Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Tác giả: Hàn Dạ Sơ Tuyết

Ngày cập nhật: 03:24 22/12/2015

Lượt xem: 134956

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/956 lượt.

con một ngày đều ngồi mười mấy giờ với máy tính, con xem xem hai mắt của mình, ngươi xem xem làn da của con kìa…”
Chu Lăng thăm dò nhìn thoáng qua gương—— cô nương này như thế nào xinh đẹp như vậy chứ? (='>'>)
Lão mẹ tức giận đến cơ hồ muốn nở nụ cười, nửa ngày sau mới oán hận lấy tay chỉ chỉ đầu cô nói: “Để xem Tiểu Ngô ghét bỏ ngươi như thế nào.”
Nhìn xem, đã thân với con rể còn hơn với con gái, đối tượng xem măt trước kia lão mẹ cũng thật sự thân thiết, càng đừng nói đến chàng rể này, hiện tại đã gọi là Tiểu Ngô, còn gọi thân thiết như vậy.
Ánh mắt lão ba thật sự lợi hại, giải thích cho nữ nhi: “Tiểu Ngô gọi điện thoại đến nhà, đem tình huống của mình cùng tình huống trong nhà nó đều giới thiệu rõ ràng, còn cam đoan sẽ chiếu cố con thật tốt.”
Chu Lăng có chút cảm động, cô hoàn toàn không nghĩ tới Ngô Ngôn tính tình mộc mạc ngơ ngác thế kia, thế nhưng còn có thể nghĩ đến chuyện gọi điện thoại đến nhà cô.
Bất quá, anh cả ngày ở trong bộ đội, như thế nào có thể chiếu cố cô?
Nếu muốn tùy quân, nhất định phải hỏi hoàn cảnh dừng chân rõ ràng.
Nghe nói điều kiện ký túc xá người nhà bộ đội phi thường rất kém, cho dù đơn sơ râm mát, còn có khả năng không có nước dùng, phải chạy rất xa đi múc nước.
Hoặc là không có nhà vệ sinh, chỉ có cái loại hố nguyên thủy này, còn thực bẩn thực thối.
Nếu là loại địa phương này, cô cũng không dám ở, đã hai mươi năm nay cô không dùng đến loại đó đi? Rất ghê tởm.
Đúng rồi, Ngô Ngôn tựa hồ là viên chức dân sự, điều kiện trong đại viện cũng nên tốt lắm.
Lâu như vậy vẫn là không nhớ rõ hỏi anh làm ở đơn vị gì, là năng lực dẫn dắt đề tài của Ngô Ngôn quá mạnh mẽ?
Hay là bề ngoài anh có tính biểu hiện, làm cho cô luôn theo bản năng cho rằng anh nhất định là làm ở văn phòng?
Cô tạm thời còn không nghĩ muốn tùy quân a, bộ đội khẳng định đều là ngủ sớm dậy sớm, cô như là con cú nha.
Chu Lăng đã sớm nghe nói bộ đội cũng là văn hóa đen, vốn nghĩ đến báo cáo kết hôn gửi lên sẽ mất thật lâu mới có thể phê xuống dưới, không nghĩ tới chỉ một tuần sau, Ngô Ngôn gọi điện thoại đến, nói mọi việc đều đã làm thỏa đáng, anh đã lấy được thời gian nghỉ kết hôn, đang chờ lấy vé xe lửa.
Hành động quả nhiên thật nhanh chóng. Chu Lăng phát hiện ra chính mình một chút cũng không cảm thấy hưng phấn, cô tựa hồ xuất hiện chứng sợ hãi tiền hôn nhân.
Cô vốn luôn do dự muốn nhanh như vậy kết hôn cùng Ngô Ngôn hay không, hay lại nhất thời xúc động đáp ứng lời cầu hôn của anh, trong lòng cũng không nghĩ sẽ lại nghĩ tới vấn đề này, hiện tại thật sự đã muốn đi đăng ký, cô lại bắt đầu do dự khẩn trương.
Nếu không nói với anh hoãn thời gian chậm lại chút đi?



Con rể đi gặp mẹ vợ


Chu Lăng đứng ở cửa ra vào, nhà ga nhìn xung quanh, tay trái thỉnh thoảng sờ đến chiếc túi xách nhỏ, cô đã đợi được nửa giờ.
Cô vốn là đến trước 10 phút, nhưng đài phát thanh báo xe lửa tối nay sẽ đên muộn 20 phút, hiện tại Ngô Ngôn hẳn là cũng nên đi ra rồi đi.
Nhà ga là nơi cực kì rối loạn, có kẻ trộm nhiều nhất. Chu Lăng khi ra khỏi nhà luôn cẩn thận, thường theo bản năng sờ lấy túi xách kiểm tra, ánh mắt lại nhìn về cửa ra.
Lúc này xe lửa đã có thể đến rồi, một số lớn nam nữ già trẻ vẻ phong trần mệt mỏi đầy mặt quyện sắc với nhau đi ra khỏi nhà ga, trong đó người quân nhân cao lớn kia lại phá lệ hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Chu Lăng vội vàng nhón chân lên hướng anh vẫy tay, đề cao thanh âm kêu lên: “Ngô Ngôn, ở đây này!”
Cô nhẹ nhàng thở ra, trái phải nhìn xem xung quanh một chút, muốn tìm cảnh sát để đem giao người ra, không nghĩ tới lại thấy vài người đàn ông cầm mã tấu ngắn trong tay bức xúc tiến lại gần.
Cô không khỏi vô cùng kinh ngạc, kéo kéo quần áo Ngô Ngôn nói: “Cẩn thận, hắn có đồng lõa.”
Ngô Ngôn vô tình liếc mắt một cái, cũng không biết anh đã làm như thế nào, chỉ lôi kéo đẩy một cái, kẻ trộm kia liền té thẳng trên mặt đất ai ải kêu, ôm lấy cánh tay, chạy lên phía trước rồi quay mặt trở lại lần nữa.
Lúc này, vài đồng lõa của kẻ trộm kia đã xông tới.
“Dám rảnh rỗi lắm chuyện quản chuyện của mấy ông đây, mày là không muốn sống sao?”
“Tiểu tử, ngoan ngoãn đem tiền giao nộp ra đây, tự mình đánh mười cái tát, lão tử đây liền để ngươi đi.”
“Nhị ca, cùng hắn nói làm cái gì, trực tiếp phế hắn đi là được.”

Chu Lăng không biết có nên ôm tin tưởng vào Ngô Ngôn hay không.
Lẽ ra Ngô Ngôn là quân nhân, ở bộ đội khẳng định sẽ được học chút cước quyền quân đội gì đó, nhưng là anh ngày thường có tham gia huấn luyện sao?
Sẽ không phải chỉ là học được mấy cái động tác võ thuật đẹp mắt thôi chứ?
Hơn nữa đối phương lại nhiều người như vậy, trong tay còn có mã tấu .
Cô hết nhìn đông tới nhìn tây, vừa là tìm cảnh sát, vừa là hy vọng có thể có người hỗ trợ báo cảnh sát.
Đang phân tâm như vậy, Ngô Ngôn liền cùng cùng vài người kia bắt đầu lao vào đánh nhau.
Anh đưa cánh tay lên chống đỡ mã tấu , tung quyền đánh vào đầu gã kia,
Chu Lăng che miệng lại sợ chính mình kêu ra tiếng sợ hãi làm