
Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút
Tác giả: Tát Không Không
Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015
Lượt xem: 1341299
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1299 lượt.
m nữa cũng không quên được hắn.
“Là Đường Tống sao?” - Tôi nhớ được, ngay lúc đó, Vĩ Vĩ hỏi như thế.
“Đúng vậy.” - Cũng nhớ đến, lúc ấy, tôi rất thành thực trả lời.
“Anh chờ em, ba năm, có thể em sẽ quên hắn” - Vĩ Vĩ nói.
Nhưng là không có, 5 năm, tôi cũng chưa từng quên hắn.
Từ 16 đến 24, toàn bộ 8 năm, người ta kháng Nhật cũng kết thúc, tôi lại không dám đối với chồng mình nói một tiếng “em yêu anh”.
Đại Khinh tôi thật đúng là đáng sợ.
Đừng nhắc tới những việc này, ăn cơm quan trọng hơn, ta vội nói “Dân Dĩ Thực Vi Thiên” mà.
**Dân dĩ thực vi thiên: người dân lúc ăn uống là trời
Để chuộc tội, tôi gói cuốn thịt vịt bỏ vào trong chén Vĩ Vĩ, nào có thể đoán được đưa tay ra dễ dàng, thu lại khó, Vĩ Vĩ cầm lấy cổ tay tôi.
Ban ngày ban mặt… ban ngày ban mặt, một cô gái đã kết hôn ở cùng một chàng trai xinh đẹp, hơn nữa động tác thật là mập mờ, hẳn là đủ có tin tức làm cho xã hội dèm pha đi
Thấy tình trạng này, ta sợ hãi, sửng sốt.
Thật may là cửa rất nhanh liền được người phục vụ đóng lại, giảm nhiều lúng túng cho tôi.
“Em biết người kia? Vĩ Vĩ hỏi.
“Bạn của Đường Tống” - Tôi thành thật.
“Em cảm thấy hắn sẽ nói với Đường Tống chuyện này?
Nói thật, tôi không rõ lắm.
“Vậy em cảm thấy, sau khi Đường Tống biết, sẽ quan tâm sao?
Nếu như dùng vũ khí để hình dung Vĩ Vĩ, anh ấy nhất định là súng ngắm bắn xm109, tốc độ kia, vô cùng chính xác, hạng nhất trên thế giới đi, trực tiếp bắn trúng huyệt của tôi.
Tôi không lên tiếng, hai người cứ thế vây quanh nồi nước đang nấu, miệng nhét vịt nướng.
Ăn thật lâu, Vĩ Vĩ lần nữa lên tiếng
“Ba năm, tiểu Khinh, anh đã chờ em ba năm.”
“Đáng giá không?” - Tôi ngẩng đầu nhìn hắn - “Nhiều người lui tới như vậy, tại sao nhất định phải chờ em.”
Vĩ Vĩ gương mặt kiên cường, viền môi có hình dáng giống như thần tình ái.
(Thần tình ái: là chú bé lưng đeo cung tên á – gặp hai người yêu nhau sẽ bắn tên nối kết hai trai tim của họ)
“Còn em thì sao? Người lui tới nhiều như vậy, tại sao nhất định phải chờ hắn?”
Tôi á khẩu.
Nếu xem Vĩ Vĩ và tôi là chơi một trò chơi, thì tôi và Đường Tống ngay cả trò chơi cũng không bằng —— hắn thậm chí còn không có tham gia, từ đầu đến cuối, chỉ có mình tôi.
Vĩnh viễn im lặng, vĩnh viễn nhốt tình cảm của mình.
Vĩ Vĩ không giống tôi là một người rỗi rãnh, ăn cơm xong lập tức trở về Sở nghiên cứu.
Tôi quay đầu lại, lập tức gọi điện thoại cho Duy Nhất thông báo chuyện này, nhưng bên đầu điện thoại Duy Nhất chỉ nghe chi chi - ô ô - rầm rì, rất không rõ ràng, giống như cho là đeo mũ xanh gì đó. (mũ xanh: ngoại tình)
Tôi suy nghĩ một hồi, lập tức xuất mồ hôi, có năng lực làm cho Duy Nhất, người từ nhỏ chỉ một tay bóp chết sâu róm trở nên giống như bị sâu róm bắt, chỉ có một, hồ ly Đoạn Hựu Hồng thôi.
Vội vàng phóng tới nhà Duy Nhất, cửa phòng khóa, không cần gấp gáp, lấy ra cái chìa khóa dự bị, mở cửa, vừa nhìn, hắc hồ ly Đoạn Hựu Hồng cùng hồng hồ ly Duy Nhất quả nhiên ở bên trong, nhìn dáng vẻ drap giường, cũng không biết đã lăn qua bao nhiêu lần rồi.
“Thế nào? Yêu đương vụng trộm sao? Còn là tình cũ không rũ cũng tới chứ?” - Tôi đặt mông ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, đi thẳng vào vấn đề, nghiêm túc nói.
Duy Nhất không nói gì, mặc áo ngủ Lace màu đen khêu gợi, ngồi ở đó gặm gặm hạnh nhân, răng nanh trân châu sáng bóng va chạm nhau, phát ra tiếng vang cách cách.
Hắc hồ ly lên tiếng
“Chị Khinh, tôi có mang từ Pháp về cho cô đôi giày Christian Louboutin mà cô thích”.
Giọng tôi nhàn nhạt
“Cám ơn, thích cũng không phải là muốn có. Hơn nữa, mang giày của người, người phàm tôi đây khó mà đứng vững”
“Nếu thích, sẽ phải muốn có, người ta sống cả đời, đừng gò bó mình, không phải là nhàm chán sao?” - Hắc hồ ly giống như tôi, lời nói chứa đầy hàm ý.
Duy Nhất cũng không ngu, cũng nghe rõ, không ngẩng đầu nhìn hai chúng tôi, trực tiếp cắn hạnh nhân, kiêu ngạo nói
“Tôi mệt, đều ra ngoài hết đi”
Cũng tốt, có lời này, tôi trực tiếp lôi kéo Đoạn Hựu Hồng ra ngoài.
“Chị Khinh, chúng tôi không sao, cô đừng lo lắng” - Đoạn Hựu Hồng cười ha ha, cười một tiếng, sáng rõ nổi bật, hút hết đen tối, nếu hắn muốn hướng người nào phát điện, đoán chừng rất ít cô có thể cản được.
Có một ít đàn ông mặc dù không đẹp trai, nhưng lại có sức hấp dẫn vô cùng, giống như Đoạn Hưu Hồng này vậy.
“Vị hôn thê của cậu biết chuyện ngày hôm nay không?” - Tôi hỏi, có chút mùi vị ‘khua núi dọa hổ’
Đáng tiếc không dọa được hổ, Đoạn Hựu Hồng nhẹ nhàng cười một tiếng
"Chị Khinh, chuyện nam nữ, điều thú vị nhất không phải là ngươi tình ta nguyện sao, tôi chưa bao giờ cưỡng bách bất kỳ ai, cô nên biết”
Một câu ‘ngươi tình ta nguyện’ liền hoàn toàn đè bẹp tôi.
“Duy Nhất cam tâm tình nguyện, tôi cũng không có tư cách bàn đến. Nhưng có một số lời, tôi không thể không nói, tính tình Duy Nhất không được tốt lắm, lại tùy hứng, tính cách lại khô khan, nhưng ít ra, cô ấy là thật lòng thích cậu. Thật ra tình cảm của