The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nữ Nhân Hữu Độc

Nữ Nhân Hữu Độc

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 1341274

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1274 lượt.

n cùng Lộ Thiểu Hành đứng ở trước mặt cô, "Lê tiểu thư sớm nghe qua tên cô, rất hân hạnh gặp cô. Tôi là Lương Hạo."
Cô cười nhạt, không biết vì sao anh ta một mình đến tìm mình, "Không biết bác sĩ Lương dự định làm việc ở nơi nào?"
Tùy ý chọn một cái chủ đề, cô cũng không luống cuống.
Lương Hạo cùng trò chuyện vài câu, cũng không có ý nói cái gì.
Rất nhanh, Trác Dực Đình cũng đi ra, vài người bắt đầu cầm gậy đánh golf vào sân, Lê Họa cùng vài người phụ nữ xinh đẹp không muốn đi phơi nắng mặt trời ngồi ở một cái ô che nắng thật lớn. Cô nhìn phương xa, không tự giác đem tầm mắt từ trên người Trác Dực Đình chuyển sang trên người Lộ Thiểu Hành. Anh cười nhạt, một tay chống trên cọc, một tay chỉ vào người nào ban nãy, gần như vậy đều không có chạm vào.
Cô thu hồi ánh mắt, không biết nên cười mình cái gì.
Lộ Thiểu Hành không biết đi lại đây khi nào, cầm một chén nước trên bàn uống. Lê Họa ngẩng đầu, đúng với động tác uống nước của anh ta.
Gần như vậy.
Cô cúi đầu, giả vờ nhìn di động.
Lộ Thiểu Hành căn bản không có nhìn cô, đang chuẩn bị đi trở về, không ngờ Lương ạo đứng ở bên kia hướng anh ta vẫy vẫy tay.
Lộ Thiểu Hành đi về phía Lương hạo, "Làm sao một mình đứng ở chỗ này? Không giống tác phong của cậu."
Lương Hạo quả thực thích ở trước mặt người khác thể hiện thực lực của chính mình, lấy điều này làm thỏa mãn trong lòng.
Lương Hạo liếc mắt nhìn Lê Họa một cái, "Một đôi này... ở trong vòng luẩn quẩn rất náo nhiệt."
Lộ Thiểu Hành cười khẽ, khi nào thì Lương Hạo cũng lắm chuyện như vậy, "Chuyện người khác, quản ít thôi."
"Cậu sẽ không khuyên nhủ Trác Dực Đình?"
"Làm chi phải khuyên, người ta cảm tình tốt như vậy, tớ làm sao nhẫn tâm làm người xấu. Làm người cần có chút lương thiện."
Lương Hạo chau mày, "Nếu như phụ nữ có gia thế trong sạch, còn chưa tính... Cô ta, cậu có biết cô ta làm việc gì không?"
"Tiếp rượu." Lộ Thiểu Hành nhún nhún vai, "Đó cũng coi như công việc, đừng hạ thấp công việc của người khác như vậy."
"Tiếp rượu?" Lương hạo hừ lạnh, "Cũng chỉ tiếp rượu đơn giản như vậy? Có lẽ là bồi đến trên giường người khác đi."
Lời này của Lương Hạo có chút quá.
"Đừng nói lung tung."
"Bằng không cậu cảm thấy cô ta như thế nào câu được Trác Dực Đình?" Hai tay Lương Hạo ôm ngực, "Không phải là vậy sao."
Lộ Thiểu Hành lắc đầu, cảm thấy không có ý gì.
Lương Hạo lại một lần giữ chặt Lộ Thiểu Hành, "Cậu cảm thấy tớ có nên hay không nhắc nhở Trác Dực Đình, cách xa người đàn bà kia một chút?"
Nghiêm trọng như thế sao? Lộ Thiểu Hành nhận thấy được sự việc không đơn giản, "Cậu biết cái gì?"
Lương Hạo nhìn về phía Trác Dực Đình, dường như không biết có nên nói hay không, "Dù sao người đàn bà kia vô cùng dối trá."
Trong mắt Lương Hạo rõ ràng có sự khinh thường.
Lộ Thiểu Hành nở nụ cười, "Nào có nói chỉ một nửa lý do."
Lương Hạo lúc này mới thở dài một hơi, "Tôi tận mắt thấy cô ta đến bệnh viện, khoa phụ sản, phẫu thuật sanh non."
Nụ cười khóe miệng Lộ Thiểu Hành đông cứng, "Cậu xác định là cô ta?"
"Đương nhiên."
Vừa rồi Lương Hạo nhìn thấy Lê Họa còn tưởng rằng nhìn lầm người, khi đó Lương Hạo vừa mới vào bệnh viện thực tập, đi lầm đường, đi tới khoa phụ sản. Có nhiều người chờ phẫu thuật như vậy, anh sẽ không liếc mắt một cái liền nhận ra Lê Họa. Nhưng Lê Họa rất đặc biệt. Làm loại phẫu thuật này, thời gian cũng không nhiều, xếp hàng, gọi vào liền đi vào. Lúc ấy đến lượt Lê Họa, cô lại không vào cùng một người nữ sinh phía sau đổi số, tiếp theo lại đổi, mãi đến cuối cùng. Lương Hạo buổi sáng gặp Lê Họa, buổi chiều cô vẫn còn đang đổi số.
Bác sĩ đều không biết làm sao, để cho Lê Họa trở về nghĩ xem có muốn bỏ đứa nhỏ kia.
Cuối cùng một người con gái chạy tới bệnh viện, đem Lê Họa kéo đi.
Lương Hạo đơn giản giải thích một chút tình cảnh lúc đó, không khỏi lắc đầu, Trác Dực Đình thế nhưng sẽ vì một người phụ nữ như vậy.
Anh ta muốn xoay người đi, Lộ Thiểu Hành lại kéo vai của anh, ánh mắt phức tạp khó phân biệt, "Lúc nào?"
"Sao?" Lương Hạo không ngờ Lộ Thiểu Hành sẽ phản ứng như thế.
"Cậu lúc nào đã gặp cô ta ở bệnh viện?"
Lương Hạo nghĩ nghĩ, "Thực ra cũng vài năm. . ."
Lộ Thiểu Hành vẫn không để Lương Hạo đi, nhắp khóe miệng, lại mở miệng hỏi, "Cô ta có hay không xoá sạch. . . đứa nhỏ?"
"Tớ làm sao biết được?" Lương Hạo đánh giá sắc mặt của Lộ Thiểu Hành một chút, "Lúc ấy nhất định là không có, bị cô gái kia lôi đi, chuyện về sau ai biết. . ."
Lộ Thiểu Hành chậm rãi buông tay xuống, xoay người, đôi mắt nhìn về phía bên kia Lê Họa đang ngồi.
Lộ Thiểu Hành rời khỏi trước tiên, Lương Hạo chỉ cười nói tên kia không phải chiếu cố bình thường. Những người òn lại, đương nhiên tiếp tục trò chơi. Thiếu ai cũng giống nhau chơi đùa, giống nhau uống rượu ăn cơm, không có cái gì khác biệt.
Trong lúc ăn cơm, Trác Dực Đình che chở Lê Họa. Cô đối với anh cười cười, tỏ ra cô không có gì không khoẻ.
Bữa tiệc liên tục có chút muộn, cô ăn được cũng không nhiều, đối với những người xa lạ này, chưa nói tới cao hứng