watch sexy videos at nza-vids!

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015

Lượt xem: 134468

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/468 lượt.

hoàn toàn có thể đọc làu làu rồi, mấy câu nói đó cô nghe hai mươi mấy năm rồi.
Nói xong chính sự, cha Liêu từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp nhân dân tệ nhét vào trong túi quần Liêu Bắc Bắc: “Đầu óc chịu khổ là được, nên ăn nên uống thì phải dùng, nhìn khuôn mặt nhỏ của con gầy đi nhiều kìa.”
Liêu Bắc Bắc sờ sờ gò má, nhìn mái tóc hoa râm cùng nếp nhăn nơi khóe mắt của ba, trong lòng lại bắt đầu chua chua.
Ba ba cá tính cực đoan, lúc thương cô so với ai khác đều thương yêu hơn, một khi gặp phải vấn đề sắc bén liền lập tức liền nghiêm túc, cho nên giữa Liêu Bắc Bắc cùng ba ba là quan hệ kính trọng lệ thuộc, càng lớn hơn thân mật.
Nhưng mà đến cuối cùng, Liêu Bắc Bắc cũng không có lên tiếng hỏi, cha cùng Đường Diệp Trạch đến tột cùng thân quen đến cỡ nào, dù sao hai ngày nữa sẽ trở về rồi, cô có thể từ trong miệng Đường Diệp Trạch moi ra lời thật tương đối dễ dàng.
Lúc này, Đường Diệp Hoa vốn là ở phòng khách theo mẹ Liêu nói chuyện phiếm, bỗng nhiên mẹ Liêu đi vào phòng ngủ, nhỏ giọng nói: “Ông chủ của con nhận một cú điện thoại, đối phương hình như là con gái, không biết tại sao lại khóc sướt mướt.”
Sau khi nghe xong, Liêu Bắc Bắc đi về phía phòng khách, Đường Diệp Hoa vừa vặn đâm đầu đi tới, anh nhíu chặt chân mày, đầu tiên là hướng cha mẹ Liêu gật đầu nói: “Xin lỗi, cháu có chút việc gấp cần đi xử lý, ngày khác lại đến thăm hai bác.”
Cha Liêu mẹ Liêu nhìn thần sắc lo lắng của anh cũng không tiện giữ lại, cho nên liền vội vàng bảo Liêu Bắc Bắc đưa anh xuống lầu.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Tạm thời còn không rõ ràng, anh đi trước xem một chút.”
“Vương tiểu thư gặp phải phiền toái sao?”
Đường Diệp Hoa đáp một tiếng, Vương Tuyết Mạn đang ở một chỗ huyên náo hỗn loạn, theo cô nói thì bị người ta vô lễ, nhưng tình huống cụ thể thì còn phải đi qua mới biết được.
Anh nện bước dồn dập, dồn dập đến Liêu Bắc Bắc cần phải chạy nhanh mới có thể đuổi theo. Đợi đi tới bên cạnh xe, anh lúc này mới nhớ tới là mình rất thất lễ đối với Liêu Bắc Bắc. Cho nên, anh ngừng bước xoay người, vừa muốn mở miệng, thì Liêu Bắc Bắc đã nghiêng đầu cười một tiếng: “Mau đi đi, trên đường cẩn thận.”
“Em có ghen không?”
Liêu Bắc Bắc lắc đầu: “Sẽ không, tôi không thích anh. Nhanh đi cứu cô gái thích anh đi” Vừa nói, cô vừa đẩy anh lên xe: “Mau đi đi, hi vọng Vương tiểu thư bình an vô sự.”
Bánh xe chuyển động, Đường Diệp Hoa xoay người nhìn chăm chú vào bóng lưng Liêu Bắc Bắc, cô nện bước đều đi vào nhà, tựa hồ một chút cũng không cần.
Từ trước đến giờ anh tràn đầy tự tin, đây là lần đầu anh cảm thấy nổi giận, anh nghiêng đầu nhìn về phía thư ký Thi Hành đang ở một bên bận rộn như cũ: “Này. Liêu Bắc Bắc thật sự không thích tôi thật sao? Anh thân là nam sĩ đã có vợ, phân tích cho tôi đi.”
“Trước khi trả lời câu hỏi của ngài, tôi muốn xác định một chút có ảnh hưởng tới chén cơm của tôi không?”
“Dĩ nhiên sẽ không.”
“Vậy tôi an tâm, thư ký Liêu thật không thích ngài.” thư ký Thi Hành đẩy khung mắt kiếng, nghiêm mặt nói.
“. . . . . .” Tháng này tiền thưởng bị khấu trừ một phần ba. (=.=)
Đường Diệp Hoa nhíu mày, cái này không thể nào, trên thế giới này còn có người đàn ông hoàn mỹ hơn so với anh sao?
Liêu Bắc Bắc tắm rửa xong nằm ở trong cái chăn ấm áp của mình, trên giá sách để một hàng văn bằng, nhưng tất cả đều là chiến công huy hoàng vào thời cấp hai trước kia. Đến cấp ba thì đến kỳ phản nghịch, thành tích học tập của cô thẳng tắp trượt dài, ba ba cả ngày trách mắng cô không có chí khí, cô ngoài mặt nói gì nghe nấy, nhưng trong lòng thì đầy bụng ủy khuất, ít khi cùng cha mẹ trao đổi tâm sự trong lòng. Cho đến tốt nghiệp đại học, cô mới từ từ cảm nhận được cha mẹ dụng tâm lương khổ, nhưng mà một mặt tự ti hèn yếu đã hình thành nên tính cách rồi.
Cô thở một hơi dài nhẹ nhõm, nằm ở trên giường gửi đi một cái Weibo ——
Cha mẹ cũng sẽ phạm sai lầm, có khi cũng sẽ nói sai đạo lý, nhưng mình phải làm sao cho đúng đây?
Bạn xấu lập tức bình luận:
Khoai tây đậu: Cô đi gặp người già trong dòng họ hỏi ý kiến đi.
Thiên Nhai Nơi Nào Có Cỏ Thơm: Này. Đã lâu không gặp rồi, người đẹp. Ta kiên quyết không phản đối hành vi tình dục trước hôn nhân.
Liêu Bắc Bắc chà chà lỗ mũi, đang nói lộn xộn cái gì a.
Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: cô xem như đó là bệnh nghề nghiệp của ba cô đi.
Ưu Thương Phụ Nhị Đại @ Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Ông chủ. Tại sao không nói cho tôi biết anh quen ba của tôi vậy?
Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc @ Ưu Thương Phụ Nhị Đại: chỉ cần đi học ở trường cấp ba Dục Tường thì đều biết chủ nhiệm Liêu, việc này cũng không có gì kỳ lạ.
Ưu Thương Phụ Nhị Đại @ Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: cũng đúng, nhưng vấn đề là, ba tôi cũng biết anh, ba tôi chỉ đối với học sinh tinh nghịch mới có ấn tượng thôi. Lúc đi học anh nghịch ngợm lắm sao?
Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc @ Ưu Thương Phụ Nhị Đại: cái này. . . . . . Cô còn nhớ rõ cái bức vẽ xấu ở ngoài tường rào trường học không?
Liêu Bắc Bắc nhớ lại chốc lát, phút chốc ngồi dậy. Bức tường của tra