
Tác giả: Hoa Diên U Lạc
Ngày cập nhật: 04:34 22/12/2015
Lượt xem: 1341419
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1419 lượt.
nổi sao? Chàng chưa nghe qua, nghèo nuôi con trai giàu nuôi con gái sao?”
“Ừ, đã nghe qua.”
“Hả? Chàng nghe ai nói?”
“Nàng.”
“Được rồi. Dù sao ta muốn ngọc của Hình Dận, chúng ta đi lấy.” Đường Thải Nhi cười ha ha, lấy cỏ nhung chọc chọc khuôn mặt Lăng Dạ Tầm.
Lăng Dạ Tầm hẩy ra, nhỏ giọng nói: “Thải nhi, thật ra con gái lại xin ta một món quà khác.”
“Hửm? Là gì?”
Khóe miệng Lăng Dạ Tầm nhếch lên, trong mắt tràn đầy tà mị: “Nó nói. . . . . .” Nói xong, hắn cúi đầu để sát bên tai Đường Thải Nhi, “Nó nói muốn chúng ta sinh cho nó thêm một bé trai nữa.”
Mặt Đường Thải Nhi đỏ lên, giơ tay lên muốn đẩy Lăng Dạ Tầm ra: “Cái gì nữa! Chàng nói láo!”
Lăng Dạ Tầm cười lớn, không quan tâm dừng ngựa lại, ôm Đường Thải Nhi ngã xuống dưới đòi hỏi. Đường Thải Nhi hét lên một tiếng, cả người rơi vào trong bụi hoa.
Cánh hoa phía dưới bị rung động mà tung bay, hương hoa khắp nơi.
Lăng Dạ Tầm nheo mắt lại, hôn lên môi mật của Đường Thải Nhi: “Thải nhi, nàng thật đẹp.”
“Ngậm miệng! Không cần khen ta. . . . . . Ưm. . . . . .”
Trong lúc ngượng ngùng, đôi môi lạnh của Lăng Dạ Tầm đã hạ xuống, bịt miệng nàng lại.
Hoa trong rừng, bóng người quấn quít.