
Tác giả: Hàn Dạ Sơ Tuyết
Ngày cập nhật: 03:24 22/12/2015
Lượt xem: 1341024
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1024 lượt.
m thấy ngượng ngùng, nhìn gương ánh mắt sưng đỏ, ánh mắt cùng đỏ bừng mặt không chịu ra khỏi phòng . Lão ba lão mẹ thế nào sẽ bỏ qua cho cô, hung hăng cười nhạo một chút, đem chu Lăng buồn bực hận không thể làm gì được. Tiểu Phúc binh nghe không hiểu ông ngoại bà ngoại đang nói cái gì, lại mẫn cảm cảm giác được mẹ bị nói mất hứng, liền “ Đăng Đăng Đăng ” Chạy tới đẩy: “Không được khi dễ mẹ cháu”
Tất cả mọi người hảo cười rộ lên, Chu Lăng vội vàng đi giữ chặt bé phúc binh: “Phúc Binh, không được không lễ phép đối với ông bà ngoại .”
Bé Phúc Binh không rõ lời mẹ vì sao muốn trách cứ chính mình, liền biển miệng ủy khuất nhìn mẹ, mắt to ẩm ướt, thật sự là manh thật. Chu Lăng ác chế muốn vuốt ve bé một chút xúc động, đem bé kéo đến sô pha ngồi xuống, kiên nhẫn nói: “Ông ngoại bà ngoại là trưởng bối của mẹ , cũng là trưởng bối của con, con không thể không lễ phép đối với bọn họ mà phải tôn trọng ông ngoại bà ngoại , không thể mắng bọn họ, cũng không thể đánh bọn họ, biết không ?”
“ Nhưng là bọn họ mắng, mẹ .”
Nhưng chuyện này không phải cô định đoạt là được, ít nhất không phải hiện tại nói có thể tính, vì thế đến dự tính ngày sinh còn một ngày, cô vẫn là ngoan ngoãn ở trong bệnh viện. Nói như vậy, rất nhiều người đều là bắt đầu đau bụng sinh rồi mới đến bệnh viện, nhưng cô thật sự là rất sợ hãi, luôn miên man suy nghĩ: Vạn nhất khó sinh làm sao bây giờ? Vạn nhất còn không có đi tới bệnh viện liền sinh làm sao bây giờ ? Vạn nhất sinh ngay ở trên đường đi đến bệnh viện làm sao bây giờ? Vạn nhất đi chậm rồi ngủ quên bị sản phụ khác chiếm chỗ làm sao bây giờ?
Lão mẹ bị cô làm cho mỗi ngày một chuỗi từ vạn nhất làm cho dở khóc dở cười cũng chỉ tùy cô, đầu giờ chiều chuẩn bị thu thập này lọ đem con gái đưa đến bệnh viện cũng may này vừa vặn là hai ngày cuối tuần, nên bà có thời gian chiếu cố.
Buổi tối hom nay ở trong bệnh viện, thời điểm nủa đêm nửa đêm đột nhiên Chu Lăng bị đau tỉnh, một trận một trận, tựa như trong bụng cái gì ở kéo đau giống nhau. Có phải hay không muốn sinh? Cô vội vàng đánh thứa bồi lão mẹ ở giường bên: “ Mẹ, con muốn sinh!”
Lão mẹ theo trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh, nghe con gái nói muốn sinh, vội vàng đi ấn đầu giường gọi Linh.
Y tá lại đây sờ sờ bụng của cô, nói: “ Vẫn còn sớm , phải đợi thêm mấy tiếng nữa.”
Hai người đi, Chu Lăng cắn răng nhịn đau, trong long đã muốn khai mắng còn muốn đau mấy mấy giờ a, NND còn không làm cho người ta sống ? Cô sinh mổ để lấy đứa bé ra cũng không thể được a? Vì sao không phải là đàn ông sinh con a ? Đầu đêm chính là phụ nữ đau đàn ông lại thích, vì muốn sinh đứa bé vẫn là phụ nữ mang thai ? Vạn nhất mang thai không đúng thời cơ muốn phá thai người chịu thống khổ cũng vẫn là phụ nữ a. Nạo thai xong vẫn để lại di chứng vẫn là phụ nữ, nếu không muốn sinh nhiều con , phải đi buộc garô vẫn là phụ nữ… Ông trời NMD không có một chút thiên lý a ? Người có phải hay không đời trước ăn qua nhiều phụ nữ mệt a ? Tôi nguyền rủa người chỉ có thể bị người áp, trọn đời không được làm công!
A! Đau chết tôi, đứa bé này rốt cuộc khi nào thì mới ra? Chờ nó đi ra thế nào cũng phải đánh cho nó một trận ! Rốt cuộc là ai tạo người ? Nữ oa hay là thượng đế ? Tôi muốn nguyền rủa các người sinh đứa bé so với tôi đau nhất vạn lần !!
Đau trông chốc lát ngừng trong chốc lát, vừa định ngủ liền đau tỉnh, thân thể cùng đầu óc đều là lại khốn lại mệt, ép buộc không được, cơ hồ đều muốn khóc, Khó khăn chịu đến buổi sáng, Lão mẹ mua bữa sáng vội đưa tới cho cô ăn. Chu Lăng tuy rằng không có một chút khẩu vị, nhưng cũng biết chính mình phải ăn cơm. Ai biết rốt cuộc là khi nào sinh đây, quay đầu nếu đến lúc sinh không khí lực, kia đau khổ chỉ biết nhiều hơn nữa.
Đang ăn, di động đột nhiên vang là Ngô Ngôn điện báo, mẹ con hai người thế này mới nhớ tới thời điểm nằm viện không nói cho Ngô Ngôn biế . Nghe được thanh âm của Ngô Ngôn , Chu Lăng đột nhiêm cảm thấy ủy khuất đứng lên, cái mũi đau sót, thanh âm liền dẫn theo tiếng khóc : “ Ngô Ngôn em đang ở trong bệnh viện …”
Ngô Ngôn lập tức chợt nghe thấy thanh âm của cô hơi lạ , hỏi : “ Làm sao vậy, có phải hay không rất khó chịu?”
“ Đau quá… Ngô Ngôn, chúng ta không sinh được không? Đau quá a…”
Ngô Ngôn lại là đau lòng lại là sốt ruột lại là buồn cười: “ Tiểu Lăng ngoan, em nhẫn nhịn một chút, lần này sinh xong ,chúng ta không sinh nữa , ngoan.”
“ Anh chỉ được cái dỗ em, chúng ta vốn chỉ có thể sinh một đứa.” Chu Lăng càng phát ra cảm thấy ủy khuất, “ anh tới sinh ! Làm gì chỉ có mỗi một mình em đau a, không công bằng…em không sinh, đổi anh tới sinh…”
Ngô Ngôn dở khóc dở cười: “ Điều này sao có thể đổi được? Chờ đứa bé đi ra anh sẽ đánh mông con được không? Con đem em ép buộc đau như vậy , anh đến giáo huấn con…”
“ Anh dám! Con bé như vậy anh cũng không đau lòng? Quả nhiên sẽ không là ngươi hoa khí lực sinh sao? Nếu anh dám động…” Chu Lăng càng phát ra tức giận, đang muốn mắng anh, đau bụng sinh lại lại tới nữa. Như vậy mấy mấy giờ đau bụng sinh đã muốn càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng kịch liệ