xảy ra.
Thật ra thì, mới vừa có cái gì xảy ra sao?
Mộc Tử Mạc xác thực không nhớ rõ, thời điểm khi anh từ bên người cô đi qua, trong đầu cô trống rỗng, chỉ cảm thấy chóp mũi tiếp xúc một hồi hơi thở tươi mát giống như giọt sương sáng sớm, khi đó chuông chuẩn bị đã vang lên, cô vội vã trở lại phòng học, Lão sư đã bắt đầu chuẩn bị giảng bài rồi.
Trở lại chỗ ngồi, Mộc Tử Mạc hơi đè xuống rung động trong lòng, đôi tay đặt lên gương mặt, lại chạm được một mảnh ấm áp. Thật vất vả tĩnh lặng trái tim lại, hình như lại loạn rồi.
Nghĩ thầm mặt của mình nhất định lại đỏ rồi, đành phải đem cả khuôn mặt chôn ở trên bàn. Sự khác thường của cô, Triệu Viện Viện cũng chú ý tới, nhất quyết không tha hỏi tới Lão sư tìm cô có chuyện gì.
Mộc Tử Mạc biết tính tình của Triệu Viện Viện, đành phải đem lời của Lão sư tỉ mỉ lặp lại một lần nữa, Lý Sở Tâm cũng để quyển sách trên tay xuống bàn, nghiêm túc nghe xong đứng lên.
Nghe xong, Triệu Viện Viện không che giấu chút nào, hả hê n