
Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ
Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015
Lượt xem: 134482
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/482 lượt.
ủ voan mỏng màu trắng,làn váy áo ngủ cho đến mông cô ấy, mông vểnh lên, rất tròn, đem làn váy ngủ voan mỏng khua lên.” Hoắc Nhật Ninh vừa nói, vừa vuốt ve mông Lăng Nguyên Ái, mười ngón tay vùi lấp trong mềm mại,”Mông của cô ấy không chỉ vểnh lên, hơn nữa còn co dãn mềm mại, làm cho người ta yêu thích không nỡ buông tay.”
Mới không phải như vậy đâu! Rõ ràng mông của cô trở nên mập lại lớn, những thứ như quần Jeans trước kia đều không mặc vừa, thật là nhiều thịt dồn ra bên ngoài, nào có đẹp như anh nói.
Lăng Nguyên Ái không tin, len lén ngẩng đầu từ bờ vai anh, nhìn vào gương, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh hai bàn tay ngăm đen lưu luyến ở trên gương, quả thật là yêu thích không buông tay nha!
“Người phụ nữ trong gương có một đôi chân thẳng, lộ ra trong làn váy voan mỏng, màu da tuyết trắng, da thịt trơn mềm, dường như tinh khiết nhất giống như Bạch Tuyết, có thể sờ lên một cái, nhất định là mộng đẹp của đàn ông, đáng tiếc họ không có cơ hội, bởi vì những thứ này đều là của anh!” Hoắc Nhật Ninh lộ ra nụ cười đắc ý, lòng bàn tay dọc theo đường cong từ mông Lăng Nguyên Ái xuống dưới, vuốt ve hai chân trắng noãn, lòng bàn tay thô ráp khiến thần kinh nhạy cảm của cô xúc động, cô không tự chủ được kẹp chặt hai chân, giống như có thứ gì đó từ giữa hai chân cô chảy xuống.
Hoắc Nhật Ninh cảm nhận Lăng Nguyên Ái căng thẳng, đây là một khởi đầu tốt, anh lại cố ý ở bên tai cô nhẹ giọng nói:”Nếu như có thể được hai chân kẹp ngang hông, người đàn ông kia nhất định hạnh phúc hơn lên trời.”
“Anh chỉ muốn vén chiếc váy mỏng lên, là có thể nhìn thấy quần lót màu trắng ôm trọn mông cô ấy, làm cho người ta có xúc động muốn hủy hoại sự thuần khiết của nói.” Hoắc Nhật Ninh tà ác lôi kéo quần lót của Lăng Nguyên Ái xuống dưới, khiến cho phần lớn mông tuyết trắng lộ ra, đem quần lót nhỏ của cô chà xát thành hình dây thừng, dừng song song ở giữa khe hở….
Ngón tay xẹt qua cánh hoa hơi dính ẩm ướt, cô đã bắt đầu ướt….
Hoắc Nhật Ninh rất hài lòng với sự biến hóa thân thể của cô, có thể khiến cô thay đổi như vậy cũng chỉ có anh!
“Chỉ cần anh vén lên cao một chút nữa, từ trong gương có thể nhìn thấy phần eo thon gọn cùng với lưng tuyết trắng, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, ngay cả một vết nhỏ cũng không có, eo nhỏ tinh tế mềm mại.”
“Mới không phải đâu, hông của cô ấy không tinh tế một chút nào, hơn nữa còn có thịt thừa.” Lăng Nguyên Ái cắt đứt lời anh, bĩu môi nói, cô làm gì đẹp như anh nói chứ!
“Em không nhìn thấy, làm sao em biết? Anh nói mảnh mai tức là mảnh mai!” Hoắc Nhật Ninh phản bác.
“Ai nói em không thấy.” Cô hồn nhiên không biết mình đã trúng phép khích tướng, cô bực tức từ trong lòng anh xoay người lại, vén làn váy lên, hướng về phía gương lộ ra bụng hơi nổi lên,”Nhìn đi, cô gái này không nhưng không có eo, hơn nữa bụng nổi lên, phần giữa thắt lưng đều là thịt thừa.”
“Sai, sai hoàn toàn!”Hoắc Nhật Ninh vòng quanh sau lưng Lăng Nguyên Ái, bàn tay đặt lên phần bụng hơi nhô ra, chỉ vào bụng cô, hông của cô, cùng nơi bị cô gọi là thịt thừa, ,”ở đây, ở đây, còn cả ở đây nữa, những nơi này là nơi xinh đẹp nhất của cô gái trong gương, bởi vì cô mang thai, trong bụng cô ấy có có đời sau của chúng ta, những thứ này, những thứ này, cả đây nữa đều là vì tạo một nơi cho bảo bối sinh sống khỏe mạnh nên mới to ra, cho nên những thứ này là đẹp nhất.”
Anh nâng cằm cô lên, để cho cả gương mặt cô cũng chiếu vào gương.
“Chúng ta tiếp tục đi lên, có thể nhìn thấy gương mặt người phụ nữ, đôi môi đầy đặn, chóp mũi khéo léo, đôi mắt ti hí cong cong, lông mi thật dài, lông mày thanh mảnh, vừa xứng ở trên khuôn mặt cô ấy, mỗi thử đều vừa đúng, hợp thành gương mặt anh thích nhất.”
Thích nhất….Anh thích gương mặt cô?
“Nhưng cô ấy còn có hai cằm.” Lăng Nguyên Ái nói không được tự nhiên, lúc trước không mang thai, đừng nói là hai cằm, cằm cô lúc nào cũng nhọn, dáng vẻ bây giờ mơ hồ toàn là thịt.
“Cằm đôi thì thế nào, em không thấy nó đáng yêu sao?” Hoắc Nhật Ninh trêu chọc thịt dười cằm cô, hình như rất giống tơ lụa mềm mại nhất thế giới, lại vuốt ve,”Em xem, không phải nó rất hợp với tay anh sao?”
Lăng Nguyên Ái nhìn về phía gương xung quanh, hình như…….dường như……Rất đáng yêu.
Nhìn khóe miệng Lăng Nguyên Ái từ từ hiện lên nụ cười, Hoắc Nhật Ninh biết mình đã thành công, anh vẫn cảm thấy Lăng Nguyên Ái quá gầy, trước kia cô ăn thế nào cũng không béo, khó có được thời điểm anh ép cô mập lên, mỗi tối đi ngủ đều vuốt ve bụng mềm mại của cô, anh có cảm giác rất thành tựu.(HNH: Đương nhiên là thành tưu, khổ công cày cấy mà*toát mồ hôi*)
“Em nói xem người phụ nữ này có phải rất đẹp hay không, một chút cũng không xấu.”
Hai người cùng nhìn về gương, tầm mắt chạm nhau trong gương, cô xấu hổ gật đầu.
“Có thể trả lại quần áo cho em không?” Chỉ mặc một chiếc quần lót đứng trước gương, ánh đèn lại sáng như vậy, thật sự rất xấu hổ nha!
“Bà xã, anh đã trấn an trái tim nhỏ của em, chẳng lẽ em không nên an ủi anh em nhỏ của ông xã một chút s