watch sexy videos at nza-vids!

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015

Lượt xem: 134437

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/437 lượt.

õ không thể chạm tới thân thể phụ nữ, ngón tay chạm đến đầu gối Liêu Bắc Bắc, chờ phản ứng lại lập tức rút tay về, thực đã chậm, giống như bị cường lực ép chặt lại.
Liêu Bắc Bắc hôm nay mặc quần sooc, nói cách khác anh đang sờ thịt của cô…
Lòng của cô co lại một đoạn, vội vàng che hai tay, nhưng mà cô không có né trách, ai kêu cô thích anh cơ chứ, ngay cả bị thiệt thòi cũng cho.
Nhưng mà, trước hôn nhân phát sinh quan hệ vẫn là không tốt lắm.
Cô im lặng không nói, Đường Diệp Trạch cũng không lên tiếng, trong phòng ngủ yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở thay đổi không giống nhau trong không khí .
Thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua, sau khi đấu tranh tư tưởng, Liêu Bắc Bắc cuối cùng quyết định “siêu việt”.
“Nếu như anh muốn… Em, em sẽ ở chỗ này…..”
Nghĩ kỹ nếu muốn theo đuổi anh, ít nhất cũng phải tỏ ra chút thành ý? Mặc dù cuối cùng không thể đến với nhau, cô cũng đem lần đầu tin dành cho người đàn ông mình yêu nhất, mặc dù tiền đồ là một mảnh xa vời, coi như cô đi theo cảm giác.
Đây là lời mời gọi thẳng thắn, Đường Diệp Trạch như hỏng mất giờ phút này không chịu nổi sự hấp dẫn nào, anh chỉ có im lặng mâu thuẫn, chỉ mong Liêu Bắc Bắc không nhận được câu trả lời lập tức rời đi.
Đầu óc Liêu Bắc Bắc cũng không nhàn rỗi, cô biết Đường Diệp Trạch vẫn thuộc tuýp người bị động, có phải đang đợi cô chủ động phát ra tín hiệu không? Nhưng mà chuyện này cô phải nói Đường Diệp Trạch một chút, cô gái người ta da mặt rất mỏng mà.
Im lặng trong phòng kéo dài đã qua mười phút đồng hồ.
Đường Diệp Trạch vốn tưởng rằng thời gian có thể hòa tan dục vọng, sao biết càng ngày càng nghiêm trọng. Anh nhìn về phía cửa sổ – ánh trăng sáng ngời, anh nhất định là bị sắc ma ám vào người.
Một lúc sau, một cỗ hơi thở ấm áp thổi tới bên tai Đường Diệp Trạch, hai mắt anh nhắm chặt kêu rên lên một tiếng, tay chân luống cuống kéo chăn kẹp ở giữa hai chân, trời ạ, Liêu Bắc bắc có biết là mình đang đùa với lửa hay không?
Anh vừa nghĩ đến, cách xa luồng khí ấm áp một chút, thân thể Liêu Bắc Bắc ngồi thẳng, đưa lưng về phía anh, từng chút từng chút cởi nút áo, mỗi một chiếc cúc được cởi là không quên khích lệ mình, thân thể này là chỉ do mình chi phối, Đường Diệp Trạch là người đàn ông gần như hoàn mỹ, thứ mình có thể đưa cho anh, lễ vật quý trọng nhất cũng chỉ có mình
Áo theo đầu vai tuột xuống, lưng trần mảnh mai xinh đẹp hiện ra trước mắt Đường Diệp Trạch.
“Bắc Bắc. . . . . . Đừng. . . . . .”
Anh nghĩ một đằng, nói một nẻo, cử tuyệt Liêu Bắc dâng lên nụ hôn, trong khí mùi thơm, thấm vào ruột gan.






Em vẫn luôn ở đây.
“Em nói rõ với anh của anh, anh ấy không trách em, đúng là một nam nhân vô cùng rộng lượng.” Liêu Bắc Bắc mổ nhẹ vào môi anh: “Anh ấy hiểu được chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, cũng như không phải ai cũng có thể trói lại với nhau, anh hiểu chưa?”
Không hiểu sao, Liêu Bắc Bắc cảm thấy dường như đây không phải là lần đầu tiên cô hôn Đường Diệp Trạch, lại giống như trong một đêm hồn bay trong mộng, bốn phía tối đen, không thể nhìn thấy, bọn họ đã từng hôn nhau như vậy.
Đường Diệp Trạch ngu ngơ đáp một tiếng, đầu như kẹt trong bông, càng cố sắp xếp, càng hỗn loạn.
“Ừm….”
Nụ hôn của anh chính là liều thuốc tốt nhất để tiến hành ân ái, hừng hực như lửa, thiêu đốt thân thể cô, khiến cô hoàn toàn bị mê hoặc, lạc phương hướng khi triền miên với anh, rất nhanh, cô mềm ra như nước, ngã xuống dưới gối.
Anh nâng thân thể xụi lơ của cô lên, ôm thân thể dưới người mình, dùng nụ hôn đánh thức cơ thể cô, đầu lưỡi vòng quanh nơi tuyết trắng, ngậm.
Liêu Bắc Bắc không nhịn được khẽ run, cô theo bản năng đẩy trán của anh, nhưng lại đến sức lực giãy dụa cũng chẳng có, rất nhanh, sau một lần lại một lần bị anh trêu chọc, từng lỗ chân lông trên người cô đều thả lỏng một cách kì diệu, thân thể phản chủ, bắt đầu phản ứng.
Cô hơi ngẩng đầu lên, khó khăn hô hấp, không tự chủ được mà cong nửa người trên, đón nhận môi anh, phía trên cọ lên lồng ngực của anh, dùng phương thức nguyên thủy nhấy, phát ra lời mời.
Thắt lưng ầm một tiếng rơi xuống đất, sự nhẫn nại của anh đã sớm vượt xa cực hạn, một khi chạm đến thân thể cô, anh nghĩ mình cũng chỉ có thể ôn nhu đến đây thôi, cho nên anh hít sâu một hơi, nhẹ giọng đến mức đến hắn cũng chẳng nghe thấy mà nói lời tán tỉnh bên tai cô.
“Anh đang nói gì vậy?”
Liêu Bắc Bắc chỉ cảm thấy bờ môi của anh hôn lên mọi giác quan của mình, tê tê, khó chịu, không thể nhịn nổi.
Đường Diệp Trạch hô hấp càng thêm dồn dập, anh lắc đầu, một tay chống trên giường, ngón tay trượt xuống dưới, quanh co vài lần, mới khó khăn xâm nhập được thân thể của cô.
Phút chốc, Liêu Bắc Bắc nhẹ hô một tiếng, đau đến trợn mắt.
Thân thể của cô quá mức thắt chặt, không chỉ cô thấy đau đớn, Đường Diệp Trạch cũng bị giữ chặt đến hơi đau.
“Thả lỏng.” Đường Diệp Trạch nheo mắt lại, nơi kia điên cuồng hút sâu vào khiến anh không thể di chuyển được.
“A…”
Liêu Bắc Bắc hô