
Nữ Thượng Cấp Hung Tợn Của Tôi
Tác giả: Chu Ngọc
Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015
Lượt xem: 134989
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/989 lượt.
uốn ăn thì ăn, dinh dưỡng hết sức đầy đủ, làm tiểu Tú mặt mày hồng hào, da trắng noãn, cũng không có bị mấy triệu chứng của phụ nữ có thai khác làm các thai phụ khác ghen tị không dứt.
Tiểu Tô được nghỉ mười ngày, vì dù sao cũng phải có người áp tải, mà tiểu Tô lại không có ai giúp một tay, cho nên đành tự mình đi áp tải. Trước khi đi bà Hảo chuẩn bị cho tiểu Tô rất nhiều điểm tâm, tiểu Tú cũng đưa cho tiểu Tô 100 đồng tiền và tiền đi đường, lúc ra ngoài phải mang theo ít tiền mới được.
Tiểu Tô đi rồi làm tiểu Tú cũng không quen. Cho nên tiểu Tú mong tiểu Tô có thể trở về sớm chút! Ngày thứ chín kể từ lúc tiểu Tô đi, đột nhiên có người tìm tới cửa. Lúc ấy tiểu Tú cùng bà Hảo đang ngồi phơi nắng, thấy hai người tiến vào hỏi: "Đây có phải nhà Lý Tú không?"
Tiểu Tú với bà Hảo nhìn nhau, sau đó đứng lên: "Tôi chính là Lý Tú, có chuyện gì không?" Hai người kia liền nói rõ ràng lý do đến: "Ngày hôm qua có người chuyển cho nhà cô 18000 đồng tiền, chúng tôi hôm nay đến điều tra một cái!" Tiểu Tú cùng bà Hảo sửng sốt một chút, có người chuyển cho cô số tiền rất lớn, tiểu Tú hỏi một câu: "Đồng chí, tiền này là từ đâu gửi tới?"
"Tiền là từ trong bộ đội gửi ra ngoài, chúng ta đây chỉ là làm theo luật." Hai người kia thái độ cũng tốt, tiểu Tú suy nghĩ một chút, liền đem chuyện tiểu Tô bán trái cây nói ra. Tất nhiên không nói trái cây từ trong không gian mà chỉ nói là mua từ địa phương khác, để bán cho bộ đội. Mà hai người cũng chỉ tới tìm hiểu một chút tình huống, cho nên cũng không dây dưa.
Sau khi họ đi, tiểu Tú và bà Hảo thấy thật khó hiểu: "Tú, con có nghe không, tiểu Tô gửi về bao nhiêu tiền?" Bà Hảo cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, chuyện này là thế nào, hai đứa cũng không nói với bà một câu, thật quá đáng rồi!
Tiểu Tú cũng ngạc nhiên, mặc dù trước đây cũng thấy qu mấy vạn, nhưng là sức mua không giống nhau. Nếu như là năm 2000 làm nhà ít nhất phải có mười vạn, nhưng là bây giờ làm nhà thì theo tiểu Tô nói trên dưới tất cả ba gian lại thêm một gian nhà nhỏ bên cạnh cũng chỉ hơn một vạn một chút! ở đây giá cả ít hơn rất nhiều.
Trong nhà hai người một buổi tối ngủ không ngon, rốt cuộc sau khi có người tới cửa điều tra ba ngày tiểu Tô cũng đã về. Tiểu Tô lúc trở về mang không ít đồ. Tiểu Tú định tiến lên giúp đỡ xách một chút, tiểu Tô không cho: "Không có việc gì, cái gì cũng không nặng để anh xách là được rồi!"
Tiểu Tú cũng không vội xem đồ, lấy nước cho tiểu Tô rửa mặt, tiểu Tô là vừa rửa vừa hưng phấn nói với tiểu Tú tình huống trên bộ đội: "Tú, thật muốn cho em nhìn lúc anh chuyển đồ đên đó mọi người hoan nghênh như thế nào. Anh Hứa lần này rất vui. Ai trong liên đội thấy anh cũng cảm ơn rối rít." Lần này quả táo, quả cam nhiều hơn, cho nên mỗi người cũng có thể được phân mỗi thứ mười cân làm bọn họ vui đến nỗi không nhìn thấy đường rồi.
Tiểu Tô cho rót thêm cho mình chén nước: "Đúng rồi, tú, anh Hứa nói với anh lần sau có đồ thì gọi anh ấy." "Cái đó tất nhiên là phải làm. Bọn họ cần mua, mà chúng ta lại cần bán, loại chuyện này tất nhiên sẽ lien lạc thường xuyên." Tiểu Tú còn muốn để dành them ít tiền, về sau sinh con cần sử dụng đây! Tiểu Tú hiểu được nuôi con cần nhiều tiền như thế nào! Đặc biệt là sau những năm tám mươi, trường đại học ra đời nhiều, còn nhiều chuyện khác, tóm lại chuyện gì cũng cần dùng tiền.
Dịu dàng
Hiện tại trong tay có tổng cộng gần hai vạn đồng tiền rồi, cho nên tiểu Tô và tiểu Tú muốn nhanh chóng xây nhà. Nhưng dùng để sửa nhà cho bà Hảo trước hay xây nhà mới trước thì vợ chồng son lại bất đồng ý kiến. Theo tiểu Tú, trước tiên xây nhà rồi mới sửa nhà cho bà Hảo. Nhưng tiểu Tô lại nghĩ trước tiên sửa nhà cho bà Hảo đã.
"Tú, em nghĩ xem, bà Hảo ở một mình. Nếu như xây xong nhà mình, bà Hảo cũng sẽ không tới ở, đến lúc đó mặc dù ngay gần nhau nhưng bà Hảo đã lớn tuổi lại một mình ở tại phòng cũ sao? Lúc đó cũng không thể chăm sóc tốt cho bà được." Tiểu Tô nói xong tiểu Tú cũng động lòng.
"Anh không sợ người khác nói anh ở rể sao, có tiền đều mang hết cho nhà vợ dùng?"
Tiểu Tô không để ý nói: "người ta nói thì kệ người ta, hơn nữa số tiền này đều là em kiếm, không có không gian của em, cũng sẽ không có nhiều trái cây để bán! Anh chỉ có liên lạc thôi mà, cho nên anh muốn đem xây lại nhà cho bà Hảo trước!" Tiểu Tú thấy anh nói như vậy, cũng không không miễn cưỡng nữa.
Đem tin tức này nói cho bà Hảo nghe, bà lại nói: "Các con kiếm tiền xây nhà cho các con đi, đừng để ý bà!" Nhưng ý kiến của bà tiểu Tô cũng không để ý tới. Nhìn dáng vẻ hiếu thuận của tiểu Tô, bà Hảo len lén lau nước mắt, trong lòng suy nghĩ: mặc dù bên cạnh mình không có người thân ruột thịt, nhưng có tiểu Tú và tiểu Tô liền so với những người thân cũng thân thiết hơn!
Tiểu Tô lấy nước rửa qua một chút, lại tìm chút đồ để ăn, tùy tiện ăn một chút đã phải đi: "bà Hảo, hôm nay hai người ở nhà trông nom một chút, có cái gì không hài lòng, buổi tối chờ con về lại nói sau." Tiểu Tô không thể xin nghỉ dài